Thấy thôn dân kích động như vậy, Lộ Nhiên cũng chỉ có thể cười khổ: "Mọi người muốn cảm tạ thì hãy cảm tạ Hươu Thần đi, không cần cảm ơn tôi."
"Nhất là các anh chị em đã là ngự thú sư, Hươu Thần còn nói, sau này sẽ lựa chọn một vài tộc nhân có cống hiến lớn với thôn sẽ được chúc phúc như trong truyền thuyết, mọi người hãy nắm chắc cơ hội này đi, nếu như có thể được Hươu Thần chúc phúc, tương lai ngự thú sư đời thứ 4 mạnh nhất Lam Tinh có khả năng không phải tôi, mà chính là các bạn đấy. Tất cả mọi người đều có cơ hội."
"Tất cả là vì thôn!"
"Tiếp theo, tôi sẽ trở thành thôn trưởng, cải cách đầu tiên tôi dự định thực hiện là làm cái thứ nhất chính là tổ chức một lễ hội Hươu Thần, mỗi năm định kỳ tế bái Hươu Thần mấy lần. Lễ hội này sẽ do những người già trong làng chủ trì."
"Người trẻ tuổi trong thôn đã là ngự thú sư thì tiếp tục tổ đội tiến vào bí cảnh ở thành phố Vô Hạn để rèn luyện thực lực."
"Còn ai không phải ngự thú sư, tôi sẽ mời giáo sư chuyên nghiệp của đại học Ngự Thú tinh thông chăn nuôi thú cưng và vun trồng linh thực, để trợ giúp mọi người chuyển đổi cơ cấu sẳn xuất, chuyển đổi thôn Lộ Gia thành một thôn ngự thú."
"Mọi người về sau đều sẽ tham gia vào việc chăn nuôi sinh vật siêu phàm, vun trồng linh thực để phát triển thôn."
"Hi vọng thôn Lộ Gia dưới sự chung tay chung sức cùng cố gắng sẽ tái hiện lại quá khứ huy hoàng." Lộ Nhiên mỉm cười, nhưng trong lòng đau nhói.
Hươu Thần không hề cung cấp tài nguyên gì đâu, những khoản tài nguyên đầu tư cho thôn Lộ Gia tới này đều do một mình hắn bỏ ra, hơn nữa còn phải để cho các thôn dân cảm tạ Hươu Thần. . . Cung cấp lực lượng tín ngưỡng.
Quá khó khăn, nhưng nể mặt Sừng Gãy Hươu Thần, Lộ Nhiên chấp nhận.
Dù sao người trong thôn Lộ Gia cũng không nhiều, địa bàn cũng không lớn, sẽ không đến mức làm hắn phá sản được.
"Thôn đứng đầu thế giới! ! !"
"Thôn đứng đầu thế giới! ! ! ! !"
Hôm nay nhất định là một ngày tràn đầy kích động và phấn khỏi ở thôn Lộ Gia.
Không ít người trẻ tuổi nghe thấy bài diễn thuyết của Lộ Nhiên đều kích động hò hét.
Chuyện vui sướng nhất trong đời không thể nào hơn việc biết mình là con trai của tỉ phú.
Mà mọi người ở thôn Lộ Gia khi biết thôn nhà mình thật sự có một thần thú che chở cũng rất vui vẻ.
Ngay sau đó, theo lời đề nghị của Lộ Nhiên, người trong thôn Lộ Gia bắt đầu gọi những người làm công hay người đi học ở ngoài trở về.
"A Binh, trở về đi! ! ! Trong thôn phát vàng thỏi đó! !"
"Con trai! ! Con còn đang đi làm ở công ty cùi bắp đó à? Lên làm quản lý thì thế nào, mau cút về đây! !"
"Anh, anh trai ơi, mau trở về đi, trong thôn có yêu nữ."
Một ngày này, chuyện đầu tiên mà nhóm ngự thú sư đời thứ 4 của thôn Lộ Gia làm sau khi trở về là hỏi những người có tuổi thêm nhiều thông tin về thần thoại truyền thuyết liên quan tới Hươu Thần, lắng nghe như nghe Kinh Thánh.
