"Thế nhưng con thú cưng kia là bá chủ trung cấp cấp 30, cũng chỉ thấp hơn đại nhân thần bảo vệ ngài một đẳng cấp chủng tộc nhỏ... Muốn vượt qua cũng không dễ dàng á." Hữu Hùng An Lâm muốn khóc.
Vượt cấp khiêu chiến cũng phải xem đối tượng a.
Boss cùng cấp trong bí cảnh truyền kỳ đều bị con rồng chó kia miểu sát.
"Cái gì?"
"Cậu có thú cưng chủng tộc bá chủ á?"
Thần bảo vệ Thực Thiết Thú không nghĩ tới chuyện này.
Lộ Nhiên cười: "Đúng vậy, bạn học Hữu Hùng nói không sai. Tiến hóa đối chiến với chưa tiến hóa quả thực không được công bằng. Hay là cứ chờ thú cưng của cậu ấy tiến hóa rồi nói sau."
Lộ Nhiên không cừu không oán với Hữu Hùng An Lâm nên hắn cũng không đành lòng để anh ta bỏ lỡ cơ duyên.
Nếu không câu vừa rồi hẳn phải là 'Không sao, tôi cũng có thú cưng còn chưa tiến hóa, tôi để cho Husky nhà tôi đánh cùng anh."
"Đại nhân thần bảo vệ, ngài xem..." Hữu Hùng An Lâm phảng phất như bắt được cọng rơm cứu mạng.
"Ài ." Thần bảo vệ Thực Thiết Thú rơi vào trầm tư, chỉ cảm thấy không hợp thói thường. ngủ một giấc dậy, ngự thú sư trẻ tuổi trong tương lai đều lợi hại như vậy sao?
Mới cấp hai àm đã khế ước với thú cưng có chủng tộc bá chủ rồi à?
Trong những năm tháng man hoang trước kia cũng không có người như vậy.
Mặc dù nó có lòng tin rất lớn với Hữu Hùng An Lâm, nhưng giờ khắc này, thần bảo vệ Thực Thiết Thú lại sinh ra do dự.
Một lát sau nó lắc đầu.
Được rồi được rồi.
Lộ Nhiên nói đúng, chờ thú cưng gấu trúc song hệ ánh sáng bóng tối của con cháu trong tộc mình trải qua giai đoạn tiến hóa thứ nhất hẵng chiến đấu một trận công bằng.
"Vậy thì cứ theo lời cậu nói đi." Thần bảo vệ Thực Thiết Thú cũng nói.
Nghe vậy, Hữu Hùng An Lâm nhẹ nhàng thở ra. Ôi má ơi, nguy hiểm quá xá.
Gia tộc Hữu Hùng mặc dù không có nhiều người, nhưng cũng không hề ít. Anh có thể được thần bảo vệ nhìn trúng xem như may mắn. Hữu Hùng An Lâm hiển nhiên cũng không muốn bỏ lỡ phần cơ duyên này.
Nếu đổi thành bồi dưỡng người khác thì anh thật sự khóc không ra nước mắt mất.
Anh còn mong chờ dựa vào thần bảo vệ để một mình vượt qua bí cảnh truyền kỳ đây.
"Anh em tốt." Hữu Hùng An Lâm thầm nghĩ rồi ném cho Lộ Nhiên một ánh mắt cảm kích. Cảm tạ đại lão ân không giết, chờ tôi qua giai đoạn tiến hóa thứ nhất rồi chúng ta lại phân thắng bại!
"Gấu Trúc Lớn! Gấu Trúc Lớn!"
Lúc này, quản lý Huỳnh không nhịn được chen miệng vào, nói: "Hẳn là cậu dựa vào năng lực đặc biệt của 'Giấc Ngủ Siêu Cấp' kia để ngủ từ viễn cổ đến hiện tại phải không?"
Thời đại viễn cổ, linh khí rút đi nhưng cũng không phải mỗi một sinh vật đều nắm giữ năng lực cùng loại với 'ngủ đông'.
Ai không nắm giữ thì khẳng định đã ngoẻo.
Quản lý Huỳnh suy đoán, thần bảo vệ Thực Thiết Thú này hẳn là nắm giữ năng lực tương tự như 'Tính Chất Đặc Biệt Giấc Ngủ Siêu Cấp' mà bí cảnh thí luyện kia rơi ra có thể duy trì mức tiêu thụ thấp và đình chỉ các hoạt động sống trong khi ngủ.
