"Ấn tượng của tôi trong mắt cậu ta cũng không tệ đúng không? Trước trước sau sau tôi đã đưa cho cậu ta hai tài nguyên cấp quý rồi."
"Tên nhóc này suốt ngày nhớ thương đồ tốt của tôi."
"Cho dù cậu ta nhằm vào đồ tốt của cậu thì cũng phải có năng lực nghiên cứu thuốc giải mới được. Hắn hiện tại yếu như vậy, làm sao làm được gì. Không phải trong tay cậu có Tính Chất Đặc Biệt Đôi Mắt Tà Thần sao? Dù sao cậu giữ lại cũng vô dụng, không bằng đưa cho cậu ấy để cường hóa con thú cưng nguyền rủa kia đi, để cậu ấy cũng tiếp xúc với lực lượng của Tà Thần, có khi cậu ấy còn có thể nghiên cứu ra càng nhanh hơn ấy." Quản lý Huỳnh nói.
"Có lý." Thạch Chấn tưởng tượng rồi cảm thấy đúng là có lý thật: "Nhưng mà Tính Chất Đặc Biệt này có chút tác dụng phụ, chưa chắc cậu ấy sẽ cho thú cưng dung hợp a."
"Đây là Tính Chất Đặc Biệt đỉnh cấp duy nhất dính dáng đến hệ bóng tối và hệ tinh thần, toàn cầu chỉ có mỗi một cái này. Cho dù cậu ấy có lo lắng, nhưng cân nhắc đến sự hiếm có của Tính Chất Đặc Biệt này, khẳng định cậu ấy cũng sẽ động tâm, hẳn là không có vấn đề gì đâu."
"Cậu cứ đưa Tính Chất Đặc Biệt cho tôi, tất cả cứ giao cho tôi giải quyết, tôi khẳng định sẽ thuyết phục cậu ta cam tâm tình nguyện nghiên cứu thuốc giải cho cậu."
"Cũng đúng." Thạch Chấn lấy tinh thể Tính Chất Đặc Biệt Đôi Mắt Tà Thần ra, nói: "Vậy đành nhờ quản lý Huỳnh miêu tả lại tình trạng bị nguyền rủa của tôi cho Lộ Nhiên biết, nhờ cậu ấy trong lúc nghiên cứu món ăn Rồng đồng thời nghiên cứu cả món ăn quý hóa giải nguyền rủa nhờ lực lượng nguyền rủa của thú cưng một chút."
"Được." Quản lý Huỳnh nhàn nhạt gật đầu.
Sau đó, nó đắc ý rời đi, cái gì gọi là con buôn thông tin đỉnh cấp! Đã tới tay!
Ký túc xá bên này, Lộ Nhiên vừa mới kết thúc cuộc trò chuyện điện thoại với Phương Lan.
Thật ra, Phương Lan vẫn luôn cảm thấy hứng thú với hệ rồng.
Trước đó cô đã từng chia sẻ suy nghĩ của mình với Lộ Nhiên: Cũng muốn tiến hóa ra một con Rồng Độc.
Tuy nhiên, sau khi có hiểu biết sâu rộng hơn, suy nghĩ của cô đã thay đổi.
Hiện tại Phương Lan chỉ muốn truy đuổi cực hạn của độc.
Không muốn lãng phí 'vị trí Tính Chất Đặc Biệt' để giúp rắn độc dung hợp Tính Chất Đặc Biệt hệ rồng đi hóa rồng.
Dù sao, hệ rồng cũng không có tác dụng tăng thêm với chất độc.
Cô muốn không ngừng chồng chất các loại 'Tính Chất Đặc Biệt hệ độc' khác nhau, để thú cưng có độc trở nên càng mạnh hơn.
Về phần Rồng Độc mà cô luôn ngưỡng mộ thì dĩ nhiên phải chờ đến lúc trực tiếp khế ước với tộc rồng hệ độc rồi.
Chờ Lộ Nhiên bồi dưỡng ra con đường tiến hóa hệ rồng ổn định, chờ thuộc tính của thú cưng rồng trăm hoa đua nở, đến lúc đó tự nhiên sẽ có 'rồng con hệ độc' được sinh ra.
Như vậy sẽ giảm bớt quá trình bồi dưỡng chủng tộc, trên cơ sở đó có thể trực tiếp cường hóa độc tính trên cơ sở hệ rồng.
Lộ Nhiên dù sao vẫn cứ cảm thấy Phương Lan càng ngày càng khác thường. thân phận ngự thú sư hệ độc này quá mức thuần túy, trên đường bồi dưỡng không nguyện ý trộn lẫn một chút tạp chất nào.
Xem ra tương lai danh hiệu cao thủ hệ độc đứng đầu thế giới trừ cô ra thì không còn có thể là ai khác, thật sự là không muốn đi chếch dù chỉ một chút xíu.
