Ý tưởng của Lộ Nhiên là, nếu như mình cũng có thể khống chế Vùng Đất Thần Tuyển thì kiếm lợi lớn rồi.
Nhưng rất đáng tiếc, bí cảnh linh hồn này chắc hẳn cũng chỉ là 'một phần hình chiếu của tà giáo linh hồn' mà thôi.
Không phải trụ sở của tà giáo thật.
Dù sao, nhiều người có thể đồng thời khiêu chiến bí cảnh này, nếu như không phải hình chiếu, người khiêu chiến làm sao có thể khiêu chiến cùng một bí cản ở nhiều không gian khác nhau được?
Rất hiển nhiên, thành phố Vô Hạn chỉ tái hiện lại hình chiếu của không gian tầng ngoài của linh hồn giáo chứ không tái hiện lại không gian tầng sâu thần bí ẩn chứa lực lượng thân thuộc của Rồng Tử Vong.
Quạ Bóng Tối không thể tìm tới lối vào của không gian tầng sâu cũng là điều Lộ Nhiên đã đoán được từ trước. Đương nhiên cũng không ngoại trừ khả năng là do năng lực của nó không đủ nên không đủ để tìm tới không gian kia.
Phải biết rằng, lúc trước sư phụ linh hồn muốn mở ra không gian kia hình như cũng đã phải chuẩn bị rất nhiều, rất tốn công tốn sức, nếu để cho mình dễ dàng phá giải được thì mới có vấn đề.
Tóm lại, trước mắt bí cảnh Linh hồn này thuộc sở hữu của mình cũng đã là thu hoạch rất lớn rồi.
Thu hoạch lần này ngoại trừ thu được năng lực chuyển hóa linh hồn ổn định, còn thu được một vùng đất tử vong!
"Hà Tổng, đưa Răng Mùa Đông cho anh đi." Lộ Nhiên gọi Hà Tổng đang ngửi ngửi khí tức sát mặt đất ở nơi xa. Hà Tổng chậm rãi ngẩng đầu, sau đó vung thanh kiếm lớn cho Lộ Nhiên như ném phi tiêu.
Lộ Nhiên nhận được rồi, nó lại tiếp tục ngửi ngửi khí tức.
Mà Lộ Nhiên cầm tới Răng Mùa Đông, hai mắt hơi híp lại, trực tiếp cắm thanh kiếm xuống đất.
Ngay sau đó, Răng Mùa Đông tản ra quầng sáng yếu ớt, trên thân kiếm có đường vân thần bí đang lóe lên. Quầng sáng tới nhanh, đi cũng nhanh, chỉ chớp mắt đã biến mất không thấy tung tích.
"Quạ, chủ nhân."
"Đây là ý gì?"
Quạ Bóng Tối bay trên không trung. Nó không trải qua bí cảnh đột phá trước đó nên không biết rõ những chuyện này.
"Thanh kiếm này được rèn từ phương pháp rèn linh hồn. Vũ khí được phương pháp rèn linh hồn rèn ra chỉ cần được uẩn dưỡng ở vùng đất tử vong thì có xác suất cực lớn sinh ra 'linh'."
"Anh chỉ tùy tiện thử một chút, về sau năng đến mấy lần, nếu như Răng Mùa Đông thật sự có thể sinh ra khí linh thì Hà Tổng sẽ có được thân thuộc đầu tiên rồi." Lộ Nhiên phủi tay.
Tuy nhiên, Lộ Nhiên nhìn thấy Răng Mùa Đông chẳng có phản ứng gì thì lại cảm thấy đau răng.
Nếu có thể có thanh tiến độ thì tốt biết mấy, dù thời gian uẩn dưỡng dài đằng đẵng nhưng tốt xấu gì cũng có hi vọng.
Hiện tại, Răng Mùa Đông cắm ở vùng đất tử vong chẳng có chút phản ứng nào, trời mới biết cần uẩn dưỡng bao lâu.
Được, từ từ sẽ đến, dù sao ngoại trừ thân thuộc là kiếm linh thì Lộ Nhiên còn dự định nghiên cứu xem làm sao để Cỏ Kiếm sinh ra ý thức.
Hai con đường tiến lên cùng lúc, chắc chắn sẽ có một con đường thành công.
Sau khi thông quan bí cảnh, người khiêu chiến vẫn có thể dừng lại trong bí cảnh một thời gian, cũng giống bí cảnh trong thành phố Vô Hạn. trong khoảng thời gian này, Lộ Nhiên có thể dùng để uẩn dưỡng khí linh.
