Lúc này, từ bên trong đi ra một cô gái đeo tai mèo trong mặc trang phục hầu gái tai mèo. Cô có dáng người cao gầy, gợi cảm và có khí chất hoàn toàn khác với Cố và Lâm.
"Lộ Nhiên, giới thiệu cho cậu một chút, ừm, đây là người khế ước tôi, Đường Xương Bồ." Lộ Nhiên vừa phát hiện quản lý Huỳnh cũng ở đây, tuy nhiên nó đang cuộn lại thành một đoàn ngủ say sưa ở một góc khuất. Khi Lộ Nhiên đến nó mới tỉnh dậy, mơ mơ màng màng nói.
"Ồ." Lộ Nhiên nhìn về phía vị nữ nhân viên phục vụ này đang mỉm cười với mình, lập tức đứng dậy nói: "Xin chào quản lý Đường."
"Ngưỡng mộ đã lâu."
"Tôi đã nghe thấy quản lý Huỳnh nhắc tới chị nhiều lần rồi."
"Xin chào, tôi mới là người ngưỡng mộ cậu đã lâu ấy chứ." Đường Xương Bồ mặc dù mang danh nghĩa là ngự thú sư của quản lý Huỳnh, nhưng thật ra là người được quản lý Huỳnh một tay bồi dưỡng, xem như nhân viên số một của quản lý Huỳnh, vẫn luôn ở nước ngoài trợ giúp quản lý Huỳnh điều tra tình báo, mở rộng chi nhánh.
Cô cười khẽ nhìn Lộ Nhiên, nói: "Thầy Huỳnh cũng đã nhiều lần kể cho tôi về sự tài hoa không người nào có thể so sánh được của cậu."
Quản lý Huỳnh: ? ? ?
"A?" Trong nháy mắt nó không còn buồn ngủ nữa mà đứng dậy xù lông, nói: "Cà phê có thể uống bừa nhưng lời không thể nói lung tung. Tiểu Đường, cô khách sáo thì cứ khách sáo đi, nhưng đừng nhấc đến tôi, tôi nói thế lúc nào!"
"Quản lý Huỳnh anh minh." Lộ Nhiên lần nữa cảm khái.
Rất nhanh, trong tiệm đã tràn ngập bầu không khí vui vẻ. Nhìn thấy nhân viên order đồ uống, Lộ Nhiên yêu cầu đổi cà phê phân mèo thành một cốc coca nhiều đá. Coca vẫn ngon hơn, hắn không đủ trình để thẩm được mấy món đặc biệt kia.
Bởi vì khoảng cách bí cảnh tiến hóa mở ra còn một khoảng thời gian nên lúc này mọi người tập trung lại và bắt đầu nói chuyện phiếm.
Tý Thử tóc xám giống như một thanh niên không đứng đắn, chuẩn bị đi làm một việc quan trọng như vậy mà còn uống vodka.
"Lộ Nhiên, thú cưng của cậu hấp thu Hoa Mạn Đà La chưa? ?" Anh ta hỏi.
"Hấp thu rồi." Lộ Nhiên nói.
"Vậy thì không tệ."
"Hẳn là dựa vào 'Mã Não Thôn Phệ' của tôi đúng không?" Ngọ Mã bình tĩnh nói: "Xem ra tiềm lực tiến hóa của con Quạ Bóng Tối này của cậu không kém đâu."
"Phối hợp thêm năng lượng tiến hóa cùng Trời Sao Chúc Phúc, có hi vọng rất lớn lên đến bá chủ sơ cấp đấy!"
"Thật hâm mộ quá! Đời thứ nhất chúng ta muốn có thú cưng bá chủ khả năng phải đợi đến giai đoạn tiến hóa thứ hai." Anh cảm khái.
Bên cạnh, Lâm Niệm không muốn tham gia vào cuộc thảo luận, cảm thấy thật nhàm chán.
Lộ Nhiên nói: "Thành phố Vô Hạn còn không có đổi mới bí cảnh giai đoạn tiến hóa thứ hai sao? Hẳn là sẽ có chứ."
"Vẫn chưa đổi mới, cũng không biết có thể đổi mới hay không." Thạch Chấn nói: "Thú cưng ở giai đoạn tiến hóa thứ hai, ân, còn kém mấy cấp nữa mới đến, càng về sau tăng lên đẳng cấp lại thật khó."
"Ăn một tài nguyên loại cường hóa cấp quý cũng không tăng nổi hai cấp."
