Cùng lúc đó.
"! ! !" Con ngươi của Bạch Linh đột nhiên rụt lại, cảm thấy vô cùng chấn động khi nghe thấy những lời bên kia điện thoại vừa truyền đến.
Lộ Nhiên. . . Có khả năng thể cứu thú cưng đã tử vong sao? ? ?
Thành phố Hoa.
Trong một trang viên, Bạch Linh sau khi tắt điện thoại lập tức chạy đến phòng của Bạch Khởi.
Cô không ngừng gõ lên cửa phòng. Một lát sau, cửa phòng bị mở ra, một thanh niên mặc quần áo bệnh nhân, khuôn mặt hốc hác nhìn cô hỏi:
"Sao vậy?"
"Lại có ai đến thăm anh sao, nói với em rồi, hiện tại anh không muốn gặp. . ."
"Không phải có người tới thăm anh, là có người gọi anh đi gặp cậu ấy." Bạch Linh nói một cách trịnh trọng.
Bạch Khởi: ? ? ?
Câu này của Bạch Linh trực tiếp làm cho Bạch Khởi á khẩu. Anh hiện tại đã thảm như vậy rồi, người khác tới chỗ anh, mặc kệ là thăm hỏi cũng tốt, chế giễu cũng được, anh đều có thể hiểu.
Nhưng để một người vừa phải chịu phản phệ vì bốn thú cưng tử vong đi gặp người khác là cái thao tác gì vậy? ? ?
"Tên nào. . ." Bạch Khởi vừa định nói 'tên nào vô lương tâm đùa giỡn mình', Bạch Linh vội chen miệng nói: "Là Người Qua Đường Lộ Nhiên vừa bồi dưỡng ra rồng bá chủ."
"Cậu ấy liên hệ đến em, nói là có biện pháp cứu thú cưng đã tử vong của anh."
Uỵch...
Thanh niên tiều tụy nghe vậy không thể đứng vững được nữa, trực tiếp quỳ xuống đất, nắm chặt lấy cánh tay của em gái mình, trong ánh mắt tràn ngập vẻ không thể tưởng tượng nổi.
"Ai?"
"Em nói cái gì?"
"Em lặp lại lần nữa xem nào?"
Bạch Linh thở phào một hơi, nói: "Là Người Qua Đường Lộ Nhiên!"
"Anh... có đi không?"
Bạch Khởi cũng hết sức kinh ngạc, nhất thời không thể tin được, nói: "Thú cưng tử vong còn có thể phục sinh sao? ? ?"
"Chẳng lẽ cậu ấy lấy được tài nguyên loại phục sinh? ?"
"Thế nhưng loại tài nguyên này quý giá như vậy, làm sao cậu ấy có thể nguyện ý cho anh."
Nói rồi, anh ta hít sâu một hơi, cảm động níu lấy tay em gái mình, nói: "Trước kia là anh trai đánh giá thấp em rồi, không nghĩ tới em cũng rất có sức hút đấy chứ, chỉ mới tiến vào chung bí cảnh đột phá mà đã làm cho đại lão nhớ em mãi không quên."
"Ha ha, ánh mắt của Người Qua Đường này không tệ."
Bạch Linh: ? ? ?
Cô hất tay ông anh trai của mình ra. Chính bản thân cô cũng vô cùng hoang mang, chẳng lẽ. . . Lộ Nhiên thật sự thầm mến mình?
Nếu như là Lộ Nhiên. . . Bạch Linh hơi suy tư, không được, cô cảm giác mình không xứng á.
Cùng ngày.
Bạch Khởi lập tức khôi phục tinh thần khỏi trạng thái tiều tụy, lại trở về với khí chất cường giả với ID trong thành phố Vô Hạn là Sát Thần Bạch Khởi.
Mặc trang phục chỉnh tề, chẳng bao lâu sau Bạch Khởi đã tới thành phố Lục Hải, sau đó dựa theo tọa độ mà Lộ Nhiên gửi cho, thấp thỏm đi tới núi Thúy hoang vu không có dấu người.
Ngay sau đó, anh ta nhìn thấy một thiếu niên mặc áo cộc Husky, nhìn không quá thông minh đang nghịch lửa.
Hình như có thứ gì đó giống như sương mù kỳ kỳ quái quái đang cháy. . . !
Trên cái cây bên cạnh, một con quạ đen có đôi mắt quỷ dị đậu ở một bên, ánh mắt lạnh lùng nhìn anh.
Không. . .
Trong bóng tối khắp khu rừng đều có vô số đồng tử sáng lên, đang cùng nhau theo dõi anh.
