"Như tôi vừa mới nói. . . Thật ra, tôi còn là một đầu bếp, tôi muốn thử xem có thể thông qua việc nấu linh hồn thành món ăn để loại bỏ tạp chất hay không." Lộ Nhiên lộ ra nụ cười hiền hòa.
"Tôi muốn mời thú cưng linh hồn của cô ăn thử. . . Dù sao, thú cưng của tôi chưa phải là linh hồn, để bọn chúng ăn thử có lẽ sẽ không khả năng không cách nào thu hoạch được phản hồi kinh nghiệm toàn diện."
Hắc Vũ: ? ? ?
Náo loạn nửa ngày, cuối cùng vẫn là nấu nướng linh hồn hả? Hơn nữa, cậu ta lại còn nghĩ tới để thú cưng bình thường ăn linh hồn! ! ! Cậu ta là ma quỷ sao! ! Mặt Hắc Vũ tối sầm lại, cô vô thức lui ra phía sau một bước.
"Động tác lui ra phía sau một của cô là nghiêm túc sao?" Lộ Nhiên giật giật khóe miệng, nói: "Việc này làm tôi đau lòng như đau ruột thừa đấy. Có lẽ trước đây chưa có linh hồn thuật sư nào từng làm như thế, cũng có để đã có người làm rồi nhưng thất bại. Nhưng muốn phát triển một lĩnh vực phát triển mới thì nhất định phải có người không ngừng thử nghiệm nhiều lần. Hãy bỏ đi thành kiến, tiểu thư Hắc Vũ, tôi cần sự trợ giúp của cô!"
"Minh oan cho linh hồn, chúng ta không thể chối từ."
"Cậu... cậu nghiêm túc sao?" Nói xong, Hắc Vũ trầm mặc. Cô cảm giác Lộ Nhiên không đi làm Thánh Tử của Tử Vong Thần Giáo thì quá đáng tiếc. Tên nhóc này không giống mình. . . Cậu ta quả thực là linh hồn thuật sư trời sinh!
Thành Minh An, vùng ngoại ô.
Hắc Vũ bị 'lý tưởng vĩ đại' của Lộ Nhiên làm cho kinh ngạc quá đỗi, cuối cùng cô vẫn lựa chọn đi cùng Lộ Nhiên.
Trời tối thâm trầm.
Trong đám cỏ dại, một con chuột mập mạp ngang ngửa con mèo đang gặm thứ gì đó.
Lộ Nhiên cùng Hắc Vũ mặc áo choàng đen đang đứng ở phía xa...
Lộ Nhiên hiển nhiên đã nhắm đến con vật này làm mục tiêu thí nghiệm đầu tiên của mình.
[Tên ]: Thú Chuột Mập
[Thuộc tính ]: Chưa thức tỉnh
[Đẳng cấp chủng tộc ]: Siêu phàm sơ cấp
[Đẳng cấp trưởng thành ]: Cấp 3
Ừm... Yếu đến đáng thương.
Đối phó với loại này, Lộ Nhiên thậm chí còn lười triệu hoán Hà Tổng.
Đánh giá khoảng cách và tính toán lực lượng một chút, Lộ Nhiên trực tiếp nhặt một tảng đá từ trên đất lên rồi đập mạnh tới đó.
Ở bên cạnh, Hắc Vũ lộ ra ánh mắt kinh ngạc. Tảng đá chuẩn xác nện vào Thú Chuột Mập, làm nó lăn quay cu đơ.
Lộ Nhiên chỉ có thể nói không dùng đến Cung Lông Quạ là hắn nhân từ lắm rồi đấy.
"Đi thôi."
Lộ Nhiên gọi một tiếng, Hắc Vũ nhanh chóng đuổi theo. Ngay sau đó, Lộ Nhiên đi đến trước mặt Thú Chuột Mập vừa bị nện ngất đi rồi móc ra cục gạch Đá Trấn Hồn.
Bộp!
Cục gạch nện lên người Thú Chuột Mập, một nhúm linh hồn màu xám bị nện bay ra.
Bởi vì ý thức của Thú Chuột Mập đã hôn mê bất tỉnh nên lúc này, nhúm linh hồn cũng đang mơ mơ màng màng, không được tỉnh táo.