Thật ra anh ta cũng rất chờ mong thú cưng đến giai đoạn tiến hóa thứ hai. Nhỡ đâu tiến hóa ra thiên phú lợi hại gì thì anh ta hoàn toàn có khả năng mượn nhờ lực lượng của thú cưng để phá bỏ lời nguyền, đến lúc đó cũng không cần làm phiền người khác.
"Thật ra thú cưng của lão hội trưởng mới đây đã lên đến cấp 60 rồi."
"Tôi nghe nói tổ tiến công của liên minh quốc tế gần nhất cũng có một nhóm thú cưng át chủ bài của cao thủ đã đạt đến cấp 60, tuy nhiên, trước mắt xem ra hẳn là vẫn chưa đến giai đoạn tiến hóa thứ hai."
"Bảng thú cưng cấp bá chủ vẫn chỉ có mỗi một mình thú cưng của Lộ Nhiên."
"Dù sao đã xuất hiện bí cảnh tiến hóa hỗ trợ giai đoạn tiến hóa thứ nhất thì rất có thể chừng ngày sau thành phố Vô Hạn sẽ đổi mới thêm bí cảnh tiến hóa hỗ trợ giai đoạn tiến hóa thứ hai, nhóm người này cũng đều đang chờ bí cảnh này." Cố Thanh Y hút sinh tố bồ đào rồi mở miệng nói.
"Bên cạnh chuyện này, số lượng ngự thú sư trên toàn cầu cũng sắp chạm mức 10 triệu rồi, không biết đến lúc đó thành phố Vô Hạn sẽ tiến hành đổi mới như thế nào. . . . ." Chu Khai Tâm nói.
"Tôi cảm giác không lâu sau đó, lĩnh vực ngự thú hẳn sẽ lại một lần nữa phát sinh biến động khá lớn."
Chu Khai Tâm nói: "Các cậu nói xem có thể cập nhật thêm bí cảnh hiện thực hay không? ?"
"Thời đại viễn cổ, thành phố Vô Hạn không phải cũng đã cập nhật cách chơi bí cảnh hiện thực sao, chờ ngự thú sư đến 10 triệu người rồi, rất có khả năng sẽ được cập nhật một lần nữa."
Quản lý Huỳnh ở bên cạnh nói: "Cũng có thể sẽ đổi mới khu vực chuyên môn bồi dưỡng 'hung thú' a. Đến lúc đó, Vua Nhân Ngư hay Gấu Trúc Lớn viễn cổ nói không chừng đều không cần dựa vào ngự thú sư mà vẫn có thể tiến vào thành phố Vô Hạn, tiếp nhận rèn luyện."
Mọi người: ? ? ! !
"Cái gì!" Tý Thử khiếp sợ nhìn quản lý Huỳnh, nói: "Cậu có tin tức tình báo đặc biệt nào à?"
Quản lý Huỳnh nhún vai nói: "Không có a, chỉ là tôi cảm giác thứ như thành phố Vô Hạn này rất khó sáng tạo ra nếu chỉ dựa vào nhân lực. Nếu muốn sáng tạo ra thì cũng phải là cấp bậc như bốn Thần Rồng Sáng Thế lớn kia mới được. Nếu là tồn tại như vậy thì không có lý do gì để thiên vị nhân loại."
"Hiện tại linh khí khôi phục ngày càng nhiều, sinh vật siêu phàm dần dần phát triển trí tuệ, nói không chừng có một ngày, ngay cả 'thú' cũng có thể tiến vào thành phố Vô Hạn để tiến hành rèn luyện chuyên môn. . . ."
Mọi người trầm ngâm. Mặc dù chuyện mà quản lý Huỳnh vừa nói có chút ly kỳ, nhưng có vẻ cũng không phải không có khả năng này.
Trên bản chất, hiện tại nó vẫn là sinh vật siêu phàm vô chủ, đứng trên góc độ sinh vật siêu phàm suy nghĩ vấn đề đưa ra kết luận như vậy cũng không kỳ quái.
Nếu quả thật có ngày đó, vậy thì hình thức sinh tồn của nhân loại khả năng sẽ càng ác liệt.
Tuy nhiên, bên cạnh Lộ Nhiên nghe thấy vậy lại cảm thấy rất có ý tứ. Nếu là như vậy... Nhân loại mặc dù ăn thiệt thòi, nhưng hắn không thiệt thòi!
Dù sao, kỹ năng Thân Thuộc của hắn là cơ sở để hắn bồi dưỡng quân đoàn thú cưng.
Nếu như thú cưng không được khế ước cũng có thể tiến vào thành phố Vô Hạn thì mình lại càng dễ dàng bồi dưỡng hơn.