Trong một tuần này, thông qua mấy chục Quả Thanh Linh, Hà Tổng vậy mà đã lĩnh ngộ được 'lưu chuyển năng lượng giai đoạn thứ hai', tuy nhiên vẫn cách Kiếm Vực rất xa.
Mang theo nó đi châu Nam Cực thư giãn một tí có vẻ cũng không tệ?
Mô phỏng hoàn cảnh bão tuyết khẳng định vẫn kém hơn châu Nam Cực tràn ngập năng lượng hệ băng và hệ gió tự nhiên.
Lộ Nhiên trầm tư một chút rồi nói: "Cũng được, chúng ta sẽ đi thăm dò xem châu Nam Cực có điểm nào đặc biệt."
"Chỉ là tôi sợ bị ám sát a..."
"Cậu có đi không?" Hắn hỏi vệ sĩ riêng của mình.
"Tôi á?" Quản lý Huỳnh lắc đầu, nói: "Không đi! Dù sao có đời thứ nhất của nước Hạ dẫn đội rồi, để người đó bảo vệ cậu là đủ rồi."
"Thực lực của cậu ta còn mạnh hơn tôi."
"Đi mà đi mà."
"Vừa hay tôi cũng muốn mang theo Tinh Linh Thời Tiết cùng đi. Nếu như một mình tôi tự đưa nó đi thì khi tiến vào thành phố Vô Hạn sẽ không có ai để mắt đến nó."
Quản lý Huỳnh giận á. Thật sự coi nó như vú em hả ?
Một con thú cưng vừa ra đời được một tuần, du lịch cái con khỉ mốc, ngoan ngoãn để nó ở nhà ngủ đê!
Lộ Nhiên không cho đối phương cơ hội từ chối, ngay sau đó lại nói: "Là ngự thú sư đời thứ nhất nào đấy ?"
"Thú cưng mới gì vậy, có mạnh không?"
"Tạm được." Quản lý Huỳnh bĩu môi.
"Là Chu Khai Tâm, ID ở thành phố Vô Hạn là Heo Thần. Cậu ấy mới bồi dưỡng một con Heo Vương hệ băng, hình như bởi vì tên kia thu hoạch được Tính Chất Đặc Biệt một hệ băng loại thời gian."
"Nếu như bồi dưỡng thành công, lực chiến đấu của cậu ấy chắc hẳn vị trí của cậu ấy trong số đời thứ nhất của nước Hạ sẽ có thể tăng lên cao hơn."
"Là anh ấy à?" Mặc dù Lộ Nhiên chưa từng gặp người này, nhưng hắn biết người này, một trong 12 đại lão của liên minh ngự thú nước Hạ, cũng là thần tượng của Chăn Heo.
Bởi vì xuất thân của anh ta cũng là chăn heo, từ một gia đình chăn heo phát triển thành nhân vật có tiếng tăm trong các ngự thú sư đời đầu, không thể bảo là không lợi hại.
Người này cũng khá kỳ lạ.
Chăn heo ra đủ trò, khế ước với mấy con thú cưng đều là heo.
Những con heo có các loại thuộc tính khác nhau.
Cũng coi là vô cùng chuyên tâm.
Thậm chí có người hoài nghi anh ta nắm giữ kỹ năng ngự thú 'Cường Hóa Loài Heo' gì đó.
Hai ngày sau đó đều trôi qua trong bình yên.
Thời gian vừa đến, Lộ Nhiên lập tức tu xếp hành lí, cùng quản lý Huỳnh bchuẩn bị tiến đến sân bay của thành phố Thiên Không.
Lúc này, trong phòng chờ bay của sân bay đá tụ tập không ít ngự thú sư.
Ngự thú sư đời thứ nhất đến đời thứ 4 đều có.
Trong đó có một phần chỉ đơn thuần là đi du lịch, cũng có một bộ phận muốn tiến vào bí cảnh tiến hóa, tiện thể đi du lịch.
"Đây không phải Lộ Nhiên sao?"
"A, quản lý Huỳnh cũng ở đây à?"
Lộ Nhiên và quản lý Huỳnh đều là danh nhân trong lĩnh vực ngự thú của nước Hạ. Người trước là ngự thú sư mạnh nhất đời thứ 4, mà mèo sau thì là con buôn thông tin nổi tiếng nhất nước Hạ.
