Ngự Thú Chi Vương ( Dịch Full )

Chương 515 - Chương 515: Đến Gia Tộc Hữu Hùng

Chương 515: Đến gia tộc Hữu Hùng Chương 515: Đến gia tộc Hữu Hùng

"Cho nên..."

"Hiện tại gia tộc Hữu Hùng và chính quyền nói thế nào?"

Đối mặt với sinh vật viễn cổ như vậy khôi phục, Lộ Nhiên cũng không biết đối phương thức tỉnh sẽ mang đến cho lĩnh vực ngự thú của nước Hạ biến hóa như thế nào.

Quản lý Huỳnh nói với hắn tin tức này không phải chỉ để hắn ăn dưa đâu nhỉ?

"Tôi cũng không biết nữa."Quản lý Huỳnh nhún vai.

"Tôi chỉ biết là con kia Thực Thiết Thú vẫn có sức sống, đã thức tỉnh được mấy ngày."

"Tuy nhiên, tin tức hôm nay mới truyền tới."

"Gia tộc Hữu Hùng nói rằng bọn họ đã giao lưu với Thực Thiết Thú viễn cổ."

"Bọn họ nói rằng con Thực Thiết Thú viễn cổ này tình nguyện trở thành thần bảo vệ cho nước Hạ."

"Mặt khác, nếu có ai cảm thấy hứng thú với thần bảo vệ Thực Thiết Thú thì ngày mai có thể tự mình đi chào hỏi thần bảo vệ."

"A?"

Lộ Nhiên sững sờ, nói: "Thao tác này sao nhìn quen mắt thế nhỉ?"

Cái trò này không phải hắn đã chơi ở linh hồn giáo sao?

Bày ra thân phận rất lợi hại, để người khác đi tặng lễ!

Gia tộc Hữu Hùng cũng rất biết chơi nha!

Bằng vào tên tuổi của sinh vật viễn cổ, nhất định có thể hấp dẫn rất nhiều thế lực ở nước Hạ đi tặng lễ ra mắt... Hay lắm!

"Cậu định đi xem một chút à?" Lộ Nhiên hỏi.

"Đúng a."

"Lần này tôi tới là muốn hỏi xem cậu có muốn cùng đi hay không." Quản lý Huỳnh nói:

"Cùng là sinh vật còn sống sót từ thời viễn cổ, tôi muốn đi tâm sự cùng con Thực Thiết Thú kia."

"Nói không chừng có thể thu được thông tin có giá trị gì đó thì sao."

"Nếu cậu bận thì tôi sẽ tự mình đi."

"Đi." Lộ Nhiên nói: "Vì sao không đi."

"Dù sao Hà Tổng cùng Quạ Bóng Tối cũng không vội tiến hóa mà."

"Sáng mai chúng ta xuất phát sao?"

Lộ Nhiên hiện tại rất tò mò không biết vốn liếng của con Thực Thiết Thú viễn cổ này như thế nào, có cất giữ bảo vật viễn cổ gì không.

Nếu Thực Thiết Thú viễn cổ có giá sản tương đối phong phú, Lộ Nhiên vẫn rất hi vọng đối phương cảm thấy hứng thú với 'sinh sôi đời sau', như vậy thì Lộ Nhiên mới có thể cầm 'Đá Giọt Máu' đi trao đổi tài nguyên với đối phương.

"Không, ngày mai khẳng định sẽ có rất nhiều người."

"Thân phận của chúng ta đặc biệt như thế, dù sao cũng phải có đặc quyền chứ!"

"Hiện tại lập tức xuất phát!"

"Theo tôi được biết, có rất nhiều người cũng đã đến bên kia."

Lộ Nhiên trầm tư, vốn còn muốn chuẩn bị chút lễ vật, thôi được rồi.

Tứ Xuyên.

Thành Đô.

Mặc dù gia tộc Hữu Hùng hôm nay đã sớm khai chi tán diệp tại các nơi trên cả nước, một nhánh mạnh nhất trong gia tộc thậm chí còn thành lập tập đoàn Hữu Hùng quy mô lớn tải dài khắp Đại Hạ và liên bang Snowfield.

Nhưng hàng năm, vào ngày lễ cố định, các thành viên trong gia tộc Hữu Hùng vẫn sẽ trở lại Thành Dô tế tổ.

Cổ trấn Hữu Hùng.

Bên đường, Lộ Nhiên mặc áo cộc tay Husky, mang theo mũ lưỡi trai cùng kính râm màu đen, cùng quản lý Huỳnh thông qua Dịch Chuyển Tức Thời đi tới dưới một gốc cây ngân hạnh.

Sau khi truyền tống tới đây, bọn họ đi tới trước khu nhà cổ đã được phong tỏa.

