"Chuyện này. . ."
Cao Lý lúc này rất muốn nói, cậu mẹ nó thật là lắm chuyện!
Lúc thì đầu bếp, lúc thì thợ rèn... !
Tuy nhiên, mặc dù Cao Lý nhủ thầm trong lòng như vậy, nhưng biểu tình trên mặt lại lộ ra vẻ bó tay bất đắc dĩ trước biểu hiện nhiệt tình chia sẻ cùng Thần Giáo của Lộ Nhiên.
Nếu đã nói như vậy rồi mà vẫn không cho Lộ Nhiên đóng góp công sức thì ngày sau hắn thăng tiến rồi, chuyện lần này sẽ là bằng chứng cho việc Cao Lý gã" 'không trung thành với Thần Giáo'.
Cuối cùng, Cao Lý giật giật khóe miệng nói: "Tôi cho cậu mượn Đá Trấn Hồn kia chính là khoáng thạch loại linh hồn."
"Chỗ tôi đúng là còn có một chút."
Đều dùng để kiểm tra thiên phú linh hồn khi truyền giáo.
Cao Lý còn chưa nói xong, Lộ Nhiên đã chen vào trước: "Cảm tạ đại ca Cao Lý, lúc tôi nghiên cứu 'món ăn linh hồn' cứ cảm thấy thiếu cái gì."
"Nếu như có thể rèn ra một thanh 'dao làm bếp có khí linh linh hồn', rất có thể sẽ giải quyết được nhược điểm của hệ linh hồn trong quá trình phát triển!"
Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng.
Trong lòng Cao Lý điên cuồng gào thét, tên nhóc này có suy nghĩ quá hão huyền.
Mặc dù trong lòng cảm thấy không đáng tin, nhưng nên ủng hộ thì vẫn cứ phải ủng hộ.
"Được được, tôi có thể cho cậu thêm một Đá Trấn Hồn, để cậu nghiên cứu rèn đúc, nhiều hơn thì tôi cũng không có." Cao Lý nói.
Bây giờ gã thật sự muốn tát cho mình mấy phát. Làm sao lại lắm mồm như vậy, nhắc đến khí linh với Lộ Nhiên làm cái gì chứ?
Nếu như không nói đến việc này, có khi Lộ Nhiên cũng sẽ không cần khoáng thạch linh hồn.
"Cảm ơn." Lộ Nhiên mỉm cười. Ở bên cạnh, Hắc Vũ đang trầm mặc, cảm giác đại nhân Cao Lý hoàn toàn bị nắm thóp dắt mũi.
Đồ làm bếp linh hồn...
Ngay từ đầu thật đúng là Lộ Nhiên không nghĩ tới đâu ấy.
Hắn nghĩ rèn đúc Đao Chém Hồn chỉ thuần túy là muốn có một vũ khí 'có thể tạo thành tổn thương ổn định với linh hồn' thôi, có khí linh hay không cũng không quan trọng.
Nhưng bây giờ suy nghĩ một chút, Đao Linh Hồn có vẻ càng thích hợp dùng làm đồ làm bếp linh hồn hơn Đao Chém Hồn đơn thuần. Đương nhiên, dù là loại nào thì hiện tại Lộ Nhiên cũng chỉ có thể lúc này cũng chỉ có thể ao ước mà thôi.
Sau đó, dưới sự chỉ dẫn của Cao Lý, Lộ Nhiên cùng Hắc Vũ lại trở về phủ thành chủ.
Mà chính gã thì bắt đầu phái người đi điều tra động tĩnh của quân đế quốc ở bên ngoài.
Quân đế quốc ngo ngoe muốn động là một tin tức không tốt với thành Minh An.
"Hi vọng không có chuyện gì xảy ra." Cao Lý thở dài.
Sau khi trở về, Lộ Nhiên không để Hắc Vũ tiếp tục làm chuột thí nghiệm nữa mà lựa chọn một mình tu luyện.
Đầu tiên hắn không vội rèn đúc Đao Linh Hồn hay Đao Chém Hồn, mặc dù hắn lại thu được một viên Đá Trấn Hồn nữa.
Chỉ có Đao Chém Hồn cũng không có khả năng cắt chém ý thức của linh hồn, nếu không Thần Giáo sớm đã có người làm được rồi.