Rất nhanh, Lộ Nhiên đã thu dọn xong xuôi, nhưng hắn đang chuẩn bị rời đi lại thấy quản lý Huỳnh vừa trở về, đang ngáp một cái.
"Sao lại trở về rồi?"
Lộ Nhiên thấy nó ra vẻ như chưa tỉnh ngủ thì tưởng nó không tìm được hiệu trưởng Thạch Chấn, đang định trở về ngủ bù.
Nhưng mà sau một khắc, Lộ Nhiên đã nhìn thấy quản lý Huỳnh trưng ra bộ mặt lạnh nhạt biểu lộ, ném cho hắn một Tinh Thể Đặc Biệt.
"Ừm?"
Lộ Nhiên sững sờ, nhận lấy tinh thể. Con Mắt Dữ Liệu lướt qua, hắn lập tức thốt lên một tiếng 'đệt'.
"Không phải chứ, nhanh như vậy à?"
"Cậu đi thương lượng với hiệu trưởng Thạch Chấn hay là đi cướp đấy?"
"Đương nhiên là. . . Được rồi, không quan trọng."
"Cậu ấy lúc đầu đã định đưa Tinh Thể Đặc Biệt đặc biệt hiếm có cái này cho một người cháu mà cậu ấy coi trọng rồi đấy."
"Nhưng mà cậu ấy nể tôi, không do dự nhiều mà lựa chọn giao dịch với cậu."
Quản lý Huỳnh nói kiểu 'cảm ơn tôi đi': "Ừm, cậu ấy cũng không muốn trứng Rồng Đá của cậu đâu, về sau cậu chỉ cần bỏ thêm nhiều công sức đi nghiên cứu món ăn hóa giải nguyền rủa là được rồi."
"Đến lúc đó, cậu nghiên cứu ra một phần món ăn cấp quý hóa giải nguyền rủa để trả lại phần nhân tình này là tốt rồi."
"Rồng là sinh vật có khả năng kháng nguyền rủa mạnh nhất, trong lúc cậu nghiên cứu về món ăn Rồng cũng có thể thuận tiện nghiên cứu nó. Sau khi cậu có ý tưởng thì cứ trực tiếp xin tài nguyên của trường là được."
"Không có vấn đề." Lộ Nhiên gật đầu.
"Hừ hừ." Quản lý Huỳnh nói: "Lúc nào bán được trứng Rồng Đá, tôi sẽ trích thù lao từ trong đó."
Lộ Nhiên nghe quản lý Huỳnh vừa nói vừa nói lộ ra biểu cảm đắc ý, sau đó bước từng bước một trở về gian phòng.
Lộ Nhiên nhìn thấy nét mặt của nó thì rơi vào trầm tư, luôn cảm thấy có chỗ nào đó không thích hợp.
Được rồi, mặc kệ đi, dù sao cũng lấy được Đôi Mắt Tà Thần rồi, trứng Rồng Đá cùng máu Rồng Kim Cương lại có thể đổi với những tài nguyên khác, để quản lý Huỳnh rút lấy chút thù lao cũng hợp lý.
Hắn nhìn vào Tính Chất Đặc Biệt Đôi Mắt Tà Thần trong tay, đáng tiếc, phải chờ khế ước với Quạ Bóng Tối rồi mới có thể dung hợp. . .
Quá trình này chắc phải kéo dài hai tháng.
Không bằng sớm rèn luyện thị lực của Quạ Bóng Tối trước. Vẫn có câu ăn cái gì bổ cái gì, một tháng này nấu thêm nhiều món mắt cho nó ăn đi.
Lộ Nhiên thu dọn xong, chuẩn bị trở lại thành phố Lục Hải.
Nhưng khi Lộ Nhiên vừa mới đi ra ngoài lại phát hiện một cô gái mặc quần áo luyện võ màu đen đang cầm điện thoại, hình như đang xem chỉ đường đến địa điểm nào đó.
"Lộ. . ." Cô dừng ở trước một biệt thự khác, nhìn thấy Lộ Nhiên vừa lúc từ trong phòng ra, cô lập tức khẽ giật mình: "Lộ Nhiên."
Lộ Nhiên nhìn thấy cô gái tóc ngắn này thì ngạc nhiên hỏi lại:
"Hạ Nhật à?"
"Cô tìm tôi sao?"
Người này không phải ai khác mà chính là truyền nhân của đối thủ cũ của ông cụ Giang Đấu, tân sinh viên ngự thú sư nắm giữ thương ý, Hạ Nhật.
"Ừm..."
"Chúc mừng cậu đột phá bí cảnh truyền kỳ."
Hạ Nhật buông cánh tay đang cầm điện thoại di động xuống, mặt hơi đỏ lên nói chúc mừng. Dường như cô đã hạ quyết tâm rất lớn, lúc này nói: "Tôi tới... là muốn hỏi xem cậu còn nhận hướng dẫn sinh viên không. . . . ."