Ngự Thú Chi Vương ( Dịch Full )

Chương 441 - Chương 441: Gặp Giáo Chủ

Chương 441: Gặp giáo chủ Chương 441: Gặp giáo chủ

"Ừm?" Ông lão mở ra đôi mắt trống rỗng, lộ ra vẻ bất ngờ.

"Đầu bếp Linh hồn..."

"Cậu ấy có phải là nguyên nhân làm thay đổi không. . ." Ông lão khẽ lắc đầu, bước một bước phóng ra khỏi hư không, hồn phách sau lưng cũng biến mất không thấy tung tích.

Sau đó không lâu, bên trong không gian, trên một ngọn núi nhìn xa xa có màu đen tuyền, sứ thần Minh Hỏa cưỡi Cốt Long rơi xuống.

Lộ Nhiên cũng nhảy xuống khỏi Cốt Long. Ở chỗ vách núi, một ông lão mặc áo choàng đen đang nhìn lên bầu trời u ám. Nhìn thấy người này, sứ thần Minh Hỏa hơi ra hiệu và nói: "Giáo chủ, đã đưa người đến rồi."

Sau đó, cô lập tức cưỡi Cốt Long chậm rãi rời đi, chỉ để lại một mình Lộ Nhiên đứng yên tại nguyên ngơ ngác như con nai vàng.

Hả? Bà chị ới, sao chị lại đi rồi?

Bị bỏ lại đây một mình, Lộ Nhiên cảm thấy hoang mang quá.

Nhưng mà khi ông lão mặc áo choàng đen bên cách núi quay người lại, hắn thoát ra khỏi sững sờ rồi tiến lên phía trước nói: "Tham kiến giáo chủ."

"Không cần đa lễ, tôi đã biết hết mọi chuyện của cậu rồi." Ông lão áo choàng đen nói: "Có thể làm mẫu cho tôi xem cách cậu loại bỏ ý thức của linh hồn như nào được không?"

"Không có vấn đề, tôi cần một con Thú Chuột Mập."

"Linh hồn khác không được sao?" Giáo chủ Tử Linh trầm mặc, không rõ vì sao Lộ Nhiên chung tình với Thú Chuột Mập như thế.

Lúc sứ thần Minh Hỏa đưa Lộ Nhiên đến đây, gần như tất cả thú cưng linh hồn đều được phái ra điều tra rõ ràng mọi hành động của Lộ Nhiên ở thành Minh An. Sau đó lại báo cáo lại thông tin về Lộ Nhiên trước khi hắn được đưa đến tổng bộ.

Mặc dù là lần đầu tiên gặp mặt Lộ Nhiên, nhưng giáo chủ Tử Linh đã không còn xa lạ gì với Lộ Nhiên rồi.

Thậm chí ông ta còn biết Lộ Nhiên có được danh tiếng vô cùng tốt trong lòng các giáo chúng ở thành Minh An.

"Cũng được." Lộ Nhiên gật đầu.

Lập tức, giáo chủ Tử Linh phất ống tay áo một cái, linh hồn của một con trâu đang hôn mê bay đến bên cạnh Lộ Nhiên.

Lộ Nhiên lấy ra Dao Chém Hồn, đầu tiên là chạm vào linh hồn trâu, sau đó hơi khép hờ hai mắt. Mấy giây sau... Một đao chém xuống.

Trong nháy mắt khi Lộ Nhiên chém xuống, trên Đao Chém Hồn tràn ngập ý cảnh nhàn nhạt dao động, tinh chuẩn bị giáo chủ Tử Linh khóa chặt. Sau khi xác định thật sự là một loại trù ý đặc biệt, ông ta tỏ ra tán thưởng.

"Như vậy đã được chưa?" Lộ Nhiên hỏi.

"Được rồi." Giáo chủ Tử Linh phất phất tay, nói: "Con trai, tới đây."

Lộ Nhiên trầm mặc nhìn ông già này, không rõ trong hồ lô của đối phương muốn bán thuốc gì, nhưng hắn vẫn lựa chọn tới gần đối phương.

"Tôi hỏi cậu, cậu có nguyện ý trở thành Thánh tử của Tử Vong Thần Giáo, có muốn trở thành người thừa kế của Tử Vong Thần Giáo, muốn trở thành linh hồn thuật sư cấp truyền kỳ, đứng sừng sững trên đỉnh đại lục hay không?"

Những câu hỏi liên tiếp của giáo chủ Tử Linh làm cho Lộ Nhiên chấn động.

