Sức mạnh đáng sợ khiến không khí gào thét, không khí lưu chuyển cuồng loạn dâng trào. Trong nháy mắt, Kỵ Sĩ Ánh Nắng đã nhận ra nguy hiểm trí mạng, thân thể cảm giác được nguy cơ so với lúc khiêu chiến bí cảnh truyền kỳ càng đáng sợ hơn.
Ầm!
Kỵ Sĩ Ánh Nắng chợt giật mình.
Con ngươi đột nhiên co rụt lại.
Sẽ chết.
Mặc dù còn không biết chuyện gì xảy ra, nhưng chỉ trong tích tắc, Kỵ Sĩ Ánh Nắng đã làm ra phản ứng nhanh nhất, thân hình của bản thân anh ta cùng Chuột Không Gian đều đồng thời Hư Hóa.
Vụt! ! !
Cỏ Kiếm Trường Diệp xuyên qua đùi Kỵ Sĩ Ánh Nắng, dường như đánh vào không khí.
Cùng một thời gian, mặc dù toàn thân đã Hư Hóa, nhưng bị Cỏ Kiếm xuyên qua thân thể Hư Hóa, Kỵ Sĩ Ánh Nắng vẫn là phát ra tiếng kêu như heo bị chọc tiết.
Thứ gì có thể cách không gian mà vẫn làm cho mình bị thương như vậy được? Kỵ Sĩ Ánh Nắng điên cuồng gào thét nói: "Chạy, Dịch Chuyển Tức Thời! !"
"Chạy mau! !"
Lúc này, Kỵ Sĩ Ánh Nắng đã bị sợ mất mật. Trước khi đi, anh ta rốt cuộc thấy được đó là cái gì. Là. . . Một cây cỏ.
Trong một chớp mắt tiếp theo, Cỏ Kiếm bay trở về, nhưng thân hình của Kỵ Sĩ Ánh Nắng đã biến mất tại chỗ.
Biến cố xảy ra trên nóc nhà làm cho Hắc Vũ lập tức biến sắc, không rõ vừa rồi đã xảy ra chuyện gì.
Địch nhân sao?
Thủ đoạn kia của đối phương đến cùng là như thế nào?
Hệ không gian sao? ?
Nhưng mà, điều càng làm cho cô khiếp sợ vẫn là Cỏ Kiếm phi hành.
"Gâu." Cùng lúc đó, Hà Tổng đang nằm trong phòng cũng đi ra, trong mồm ngậm lấy Cỏ Kiếm vừa bay trở về, ánh mắt ngưng trọng nhìn về phía địch nhân đã biến mất.
"Đệt mợ." Hắc Vũ thấy Hà Tổng ngậm Cỏ Kiếm thì nghệt mặt ra.
Chó ngậm cỏ?
"Ha ha, thì ra là thế." Mà lúc này, Lộ Nhiên ở bên cạnh lại ngay lập tức hiểu ra đã có chuyện gì xảy ra.
"Giỏi lắm." Lộ Nhiên thầm nghĩ. Người vừa rồi hẳn là thí luyện giả lựa chọn trận doanh đế quốc.
Đối phương vậy mà có thú cưng hệ không gian, nếu muốn giữ đối phương lại thì quả thực không dễ dàng. Chỉ có điều Lộ Nhiên không nghĩ tới là Cỏ Kiếm vậy mà lợi hại như vậy, còn có thể hơi làm tổn thương địch nhân trong trạng thái Hư Hóa, không hổ là thực vật hung ác đặc biệt trời sinh đã là chủng tộc quân vương.
"Tiểu thư Hắc Vũ, làm phiền cô nói cho người truyền giáo Cao Lý, vừa rồi có một sát thủ tinh thông hệ không gian đến ám sát chúng ta. Tôi hoài nghi là ngự thú sư phe đế quốc, nhắc nhở ngài ấy đề phòng và chuẩn bị cẩn thận." Lộ Nhiên nhìn về phía Hắc Vũ đang nghệt ra.
Mà cùng lúc đó.
Kỵ Sĩ Ánh Nắng cùng Chuột Không Gian đang liên tục thực hiện các bước nhảy không gian. Khi Chuột Không Gian không còn thể lực thì Kỵ Sĩ Ánh Nắng triệu hoán ra Chim Ánh Nắng, hóa thành một luồng ánh sáng bỏ chạy tiếp.
Trên lưng Chim Ánh Nắng, Kỵ Sĩ Ánh Nắng đang quan sát vết thương như bị vô số lưỡi dao cứa qua, sưng đỏ và sâu đến tận xương. Anh ta nghĩ lại mà sợ. Cái gì đã tấn công mình?
