Lĩnh vực Phật Đá?
Đây chính là tên kỹ năng lĩnh vực của hiệu trưởng Thạch Chấn sao?
Lộ Nhiên kinh ngạc.
"Hiệu trưởng, ngài tin vào Phật à?"
Thạch Chấn nhìn Lộ Nhiên một chút, nói: "Không tin."
"Ai bảo phần thưởng của bí cảnh đột phá đều là tài nguyên liên quan đâu."
"Vì hấp thu tài nguyên, tôi để thú cưng tin Phật là được."
"Nếu như bái Phật có thể giải trừ nguyền rủa cho tôi thì tôi cũng có thể tin Phật."
". . . ." Lộ Nhiên.
"Không nói chuyện này nữa." Hiệu trưởng Thạch Chấn nói: "Chúng ta đi 'Sào huyệt cự thú' đi."
"Được."
Sào huyệt cự thú.
Bí cảnh công cộng.
Ngự thú sư bất kỳ đẳng cấp đều có thể tiến vào.
Nói là sào huyệt nhưng thật ra bên trong là một đại lục, chỉ là hoàn cảnh ác liệt vô cùng.
Bởi vì trong đó đa phần hung thú đều rất 'to lớn', vì vậy nó được gọi là Sào huyệt cự thú.
Lộ Nhiên đi theo hiệu trưởng Thạch Chấn đến khu vực truyền tống đến bí cảnh công cộng.
Tốn một số tinh tệ nhất định, hai người cùng tổ đội tiến vào bí cảnh.
"Chít chít..."
Lúc mới tiến vào, hai người xuất hiện ở địa phương được coi là an toàn, nhưng đi vào hơi sâu một chút họ nhanh chóng gặp phải một con quái vật đang tìm kiếm thức ăn trong đám cỏ cao.
"Nơi này... Thật đúng là không bình thường a."
Lộ Nhiên nuốt ngụm nước miếng, nhìn xem đám 'cỏ dại' cao vài thước kia cùng với sinh vật loại đà điểu có cặp đùi mạnh mà hữu lực, cái cổ thật dài và đôi cánh dày màu xanh lục, và lắc đầu.
[Tên ]: Chim Lạ Sợ Hãi
[Thuộc tính ]: Cỏ
[Đẳng cấp chủng tộc ]: Quân vương sơ cấp
[Đẳng cấp trưởng thành ]: Cấp 48
Lộ Nhiên: "..."
"Chim Lạ Sợ Hãi sao? Xem ra nơi này là địa bàn của nó rồi." Thạch Chấn nhìn thấy nó, mỉm cười, nói: "Cậu có muốn thử khiêu chiến nó một lần không?"
"Tôi á?" Lộ Nhiên sững sờ, nói: "Được thôi."
Dù sao cũng có cao thủ ở bên cạnh.
Giữa hai ngón tay của Lộ Nhiên xuất hiện thẻ khế ước, dươi ánh sáng lấp lóe, Hà Tổng xuất hiện ở trên mặt đất.
"Cái gì đó, sao không thấy biến thành chó xương vậy, tin tức quả nhiên là giả mà." Nhìn thấy Hà Tổng, Thạch Chấn lẩm bẩm.
Lộ Nhiên: "..."
Đừng vội , chờ tôi rèn ra Nha Kiếm • Thiên Nhận, đến lúc đó lại có thể để Hà Tổng khoác lên mình bộ giáp sắc nhọn.
"Hà Tổng."
"Trông thấy tên to con kia không, thịt nó!"
"Nhưng mà cẩn thận chút đấy."
Lộ Nhiên trốn ở sau tảng đá lớn nhìn về phía con chim siêu to khổng lồ ở xa xa, cẩn thận từng li từng tí chỉ huy Hà Tổng.
"Ô! !" Hà Tổng lộ ra biểu cảm bình tĩnh, ngậm lấy vũ khí.
"Ngậm cái con khỉ mốc gì đấy? Đối phương là hệ thực vật, nhóc muốn tặng Cỏ Kiếm của nhóc cho đối phương à?"
Nghe vậy, Hà Tổng sững sờ, đã như vậy...
Ầm!
Hai thanh Kiếm Gió từ không sinh có đột ngột được áp súc ra, một thanh bị nó ngậm trong miệng, một thanh bị nó cuốn lấy bằng đuôi. Trong hình thái song đao, ánh mắt nó trở nên sắc bén, lông tơ bay bay đạp gió mà đi, xông lên tìm Chim Lạ Sợ Hãi đánh lộn.