"Xem đi, đóng kín cửa rồi." Lộ Nhiên nói.

Quản lý Huỳnh: "Cậu gọi người hay là tôi gọi người."

Lộ Nhiên bất đắc dĩ : "Để tôi gọi đi."

Một lát sau.

Điện thoại được kết nối.

Lộ Nhiên gọi cho thành viên gia tộc Hữu Hùng duy nhất mà hắn biết là Hữu Hùng An Lâm.

"Lộ Nhiên à?" Bên kia truyền đến giọng nói ngạc nhiên của Hữu Hùng An Lâm.

Hai người thật ra cũng không tính là quen biết.

Quan hệ giới hạn ở chạm mặt trong cuộc thi đấu tân sinh viên, sau đó Hữu Hùng An Lâm trực tiếp nhận thua.

Cùng với... đến tiếp sau Hữu Hùng An Lâm mời Lộ Nhiên cùng tổ đội tiến công bí cảnh truyền kỳ, bị Lộ Nhiên không chần chừ từ chối.

Mặc dù từng bị Lộ Nhiên bắt nạt, nhưng Hữu Hùng An Lâm cũng không chịu thua kém, đến tiếp sau tổ đội cùng người khác tiến công bí cảnh truyền kỳ.

"Hữu Hùng, anh đang ở cổ trấn ở quê phải không?"

Hữu Hùng An Lâm giật mình, nói: "Đừng nói là cậu cũng đến đây đấy nhé."

"Ừm, tôi cùng quản lý Huỳnh của quán cà phê Hầu Gái Tai Mèo vừa lúc đi ngang qua, nghe nói chuyện nhà cậu nên ghé qua xem thế nào. Có rảnh tiếp đón chúng tôi không?"

"Oh shit." Hữu Hùng An Lâm khẽ giật mình, nói: "Được... Không có vấn đề, tôi ra ngay."

"Sao các cậu đến mà không nói trước nói một tiếng a!"

Hữu Hùng An Lâm thở dài.

Giữa các loại khách cũng có khoảng cách.

Giống nhân vật cấp bậc như Lộ Nhiên cùng quản lý Huỳnh, để tộc trưởng của gia tộc Hữu Hùng hiện tại tự mình tiếp đãi cũng không đủ.

Lộ Nhiên, người trâu bò bồi dưỡng ra bá chủ đầu tiên trên Lam Tinh, ngự thú sư mạnh nhất đời thứ 4 trên thế giới, một mình vượt qua bí cảnh truyền kỳ như uống nước, đợc truyền thông ca tụng là trong vòng một năm, chắc chắn sánh ngang với đời thứ nhất.

Quản lý Huỳnh là hảo sinh vật viễn cổ đầu tiên có quan hệ tốt với nước Hạ, hư hư thực thực cũng là cái sinh vật viễn cổ đầu tiên thức tỉnh, càng là quản lý chân chính của mạng lưới tình báo lớn thứ hai trên nước Hạ, còn vô cùng thân quen với mỗi ngự thú sư đời thứ nhất.

Hai nhân vật này đều rất nặng ký.

Sau khi nhận được tin tức, Hữu Hùng An Lâm lập tức đích thân ra chào đón.

"Lộ Nhiên, quản lý Huỳnh, mời vào, tôi đưa hai vị đến đại sảnh."

Hữu Hùng An Lâm cười khổ, nói: "Thật ra còn có mấy người giống như các cậu, cũng dựa vào... Ách."

"Ách, cách ăn mặc của cậu..." Hữu Hùng An Lâm sau khi ra ngoài, nhìn thấy cách ăn mặc của Lộ Nhiên thì trợn tròn mắt.

Quần đùi màu đen, áo cộc Husky, kính râm, mũ lưỡi trai, style này dù thế sao cũng không thấy có liên quan gì đến Người Qua Đường trấn áp cả một thế hệ.

Nếu không phải anh ta đã nhận điện thoại thì chắc chắn sẽ không tưởng tượng ra nổi người trước mắt này có liên quan gì đến Người Qua Đường Lộ Nhiên.

Ừm... Từ một khía cạnh nào đó, đúng thật là khả năng ngụy trang rất tốt.

"Chủ yếu là thoải mái dễ chịu." Lộ Nhiên nói.

Quản lý Huỳnh nhìn về phía Hữu Hùng An Lâm.

"Tên nhóc. . ."

"Thực lực phát triển không tệ nha."

"A ha, tàm tạm, tàm tạm thôi." Hữu Hùng An Lâm như có như không nhìn về phía Lộ Nhiên.

Tự tin hơn không ít.

Bình Luận (0)
Comment