Nếu không, nó không thể nào sinh long hoạt hổ như bây giờ.
"Đúng vậy..." Thần bảo vệ Thực Thiết Thú nhìn về phía quản lý Huỳnh, nói: "Ừm? Cậu chính là con mèo viễn cổ mà gia tộc Hữu Hùng nói đến đó à?"
Cùng là sinh vật viễn cổ, dĩ nhiên gia tộc Hữu Hùng cũng đã tiết lộ tin tức về quản lý Huỳnh cho thần bảo vệ Thực Thiết Thú.
Thần bảo vệ Thực Thiết Thú cũng vô cùng tò mò về con mèo này.
"Là tôi." Quản lý Huỳnh bình tĩnh nhìn con Gấu Trúc Lớn này và nói: "Thần bảo vệ của gia tộc Hữu Hùng, cậu có mang tới bảo vật nào từ viễn cổ không? Bản thể của tôi còn đang ngủ say, có nhu cầu rất lớn với tài nguyên và năng lượng."
"Tôi lấy tài nguyên hiện đại đổi với cậu."
"Không có!" Thần bảo vệ Thực Thiết Thú cảm giác con mèo này không giống thú tốt, bèn nói: "Tài nguyên siêu phàm viễn cổ sớm đã bị mục nát khi linh khí khôi phục, trừ phi là loại đặc biệt cao cấp, nhưng làm sao tôi có thể có..."
"Quả nhiên." Nghe thấy thần bảo vệ Thực Thiết Thú nói vậy, quản lý Huỳnh tiếc nuối.
Mà Lộ Nhiên ở bên cạnh nghe xong khẽ giật mình. Đậu má, con Thực Thiết Thú này là quỷ nghèo à?
Hắn còn muốn đổi chút tài nguyên, kết quả cái gì cũng không có à?
Tuy nhiên, suy nghĩ kỹ một chút cũng đúng. Hiện tại ngay cả ăn đồ mà nó còn phải dựa vào gia tộc Hữu Hùng hỗ trợ và nhờ người lấy cho... Đơn giản còn thảm hơn cả quản lý Huỳnh.
Lộ Nhiên cảm giác chuyến này đi vô ích rồi.
Không đúng, cũng không hẳn là vô ích, chí ít biết được bí cảnh độc quyền.
Lộ Nhiên dự định sau này sẽ trở về thôn Lộ Gia điều tra xem tổ địa trước kia của thôn Lộ Gia ở nơi nào. Nhỡ đâu thôn Lộ Gia cũng có bí cảnh độc quyền, cũng tồn tại ở nơi nào đó trên đại lục thì sao?
Mặt dây chuyền Hươu Thần... là chìa khoá mở ra bí cảnh độc quyền của thôn Lộ Gia sao?
Thần bảo vệ Thực Thiết Thú cũng đã nói chỉ có một vài tài nguyên siêu phàm đặc biệt trâu bò mới có thể không mục nát khi siêu phàm rút đi, mặt dây chuyền Hươu Thần hình như phù hợp với tiêu chuẩn này.
Nếu thần bảo vệ Thực Thiết Thú nắm giữ 'chìa khoá bí cảnh' còn có thể dùng, như vậy thôn Lộ Gia truyền thừa vật phẩm siêu phàm từ viễn cổ xuống vẫn chưa mục nát hình như cũng chỉ có Sừng Gãy Hươu Thần.
"Như vậy, nếu đại lục Tinh Nguyệt chính là thời đại tiền sử của Lam Tinh, vậy thì tuyến lịch sử hiện tại đã khá rõ ràng rồi." Cố Thanh Y mở miệng nói.
Thời đại thần thoại, bốn Thần Rồng Sáng Thế lớn sáng tạo thế giới.
Vô số năm sau, trên đại lục Tinh Nguyệt, Nhân tộc quật khởi và phát triển năng lực ngự thú.
Sau khi đế quốc Ngự Thú thành lập và bị hủy diệt, nền văn minh nhân loại có thể đã đạt đến đỉnh cao trong một khoảng thời gian nhất định.
Đúng lúc này, đại lục Tinh Nguyệt gặp phải biến hóa mạnh mẽ, nghi ngờ là lần thứ nhất linh khí rút đi.
Siêu phàm biến mất, vì giữ lại hỏa chủng, nền văn minh nhân loại phát triển cao đã thành lập thành phố Vô Hạn, chờ đợi linh khí lại lần nữa khôi phục, truyền thừa hệ thống ngự thú.