"Thú cưng của cậu ngầu ghê." Thạch Chấn bình luận: "Hơn nữa lá gan cũng rất lớn, đối mặt với hung thú có đẳng cấp cao hơn mình nhiều như vậy mà không do dự lập tức xông ra ngoài."
"Đây cũng không phải là thói quen tốt."
Lộ Nhiên nói: "Không có việc gì, chỉ có mỗi con này như thế thôi, một con khác rất trầm ổn."
Nói rồi.
Hà Tổng đã đạp không mà đi, lên đến độ cao ngang với đầu của đối phương.
Hà Tổng xuất hiện cũng hấp dẫn sự chú ý của Chim Lạ Sợ Hãi.
Đồng tử màu xanh biếc của nó liếc sang, đầu nó quay sang, vô ý thức coi Hà Tổng thành sâu ăn mất.
"Ngao ô! ! !" Cái đuôi cuốn lấy thanh Kiếm Gió của Hà Tổng trực tiếp vung ra, phát động Ngự Kiếm Thuật, phóng thẳng tới con mắt của đối phương.
Ầm! ! !
Nhưng mà, ngay lúc đòn tấn công sắp chạm đến, Chim Lạ Sợ Hãi nghiêng đầu một cái, đầu tiên là nhanh như chớp cắn lấy Kiếm Gió vào trong miệng. 'Ầm ầm' mấy tiếng, Kiếm Gió lập tức bị cắn nổ, khí lưu bay tán loạn làm cho Chim Lạ Sợ Hãi cảm thấy rất mát mẻ... Sau đó lại lần nữa nhìn sang Hà Tổng, mặt không có biểu cảm gì.
Hà Tổng: ? ? ?
"Uông?" Ánh mắt tràn ngập chiến ý của Hà Tổng dần dần trở nên cơ trí, sau đó thành trầm tư, rồi thêm chút suy tư, phân tích...
Víu!
Khởi động Thần Tốc, quay đầu bỏ chạy.
"Gâu gâu gâu gâu! ! !" Vừa chạy về, Hà Tổng vừa sủa nhặng lên, ý là cần Vua Đột Tử đến làm lá chắn, hấp dẫn hỏa lực.
Một mình nó đánh có khả năng gặp phải chút nguy hiểm.
"Ha ha ha ha." Nhìn thấy con chó này của Lộ Nhiên cũng không phải thật sự ngốc, Thạch Chấn bật cười.
Lộ Nhiên ở bên cạnh thì cạn lời, nói: "Hiệu trưởng Thạch Chấn, anh muốn cho chúng ta trải nghiệm sự chênh lệch trước sao?"
"Thật ra không cần phải vậy, chúng tôi biết mình khẳng định không đánh lại."
Quân vương sơ cấp cấp 48 tương đương với bá chủ sơ cấp cấp 38... Hiện tại bọn họ thậm chí còn chưa dám đi khiêu chiến boss bá chủ sơ cấp cấp 30, huống chi con này còn có đẳng cấp cao như thế.
"À, cũng không phải, chỉ là tôi muốn xem thú cưng của cậu ở khoảng cách gần thôi. Sao cậu chỉ triệu hoán ra một con vậy?"
"Chủ yếu là để nó quan sát học tập lĩnh vực, hai con còn lại..." Ý của Lộ Nhiên là không nhìn cũng không sao, không vội.
Lần lượt từng con một.
Dù sao linh hồn (ngộ tính) của hắn cũng chỉ có thể đồng thời cường hóa cho một con thú cưng.
"Được rồi - " Thạch Chấn nhún vai. Lúc này, Chim Lạ Sợ Hãi to lớn cũng di chuyển cái đùi thật dài của mình và chạy theo Hà Tổng.
Ở ngoài dã ngoại như này, hung thú có đẳng cấp càng cao lại càng không muốn tuỳ tiện lãng phí năng lượng. Đối mặt với đồ ăn có cấp bậc nhỏ yếu như tên nhóc Hà Tổng này, nếu như còn vận dụng kỹ năng thì chẳng khác nào đi săn vô ích.
Ý nghĩa của việc đi săn chính là vì bổ sung dinh dưỡng, bổ sung năng lượng, nếu như nhiều lần tiêu hao lớn hơn thu hoạch thì sớm muộn gì cũng sẽ chết trong tự nhiên, cho dù có mạnh như thế nào cũng đều có kết quả như vậy.
"Giao cho tôi đi." Một làn gió thơm bay đến, Lộ Nhiên phát hiện tên này không ngờ còn xịt nước hoa. Hiệu trưởng Thạch Chấn tiến lên một bước, Lộ Nhiên lập tức phát hiện một con vượn màu xám cao lớn đứng thẳng như người xuất hiện ở trước người Thạch Chấn.