"Không có khả năng, ở trong trạng thái Hư Hóa, đòn tấn công kia làm sao có thể có hiệu quả với mình được."
"Đến cùng là ai ? Đối phương không phải linh hồn thuật sư sao, tại sao có thể có một con thú cưng hệ thực vật ẩn giấu trong bóng tối mạnh như vậy ?" Phương thức gây ra tổn thương của cái lá bay đó quá bất hợp lí! Chắc chắn là một thú cưng hệ thực vật chủng tộc quân vương!
Tỉnh Phi Minh, bên ngoài thành Minh An, đại doanh của tàn binh quân đoàn ngự thú.
Nhóm Nữ Thần Ánh Sáng lúc này vẫn chưa ngả bài với quân đế quốc, bọn họ vẫn đang chờ đợi Kỵ Sĩ Ánh Nắng trở về.
Nếu như Kỵ Sĩ Ánh Nắng có thể mang về tình báo tốt một chút thì sẽ càng có lợi hơn cho bọn họ khi đàm phán cùng quân đế quốc.
Nhưng mà...
"Ánh Nắng, cậu sao vậy!"
Một tiếng chim hót vang lên, mọi người thấy Kỵ Sĩ Ánh Nắng đang đau đớn đi xuống từ trên lưng thú cưng, ai cũng cực kì giật mình. Kỵ Sĩ Ánh Trăng nhanh chóng tiến lên hỏi với giọng điệu lo lắng, lúc này mới phát hiện khuôn mặt của Kỵ Sĩ Ánh Nắng lộ ra biểu cảm giờ phút này nghĩ lại còn thấy sợ.
Trên vai anh là con chuột Hamster đang xù lông, rõ ràng cũng đang sợ hãi.
Sau đó Kỵ Sĩ Ánh Nắng nói: "Tôi không sao, chỉ là vết thương nhẹ thôi."
"Sao cậu lại bị thương như vậy?"
Nữ hoàng đi tới, ánh mắt toát ra vẻ không thể tưởng tượng nổi. Cho dù là cô cũng có thể bị thương, nhưng Kỵ Sĩ Ánh Nắng rất khó chịu tổn thương mới đúng, dù sao tên này ký khế ước với một con thú cưng hệ không gian nắm giữ năng lực 'Hư Hóa'.
Có thể làm cho mình cùng thú cưng tiến vào kẽ hở không gian, hóa thành hư ảnh, tránh né đòn tấn công của kẻ địch.
Trừ phi là loại tấn công có thể vặn vẹo cả không gian, hoặc là thủ đoạn cùng là hệ không gian, nếu không Anh Nắng sao có thể bị thương được.
Hệ linh hồn mặc dù quỷ dị, nhưng còn chưa bất hợp lý đến mức có thể làm tổn thương hệ không gian.
Những người còn lại cũng đều mờ mịt nhìn Kỵ Sĩ Ánh Nắng. Lúc đi nhìn anh ta tràn đầy tự tin, nhưng khi trở về lại có vẻ không ổn lắm.
"Là cỏ, tôi bị một cây cỏ kỳ quái làm bị thương." Kỵ Sĩ Ánh Nắng cắn răng : "Lúc ấy thân thể của tôi đều đã Hư Hóa, nhưng cây cỏ kia vẫn có thể làm tôi bị thương."
"Ta không biết là do cây cỏ đó hay là trên đó có ẩn chứa ý cảnh đặc biệt đã làm tôi bị thương, nhưng mà đòn tấn công đó thật sự có thể ảnh hưởng nhất định đến không gian."
"May là mức độ ảnh hưởng không phải rất lớn, chân của tôi chỉ bị vết thương nhỏ, lát nữa Ánh Trăng chữa trị cho tôi là được."
"Ừm ừm." Ngay sau đó Kỵ Sĩ Ánh Trăng sững sờ hỏi lại: "Cỏ á? ? ?"
"Không phải cậu đến địa bàn của tà giáo linh hồn à, làm sao lại bị cỏ làm bị thương được?"
"Tôi cũng không biết á." Kỵ Sĩ Ánh Nắng cũng muốn gọi má lắm: "Có thể là kỹ năng định hình + giải phóng của thú cưng hệ thực vật nào đó."
"Tóm lại rất khó tin. Tôi cảm giác đòn tấn công đó không thua kém gì boss trong bí cảnh truyền kỳ mà chúng ta đã khiêu chiến lần trước đâu."
Mọi người trầm mặc, nhất là Kỵ Sĩ Vinh Quang và Kỵ Sĩ Ánh Trăng đi theo Nữ Thần Ánh Sáng càng khẽ biến sắc.