Mà hắn hiện tại cũng chưa rèn ra Đao Linh Hồn, Lộ Nhiên đại khái có thể hiểu được mạch suy nghĩ của thợ rèn Tử Vong Thần Giáo.
Đó là tạo ra một nơi có tính chất dẫn dụ tàn hồn, chứa đựng và tu bổ những tàn hồn còn sót lại trong vùng đất chết chứ sao.
Trong quá trình này, nếu như vũ khí cùng tàn hồn có thể phối hợp hoàn mỹ thì một thanh linh hồn vũ khí mới ra đời.
Đáng tiếc, Lộ Nhiên hiểu lý thuyết, nhưng...
Lộ Nhiên hiện tại không có vùng đất chết thích hợp để uẩn dưỡng vũ khí, cho dù có thì quá trình này cũng không thể hoàn thành trong một sớm một chiều. Ít thì mấy tháng, nhiều thì có khi lên đến mấy chục mấy trăm năm.
Chủ yếu nhất là hắn không biết làm sao để rèn ra vật chứa vũ khí linh hồn.
Cũng có nghĩa là cho dù rèn ra dao làm bếp linh hồn thì nó có thể cắt chém ý thức linh hồn hay không cũng vẫn là một vấn đề, tám thành vẫn là không thể.
Bọn chúng chỉ là 'công cụ'.
Điểm mấu chốt có lẽ vẫn nằm ở người sử dụng công cụ và khả năng lý giải 'ý thức linh hồn'.
Công cụ hoàn mỹ phối hợp với người sử dụng có hiểu biết hoàn mỹ mới có thể đạt thành 'kỹ thuật dùng đao đỉnh phong', có thể cắt chém ý thức linh hồn cùng năng lượng một cách hoàn mỹ.
Cho nên Lộ Nhiên vẫn lựa chọn tập trung vào bản thân mình trước.
Hà Tổng bên kia đang rèn luyện 'Kiếm Ý Linh Hồn', Lộ Nhiên cũng bắt đầu tu luyện.
Còn may, hắn đã chuẩn bị trước, trước khi vào mua sẵn hơn trăm Quả Thanh Linh, nếu không phải, một nơi quỷ quái chiến tranh loạn lạc như tỉnh Phi Minh lấy đâu ra loại tài nguyên tu luyện để bán cho hắn.
"Vua Đột Tử!"
"Rống? ? ?" Vua Đột Tử ngơ ngơ ngác ngác đi ra.
"Giúp anh rèn luyện đi."
Vua Đột Tử trầm tư, sau đó hỏi thăm hắn làm sao để bồi luyện.
"Đơn giản thôi." Lộ Nhiên nói: "Nhóc cứ đứng đấy là được rồi."
Nói rồi, Lộ Nhiên lấy ra một con dao phay, nói: "Tiếp theo, anh sẽ dùng con này dao phay này không ngừng chặt nhóc."
Vua Đột Tử: ? ? ?
"Yên tâm, anh không dùng sức đâu, huống chi, cho dù anh dùng toàn lực cũng không phá vỡ được phòng ngự của nhóc."
Vua Đột Tử sững sờ, sau đó gật đầu, đúng là như thế thật.
"Tóm lại, tiếp theo nhóc chỉ có hai nhiệm vụ."
Lộ Nhiên tìm ra một mảnh vải đen, bịt kín mắt lại.
Rồi hắn cầm dao phay, chặt từng nhát lên cái giáp vảy cứng rắn của Vua Đột Tử.
"Nhiệm vụ thứ nhất, trong lòng không ngừng lặp lại một suy nghĩ, lúc nào cảm nhận được đau đớn thì nói cho anh."
"Nhớ kỹ, không phải đau đớn trên thân thể mà là đau đớn trong linh hồn."
Lộ Nhiên nhắm mắt lại, toàn lực phát động Thần Giao Cách Cảm, bắt giữ sóng ý thức cảm xúc của Vua Đột Tử rồi chém ra một dao.
[Thù này, tôi nhớ kỹ. ] Vua Đột Tử không ngừng lặp lại.
Mà Lộ Nhiên thì mượn nhờ siêu năng lực Thần Giao Cách Cảm, bắt giữ dao động ý thức của nó, ý đồ giúp Vua Đột Tử 'chém rụng cừu hận'.
"Đao trảm nhục thân, tâm trảm linh hồn."