Thay vì chỉ đơn giản là nhận tài nguyên thì bọn họ lại nghĩ đến chúc phúc của Hươu Thần nhiều hơn, trở thành ngự thú sư tài năng siêu cấp, người dẫn đầu một thời đại giống như Lộ Nhiên.
Tín ngưỡng Hươu Thần! Góp sức xây dựng kiến thiết thôn làng!
Thôn Lộ Gia là dạng thôn dòng tộc nên ngay từ đầu đã có sự gắn kết vô cùng mạnh, hiện tại lại có cùng một tín ngưỡng giúp gia tăng sự gắn kết, vì vậy sức sống mà họ thể hiện ra đặc biệt đáng sợ.
"Chuyện này. ." Lộ Nhiên thấy thế thì ngẩn ra. Tôi còn chưa phát tài nguyên mà, sao lực lượng tín ngưỡng lại sinh ra nhanh như vậy? Cũng đúng, có rất nhiều người tin vào thần linh mặc dù không được chỗ tốt gì, huống chi, 'Hươu /Lộ Thần' này lại thật sự chuẩn bị phát tiền.
"Cuối cùng sẽ không làm lớn đến mức thôn Lộ Gia thật sự trở thành thôn làng đứng đầu thế giới, mỗi người dân trong làng đều có khả năng chiến đấu siêu phàm đấy chứ?" Lộ Nhiên vân vê cái cằm, không để ý quản lý Huỳnh ở bên cạnh giật giật khóe miệng biểu lộ: "Được rồi, không quan trọng, hết thảy vì Hươu Tổng."
Lộ Nhiên rất quan tâm đến sự phát triển của thôn Lộ Gia.
Hắn hỏi quản lý Huỳnh ở bên cạnh: "Liên minh có chăn nuôi sinh vật siêu phàm loại hươu không?"
"Cái loại đẳng cấp chủng tộc ban đầu là siêu phàm cao cấp ấy."
"Cậu muốn để cho ngự thú sư của thôn Lộ Gia khế ước với thú cưng thứ hai là chúng à?" Quản lý Huỳnh quay đầu hỏi.
"Đúng vậy."
"Không bằng cậu trực tiếp sắp nhập thôn Lộ Gia vào với thành phố Lục Hải luôn đi, để bọn họ tìm kiếm sinh vật siêu phàm thích hợp ở thành phố Lục Hải mà khế ước." Miêu Miêu bĩu môi.
"Khế ước với hươu chẳng phải tương đương với trong lòng thôn Lộ Gia có Hươu Thần sao?" Lộ Nhiên mỉm cười.
"Chuyện cậu nói tôi đã nghĩ đến rồi. Ý định của tôi là đội hình của mọi người trong nhóm phải đa dạng hóa."
"Đối với sự phát triển của thôn Lộ Gia, tôi có kế hoạch bồi dưỡng như thế này. Một là lợi dụng thân phận đầu bếp Rồng của tôi, tìm một nhóm ngự thú sư am hiểu chiến đấu, để bọn hắn ký khế ước với thú cưng thứ hai là loài rắn, thành lập nhóm nhỏ Giao Long hệ rồng."
"Nhóm người này chủ tu chiến đấu."
"Một chó một rồng, xem như cùng một con đường với tôi."
"Hai là một nhóm ngự thú sư khác cố gắng ký khế ước với thú cưng thứ hai phát triển theo hướng phụ trợ, ví dụ như chữa trị, hồi phục."
"Cứ như vậy, bọn họ kết đội với nhau sẽ không đến mức có nhược điểm rõ ràng. Tôi cảm thấy có thể chọn lựa một nhóm hươu có thuộc tính thực vật, đưa tới thôn Lộ Gia để bồi dưỡng và làm linh vật trong đội."
"Cho nên, quản lý Huỳnh, liên quan đến khôi phục Hươu Thần, cậu không có hứng thú hợp tác sao?"
"Không phải cậu nghĩ rằng vừa rồi tôi đang khoác lác đấy chứ? Thật ra Hươu Thần. . ." Lộ Nhiên đang lôi kéo quản lý Huỳnh nhập bọn, giúp đỡ mình cùng một chỗ phát triển thôn Lộ Gia lớn mạnh, đúng lúc này, điện thoại của Lộ Nhiên đột nhiên vang lên.