Tuy nhiên, mặc dù những gì vừa nhắc đến rất hấp dẫn, nhưng Lộ Nhiên vẫn biết rất rõ ràng mình tới đây là vì cái gì.

Tình báo!

So với tài nguyên và thân phận, tin tức càng quan trọng hơn.

"Thưa giáo chủ, tôi quả thực cảm thấy vô cùng hứng thú với linh hồn thuật, hơn nữa, tôi phát hiện ra hành vi của người truyền giáo Cao Lý và những người khác không hề giống tà giáo mà bên ngoài vẫn đồn đại, cho nên tôi mới có ý nghĩ muốn gia nhập Tử Vong Thần Giáo xem sao."

"Chỉ không ngờ nhanh như vậy đã có thể tận mắt nhìn thấy giáo chủ đại nhân. Nếu như năng lực của tôi có thể trợ giúp linh hồn thuật phát triển thì tôi dĩ nhiên nguyện ý phát huy công dụng của mình. Nhưng tôi càng muốn biết rốt cuộc là vì sao Linh Hồn Giáo lại được thành lập." Lộ Nhiên nhìn về phía đối phương.

"Giáo nghĩa thật ra chỉ là mặt ngoài, 'trợ giúp ngự thú sư giành lấy cuộc sống mới' sao?"

"Chuyện này à..." Nghe thấy vấn đề của Lộ Nhiên, giáo chủ Tử Linh không hề ngạc nhiên. Đôi mắt trống rỗng của ông lần nữa nhìn về phía bầu trời, nói:

"Nếu cậu đã có ý trở thành thánh tử của Thần Giáo thì đúng làn nên để cậu biết nhiều hơn."

"Quả thực, tôi thành lập Tử Vong Thần Giáo mặt ngoài là vì trợ giúp ngự thú sư mất đi thú cưng giành lấy cuộc sống mới, nhưng trên thực tế là vì tương lai của nhân tộc."

"Tương lai của nhân tộc? ?" Lộ Nhiên khẽ giật mình, không hiểu nổi tà giáo linh hồn cùng tương lai của nhân tộc có dây mơ rễ má gì với nhau.

"Ha ha." Giáo chủ Tử Linh cười, biết ngay một tên nhóc chưa trải sự đời như Lộ Nhiên sẽ không biết được rõ chân tướng của thế giới này. Ông ta nói: "Cậu có biết, vì sao đại lục này chỉ có ngự thú sư cấp tám mà chưa từng xuất hiện ngự thú sư cấp chín không?"

"Vì sao?" Lộ Nhiên lần nữa sững sờ.

"Đó là bởi vì, thần thú truyền thuyết khống chế thế giới không cho phép nhân loại sinh ra cường giả cấp chín."

"Đây là một tin tức cấm kỵ, vài ngàn năm trước, sau khi nhân loại sáng tạo và phát triển năng lực ngự thú, tốc độ quật khởi thế như chẻ tre, nhưng cũng bởi vậy dẫn tới rất nhiều thần thú truyền thuyết kiêng kị."

"Rất nhiều thần thú truyền thuyết sợ hãi nhân loại trưởng thành đến đỉnh phong sẽ thu được lực lượng đủ để nô dịch mình. Lúc ấy, có thể nói sự tồn vong cảu nhân loại đều phụ thuộc vào một suy nghĩ trong đầu những thần thú truyền thuyết kia."

"Tuy nhiên cũng may không phải là tất cả thần thú truyền thuyết đều căm thù nhân loại, cũng có thần thú truyền thuyết đứng về phe nhân loại. Bởi vì vậy, Nhân tộc cùng sinh vật truyền thuyết đã định ra một quy tắc. . . ."

"Quy tắc gì? ?" Lộ Nhiên vội vàng hỏi.

"Một phần sinh vật truyền thuyết sửa lại quy tắc thế giới, nguyền rủa huyết mạch của Nhân tộc, để Nhân tộc không cách nào đột phá truyền thuyết."

"Nhưng chỉ cần có ngự thú sư có thể lấy thân thể phàm nhân chống lại được thần linh thì hạn chế này sẽ bị giải trừ, nhân loại có thể trở thành truyền thuyết, một lần nữa thu được tiềm lực sừng sững trên đỉnh thế giới."

"Tuy nhiên, muốn lấy thân thể phàm nhân để đấu lại truyền thuyết không phải dễ dàng như vậy."

"Chỉ dựa vào hệ thống ngự thú hiện tại thì căn bản không cách nào làm được. Từ xưa đến nay, không biết bao nhiêu cường giả đi khiêu chiến lĩnh vực truyền thuyết... nhưng đều thất bại."

Bình Luận (0)
Comment