Quân đội tác chiến chỉ cần một phương thương vong tới 2,3 phần là có thể nói phe đó sắp sụp đổ rồi.
Nếu như lúc này thế lực song phương ngang nhau còn tốt, quân tâm còn không đến mức sụp đổ, còn có thể tái chiến.
Nhưng vấn đề là phe mình tử vong nhiều người như vậy, lại không động nổi một sợi tóc của đối phương, đồng thời còn có lực lượng dự bị liên tục không ngừng, kẻ ngốc mới tiếp tục liều mạng.
Lúc này, là ai cũng đều có thể thấy rõ ràng thế cục.
Từ xưa đến nay, quân đoàn tác chiến đều như vậy, tỷ lệ thương vong đạt tới một điểm nhất định sẽ mất đi năng lực tác chiến. Quân đội thật sư có thể chiến tử sa trường đến người cuối cùng lác đác không có mấy. Hiển nhiên, đội quân đế quốc này không có đủ tố dưỡng như vậy.
Cho nên hiện tại, ngoại trừ bốn người Kỵ Sĩ Ánh Nắng thật tâm muốn giết chết Lộ Nhiên để hoàn thành nhiệm vụ, còn lại những quân lính đế quốc bị điều động đến đã bắt đầu chạy tứ tán, hoàn toàn là một bên trốn, một bên bị ép phản kích.
Đáng tiếc là.
Lộ Nhiên đã dự đoán được trước tình huống này.
Liên tục không ngừng đại quân linh hồn tràn đến, bao vây tàn binh đế quốc đang chạy trốn, để bọn họ không có đường lui.
Nhưng trong tình huống này, những tàn binh này tình nguyện liều mạng cùng linh hồn thuật sư để tìm kiếm một đường sống chứ không nguyện ý chiến đấu chính diện cùng Lộ Nhiên trên chiến trường.
"Phốc..."
Rất nhanh đã có quân đế quốc trong quá trình nỗ lực chạy trốn bị đại quân linh hồn làm bị thương.
Thấy thế, Lộ Nhiên 'thương lính như con mình' đỏ cả mắt, trong lòng đang rỉ máu.
Đừng chạy, sẽ bị linh hồn thuật sư tà ác nuốt linh hồn đấy!
Lộ Nhiên sợ bị đoạt kinh nghiệm nên lập tức thông qua Thần Giao Cách Cảm truyền lại cảm xúc đau lòng của mình cho Hà Tổng và Vua Đột Tử.
Hai tên nhóc này cũng biết nếu linh hồn thuật sư phe mình bị thương, hoặc là đầu người bên trận doanh đế quốc bị cướp đi thì sẽ ảnh hưởng đến phần cho điểm, cho nên trong nháy mắt đã bộc phát ra tiềm năng mạnh hơn, khí thế lúc chiến đấu càng cuồng bạo hơn.
"Ngao ô! ! !"
Ngoại trừ chín thanh Cốt Kiếm, Hà Tổng còn tăng mạnh lực lượng linh hồn, Cỏ Kiếm ngậm trong miệng cuối cùng cũng phóng ra.
Trong nháy mắt đã đánh nổ đầu của Quân Chủ Nham Thạch khổng lồ ở chiến trường đối diện! ! !
Tuy nhiên sinh mệnh nguyên tố khó chơi ở chỗ mặc kệ vết thương nặng đến đâu thế thì ngay sau đó đều có thể được các nguyên tố nhanh chóng phục hồi, tựa như Giáp Rồng Sét của Vua Đột Tử, chỉ cần bổ sung thêm năng lượng là có thể định hình phục hồi như cũ.
Mặc dù nhanh chóng đánh tan nó, nhưng chớp mắt, vết thương của nó lại nhanh chóng được khôi phục.
Nhưng chỉ cần trong chớp nhoáng này thôi cũng đã đủ rồi.
Không cần dùng toàn lực để phòng ngự đòn tấn công của Quân Chủ Nham Thạch, Vua Đột Tử trong nháy mắt hé miệng, ánh mắt khóa chặt chiến trường hỗn loạn.
Lúc này, ngoại trừ Quân Chủ Nham Thạch ở chính diện, đã không ai còn tiếp tục công kích nữa, vì vậy hiện tại chính là thời điểm tốt để nó phản kích.
"Rống! ! ! !"
Rồng Sét gào thét! !
Vua Đột Tử bị đánh nửa ngày, góp nhặt vô số bá khí lại phối hợp với Phóng Điện, hiện tại trong miệng nó có một cột sét cực lớn chớp mắt quét về phía chiến trường!!!
Ầm ầm! ! !