Ực.
Mặc dù bản thân là cường giả đời thứ hai, nhưng Bạch Khởi nhìn thấy nhân vật vô cùng truyền kỳ trên phạm vi thế giới như Lộ Nhiên vẫn hết sức cẩn thận.
Hơn nữa tình hình trong khu rừng này như thế nào, tại sao lại quỷ dị như vậy. . . Chẳng khác nào khiêu chiến bí cảnh bóng tối.
"Là đại lão Lộ Nhiên sao?"
Bạch Khởi dò hỏi: "Tôi là bang chủ Bạch Khởi của Tứ Thánh Bang, ID ở thành phố Vô Hạn là Sát Thần Bạch Khởi, anh trai của Bạch Linh."
"Rốt cuộc cũng đến." Lộ Nhiên cầm trong tay linh hồn đốt thành sương mù, trên cây Quạ Bóng Tối hít sâu một hơi, sương mù lập tức bị nó hút vào trong miệng. Trong nháy mắt, nó lộ ra biểu cảm rất thỏa mãn.
Lộ Nhiên nói: "Anh trai của Bạch Linh đúng không, chuyện của anh tôi cũng đã hiểu rõ."
"Thật sự rất đáng tiếc, bốn thú cưng chủ lực chiến tử, chỉ còn lại một con thú cưng vừa mới bồi dưỡng."
Bạch Khởi cười khổ, nói: "Đại lão Lộ Nhiên, tôi nghe em gái nói cậu có phương pháp cứu được những thú cưng kia của tôi. Mặc dù không biết cậu muốn cái gì, nhưng xin cậu giúp tôi. Chỉ cần có thể cứu bọn chúng trở về, nửa đời sau của Bạch Khởi tôi sẽ làm trâu làm ngựa cho đại lão. Cậu bảo tôi đi hướng đông, tôi tuyệt đối không đi hướng tây."
"Hoặc là cậu ra điều kiện, vô luận là điều kiện gì tôi đều có thể đáp ứng."
Lộ Nhiên lắc đầu, nói: "Trước hết để cho tôi xem thi thể của bọn nó đã, chắc hẳn cậu vẫn chưa xử lý đúng không?"
"Vẫn chưa. . ." Bạch Khởi chần chờ một chút rồi thở dài, chuyển thi thể của bốn thú cưng chủ lực ra.
Ngay sau đó.
Thi thể một con rắn xanh, một con bạch hổ lớn, một con chim lông đỏ và xác một con rùa đen xuất hiện.
Thảo nào đối phương đặt tên bang phái là Tứ Thánh Bang, khế ước thú cưng cũng dựa theo chủng tộc của tứ thánh.
Hình như không chỉ riêng anh ta mà thú cưng của các ngự thú sư khác trong Tứ Thánh Bang cơ bản cũng đều là loại á long, hổ, chim, rùa, chủ yếu là COS Tứ Thánh Thú.
Lộ Nhiên nhìn thoáng qua thi thể của những thú cưng này, sau đó nhìn về phía Bạch Khởi, nói: "Anh đã tu luyện mấy kỹ năng ngự thú?"
"Nếu như thông tin của tôi không sai thì hẳn là có 3 cái đi."
"Đúng vậy." Bạch Khởi khẽ gật đầu. Anh vẫn muốn học kỹ năng nào đó độc nhất và lợi hại một chút, không muốn học những kỹ năng có thể lấy được từ những bí cảnh bình thường, người người đều có thể học.
Một là vì kỹ năng độc nhất có tiềm lực lớn hơn một chút, hai là một người thực sự cũng không có tinh lực đồng thời phát triển quá nhiều kỹ năng ngự thú, vì vậy anh ta vẫn ôm quan niệm thà không có còn hơn học ẩu, vì vậy vẫn giữ lại vị trí học kỹ năng.
Nghe thấy Lộ Nhiên hỏi như vậy, Bạch Khởi nghi hoặc, không rõ Lộ Nhiên có ý gì, chuyện này làm gì.
"Quả thực rất phù hợp."
"Tôi có thể giúp anh cứu những thú cưng này về, tuy nhiên chính anh cũng phải trả giá nhất định."
"Tôi dự định thành lập một chuyên ngành đặc biệt, trước mắt đang cần người gia nhập, sau khi tôi trợ giúp anh, hi vọng anh có thể đến làm việc cho tôi, từ bỏ Tứ Thánh Bang. Anh có thể làm được sao?"
Lộ Nhiên nhìn chăm chú vào Bạch Khởi.