Hắc Vũ thấy thế thì nuốt một ngụm nước miếng, nói: "Cậu muốn 'nấu nướng' kiểu gì?"
"Tôi nắm giữ một loại kỹ năng ngự thú đặc biệt, trước tiên trực tiếp thử đồ nướng linh hồn đi." Lộ Nhiên duỗi ngón tay ra, lập tức xuất hiện ngọn lửa.
Có rất nhiều kỹ năng ngự thú đặc biệt giúp ngự thú sư nắm giữ năng lực đặc thù, rất nhiều đầu bếp đều có thể tự mình điều khiển ngọn lửa. Hắc Vũ nhìn thấy vậy thật cũng không cảm thấy kỳ lạ, dù sao vừa rồi Lộ Nhiên đã bộc lộ thân phận đầu bếp.
Nhưng mà, tiếp sau đó, Lộ Nhiên lai gặp phải khó khắn.
Viêm Linh Có thể phân biệt nhiệt độ nấu nướng tốt nhất của 'nguyên liệu nấu ăn', nhưng đứng trước linh hồn, nó căn bản không có phản ứng gì.
Rất hiển nhiên, Viêm Linh cũng có cực hạn, cho dù là đế vương Viêm Ti Chấn sáng tạo ra nó e rằng cũng không nghĩ tới, ngày sau sẽ có một ngày có người lấy Viêm Linh mà mình tạo ra để nướng linh hồn.
Viêm Linh không có cách nào mang đến tác dụng phụ trợ, Lộ Nhiên cũng chỉ có thể dạ vào kinh nghiệm. Hắn điều chỉnh ngọn lửa đến mức nhỏ nhất và bắt đầu nướng linh hồn, nhưng kết quả có thể đoán được, linh hồn làm sao có thể giống nguyên liệu nấu ăn bình thường có thể bị nướng lên được...
Dù nhiệt lượng của ngọn lửa Lộ Nhiên đã cực kỳ yếu, nhưng linh hồn của Thú Chuột Mập càng yếu hơn. Chỉ trong nháy mắt, ngọn lửa đã đốt thành khói trắng, linh hồn hôi phi yên diệt, tan thành mây khói.
Hay còn được gọi là hồn phi phách tán.
Thân xác của con chuột này lại càng hôn mê sâu hơn, yên bình hơn, dường như vĩnh viễn không cách nào tỉnh lại.
"Nhìn có chút khó phết đấy." Lộ Nhiên quay đầu nhìn về phía Hắc Vũ.
". . ."Hắc Vũ.
"Vừa rồi tôi đã cảm thấy ý tưởng này quá hão huyền." Hắc Vũ nói: "Có lẽ điểm xuất phát là tốt, nhưng Thần Giáo có nhiều nhân vật lớn như vậy, thậm chí linh hồn thuật sư truyền kỳ đều không thể giải quyết vấn đề đó... chúng ta lại càng không cần phải nghĩ."
"Đây mới là lần đầu, đừng lo." Lộ Nhiên an ủi, sau đó rơi vào trầm tư.
"Chúng ta thử những phương pháp nấu nướng khác đi. . . ."
Hiện tại, thật ra cả thành Minh An cũng chỉ có chuột là nhiều nhất, vì vậy Lộ Nhiên quyết định đối tượng đi săn là Thú Chuột Mập.
Sau đó, dưới sự chứng kiến của Hắc Vũ, Lộ Nhiên thử nước canh linh hồn, hấp linh hồn... Nhưng đều không có ngoại lệ, linh hồn giòn yếu đều trong nháy mắt hồn phi phách tán.
"Quá yếu, linh thể quá yếu đuối, cách nấu hơi mạnh một chút là bọn chúng liền không chống đỡ được."
"Mấu chốt là ở gần đây cũng không có linh hồn cường đại có thể dùng để làm thí nghiệm."
Lộ Nhiên im lặng đi theo Hắc Vũ, cuối cùng cũng tìm ra được một phương pháp nấu ăn không dễ khiến linh hồn sụp đổ.
Hắn đốt gỗ còn tươi để 'khử mùi tanh', làm thành một món linh hồn chuột hun khói, mà khói của gỗ còn tươi quả thật cũng bị linh hồn chuột hút vào, thừa dịp linh hồn còn chưa xảy ra chuyện, Lộ Nhiên vội vàng để Hắc Vũ ăn thử.