Rồng Sét gào thét, chỗ nó đi qua, vô số ngự thú sư và thú cưng lần nữa bị tạc bay, bị cột sét đốt cháy đen toàn thân. Thân thể của Quân Chủ Nham Thạch cũng trong nháy mắt bị nuốt chửng bên trong cột sét, vết thương ngày càng nghiêm trọng hơn, quá trình phục hồi lại bị đánh gãy một lần nữa.
Đương nhiên, chủ yếu nhất là năm ngự thú sư đời thứ 3 kia giờ phút này không có gì bất ngờ đã bị đòn phản kích của Vua Đột Tử nuốt chửng, trong ánh mắt lộ ra tuyệt vọng 'ô hô ai tai'.
"Sự lựa chọn thật sự rất quan trọng. . . ."
Bọn họ giây phút này thậm chí còn suýt viết 'tại sao mình không chọn trận doanh linh hồn' lên trên mặt.
Nếu như bọn họ chọn trận doanh linh hồn thì chẳng phải có thể đi sau Lộ Nhiên, không cần làm gì vẫn chiến thắng à.
Thế hệ hoàng kim, cút mẹ Đoàn Kỵ Sĩ thế hệ hoàng kim đi!
"Nói đùa cái gì. . ."
Lúc này, Cao Lý và những người khác cũng đã xông đến đến chiến trường trợ giúp.
Bọn họ nhìn thấy thế cục đơn phương nghiền ép và đồ sát như vậy, trong nháy mắt trừng to mắt.
Nhìn quân lính của đội quân ngự thú đã tan rã cùng chiến trường bừa bộn, bọn họ đều nuốt ngụm nước miếng.
"Đáng chết đáng chết."
Lúc này, mấy người Kỵ Sĩ Vinh Quang cũng biết đại thế đã mất.
Ầm! Ầm! Ầm!
Mặc dù mấy người bọn họ đã rất nỗ lực triệt để cắt đứt quyền khống chế của Hà Tổng với Cốt Kiếm, nhưng chỉ còn lại mấy người bọn họ thì vẫn không ngăn cản được đại thế đã mất.
Lực lượng linh hồn của Hà Tổng được tăng cường, nó có thể nhất tâm đa dụng điều khiển nhiều phi kiếm, chia cắt chiến trận, năng lực khống chế mạnh đến cực hạn. Không bao lâu sau, mấy người Nữ Thần Ánh Sáng đã tứ cố vô thân.
"Quân Chủ Nham Thạch!" Trong tình huống này, Nữ Thần Ánh Sáng đang cưỡi một con Độc Giác Thú Ánh Sáng thống lĩnh cao cấp chỉ có thể bị ép thu hồi Quân Chủ Nham Thạch đã tự chữa lành được bảy, tám phần, đồng thời cũng đưa ra mệnh lệnh chạy trốn với hai kỵ sĩ đang cưỡi Sư Tử Ánh Sáng thống lĩnh cao cấp.
Vẫn còn mấy ngày!
Còn có cơ hội!
Lưu được núi xanh không lo không có củi đốt.
Hiển nhiên, lúc này bọn họ cũng không muốn cứng đối cứng với Lộ Nhiên, mặc dù có thể xác định bên phía Lộ Nhiên đã tiêu hao vô cùng lớn, nhất là con cự long kia, hẳn là đã không còn nhiều sức lực.
Nhưng đại quân linh hồn gọi Lộ Nhiên là thánh tử kia còn chưa tiến công.
Tình huống tuyệt vọng như thế này không thích hợp cứng rắn liều mạng.
Nếu như bọn họ là thí luyện giả bình thường, có cơ chế miễn tử thì liều mạng thì cũng chẳng sao, cùng lắm thì một thời gian nữa lại tiến vào bí cảnh một lần nữa. Nhưng mà làm ngự thú sư đời thứ 4 thiên kiêu, mấy người bọn họ rõ ràng không muốn cứ chết đi như vậy.
Coi như nhiệm vụ thất bại thì lang thang trong bí cảnh đột phá đến sau 30 ngày hay ở trong bí cảnh tu luyện 30 ngày cũng còn hơn trực tiếp bị diệt sát, sau đó ngủ say hơn nửa tháng a.
Thời gian chính là tiền tài.
Đáng tiếc, phán đoán của bọn họ rất chính xác.
Nhưng Lộ Nhiênc coi bọn họ như điểm thưởng lúc này căn bản không muốn để ý đến ý nghĩ của bọn họ, không muốn để ý đến cảm xúc của bọn, cũng không quan tâm có đắc tội bọn họ hay không.
Hắn chỉ muốn giữ lại tất cả mọi người để bảo đảm đánh giá cho điểm của mình.