Khi Lộ Nhiên cùng quản lý Huỳnh đi vào phòng chờ máy bay, chuẩn bị tìm một chút đồ ăn, lúc này, một thanh niên mũm mĩm đang nói chuyện trời đất, đột nhiên cắt ngang cuộc trò chuyện, híp mắt đi tới.
"Ồ, quản lý Huỳnh tới rồi à?"
"Vị này chính là đại lão Người Qua Đường phải không? Chào đại lão, tôi là Heo Thần." Thanh niên mập mạp mỉm cười chào hỏi.
"Nào có, tôi chỉ là một người mới, anh mới là đại lão." Lộ Nhiên cũng khách khí nói.
"Đừng đừng đừng, tôi chẳng qua trở thành ngự thú sư sớm hơn mấy năm thôi, không tính là đại lão. Cậu có thể trở thành ngôi sao sáng nhất trong số mấy triệu ngự thú sư đời thứ 4 mới là đại lão." Chu Khai Tâm nói rất khiêm tốn.
Mặc dù trong số ngự thú sư đời đầu sư, thực lực của anh ta có khả năng xếp trong top 100, nhưng vốn dĩ số lượng ngự thú sư đời đầu sư cũng không nhiều.
Thành tựu của anh ta trên phạm vi thế giới quả thực cũng chỉ thường thường thôi.
Nhưng Lộ Nhiên lại không giống vậy. Hắn thật sự là nhân vật nổi như cồn, là kiểu có thể để cho cả thế giới phải ngước nhìn.
"Không có không có, may mắn mà có các đại lão đời thứ nhất bồi dưỡng, nếu không sao tôi có được như ngày hôm nay..."
"Hai người các cậu có thấy phiền không, khách sáo một câu là được rồi, có biết đủ không?" Quản lý Huỳnh bất đắc dĩ.
Xung quanh có một nhóm ngự thú sư muốn làm quen với Lộ Nhiên cũng mang theo nụ cười, không có cách nào... đặc sản của nước Hạ mà.
"Ha ha." Chu Khai Tâm nói: "Lộ Nhiên, chút nữa chúng ta cùng ngồi khoang VIP trò chuyện nhé. . ."
"Đi, tôi giới thiệu cho cậu mấy đại lão khác trước. . . . ."
"Vâng."
Lộ Nhiên cười khổ. Sớm biết như vậy hắn đã không đến phòng chờ máy bay tìm đồ ăn rồi, thật là phiền phức... Đều do quản lý Huỳnh nói đầu bếp ở nơi này nấu cơm cũng không tệ.
Sau đó, Lộ Nhiên thu được một sấp danh thiếp.
Ngay khi Lộ Nhiên đã mắc ói đến tận cổ họng, cuối cùng cũng đến lúc cả nhóm lên máy bay. Lộ Nhiên lại bị Chu Khai Tâm dẫn theo cùng nhau đến vị trí của hai người ở khoang VIP trên máy bay.
Đi tới không gian riêng tư, vị đại lão đời đầu này bắt đầu nói chuyện riêng tư: "Đại lão Lộ Nhiên, lần này chắc hẳn cậu sẽ để con Thằn Lằn Rồng kia tiến hóa phải không?"
"Một mình cậu vượt qua được bí cảnh truyền kỳ hệ rồng, chắc hẳn có nắm chắc hóa rồng nhỉ? ?"
"Cũng tàm tạm." Lộ Nhiên cười, khiêm tốn nói: "Phụ thuộc vào vận may thôi, chuyện này cũng khó mà nói."
"Ài, đừng khiêm tốn mà, tôi vẫn chờ xem con cự long của cậu nghiền ép đám khủng long của liên bang Condor kia đấy." Chu Khai Tâm nói: "Lần này có rất nhiều phương tiện truyền thông đều chờ sẵn ở châu Nam Cực, thậm chí có người còn muốn đi theo tiến vào bí cảnh, chỉ vì muốn nắm được tin tức tiến hóa đầu tiên..."
Lộ Nhiên nói: "Đám người này... chỉ sợ thiên hạ không loạn."
"Không có cách nào." Chu Khai Tâm rốt cục bắt đầu lộ ra mục đích, nói: "Lại nói đại lão Lộ Nhiên, có phải cậu cùng em gái Thạch nghiên cứu lực lượng nguyền rủa không... Con thú cưng mới kia của cậu hẳn là nắm giữ lực lượng nguyền rủa phải không?"
Lộ Nhiên: ". . ."