Mà để Lộ Nhiên tương đối khó chịu là, cho dù đã chuyển hóa 'một chiếc lông quạ' thành chìa khoá của bí cảnh rồi, nhưng sau khi nắm giữ bí cảnh trong tay, hắn vẫn không thu được quá nhiều đặc quyền.
Vẻn vẹn chỉ là có thể khống chế cửa vào cảu bí cảnh mở ra hay đóng lại mà thôi, cũng không thể để hắn coi bí cảnh Linh hồn này như sân sau nhà mình được. Trên bản chất, bí cảnh này vẫn là bí cảnh thí luyện đã bị thành phố Vô Hạn thiết lập sẵn.
Cứ như vậy, Lộ Nhiên muốn uẩn dưỡng khí linh trở nên phiền phức hơn nhiều, chỉ có thể lần lượt đi ra đi vào.
Lúc Lộ Nhiên đi ra khỏi bí cảnh đã là mấy tiếng sau. Bên ngoài, Lâm Niệm cùng quản lý Huỳnh đều lo lắng chờ đợi.
Lộ Nhiên ở trong đó quá lâu, với thực lực của Lộ Nhiên, khiêu chiến bí cảnh Linh hồn này cũng khó khăn như vậy sao?
Tuy nhiên, khi cảm nhận được Lộ Nhiên đi ra, cả hai cùng thở ra một hơi. Vẫn tốt, chưa ngoẻo ở bên trong.
"Này này này, sao lâu vậy mới đi ra?"
Hai người vốn cho rằng Lộ Nhiên đã trải qua một trận ác chiến nên mới chậm trễ lâu như vậy. Thế nhưng, phát hiện Lộ Nhiên phấn khởi và hứng trí đi ra, Thánh Bào Linh Hồn không có một chút bụi bặm nào, bọn họ lập tức cảm thấy có điều kỳ quặc.
Quản lý Huỳnh đi lên trước, mà Lộ Nhiên nhìn thấy hai người lập tức nói: "Thăm dò bí cảnh tốn chút thời gian, cái bí cảnh này..."
"Ừm..."
"Cái bí cảnh này chính là tổng bộ của linh hồn giáo ở đại lục Tinh Nguyệt, tôi ở nơi đó nửa tháng nên rất có ấn tượng."
"A?" Lâm Niệm nghe Lộ Nhiên nói vậy thì hỏi: "Vậy thì thánh tử linh hồn như cậu chẳng phải là như trở về nhà à?"
"Cạu đừng nói với tôi là linh hồn giáo còn có bảo khố ẩn giấu, vừa rồi cậu bận bịu đi kế thừa di sản đấy nhé!"
Cô hoài nghi như thế cũng không phải không có lý. Tên nhóc Lộ Nhiên này quả thực không khoa học. Hiện tại, cho dù hắn làm ra trò mèo gì ở trong bí cảnh hiện thực thì Lâm Niệm cũng không cảm thấy ngạc nhiên.
"Làm sao có thể!" Lộ Nhiên cười khổ: "Mặc dù bối cảnh là tổng bộ của linh hồn giáo, nhưng trên bản chất bí cảnh này vẫn là 'hình chiếu', là do thành phố Vô Hạn tạo ra để cung cấp cho người thí luyện, nó sẽ tốt bụng giữ lại di vật như vậy đâu."
"Cho dù linh hồ dạy thật có di sản gì thì cũng không có khả năng ở chỗ này."
"Cho nên cậu thông quan bí cảnh rồi phải không? Có tuôn ra thẻ bí cảnh độc quyền không?" Quản lý Huỳnh hỏi ra vấn đề mấu chốt.
"Đó là đương nhiên." Lộ Nhiên nói: "Hiện tại quyền khống chế bí cảnh này đã trong tay tôi, chỉ cần tôi không hẹ trong bí cảnh đột phá thì cũng không cần lo lắng bí cảnh này bị cướp đi."
"Không tệ, thế thì tôi không cần phải ở lại cái địa phương quỷ quái này rồi." Lâm Niệm nhún vai, nói: "Đổi con heo kia đến trông coi đi, tôi rút đây."
"Ấy ấy chờ chút, chị gái đừng nóng vội a."
"Mấy ngày kế tiếp, tôi muốn ở chỗ này huấn luyện đặc biệt một chút." Lộ Nhiên nói: "Mặt khác, mặc dù là hình chiếu nhưng tôi cảm giác cũng có chút giá trị thăm dò."
"Chủ yếu là nhìn xem thành phố Vô Hạn phục chế bí cảnh này đến mức độ nào, nếu như đến mức độ như bí cảnh đột phá thì cho dù là hình chiếu vẫn có khả năng phát hiện ra gì đó."
"Đổi Heo Thần đến, tôi không yên tâm với thực lực của anh ta. . ."