Mà lúc này, nhân vật chính Lộ Nhiên của cả sự kiện đang được truyền kỳ Diệp đưa đi với vẻ đắc ý.
"Cậu a —— "
Phủ thành chủ, thành chủ Diệp nhìn Lộ Nhiên, hít một hơi thật sâu, nói: "Thảo nào cậu lại đồng ý với vụ cá cược này nhanh như vậy. Không ngờ cậu lại có thực lực như thế."
"Cậu là người xuất sắc nhất trong số ngự thú sư cấp hai... không đúng, phải là trong số thế hệ ngự thú sư trẻ tuổi mà tôi từng thấy đấy."
"Sư phụ quá khen." Lộ Nhiên ngại ngùng cười một tiếng.
Thành chủ Diệp: ? ? ?
Sư phụ cái gì cơ? ? ?
"Mặc dù trên phương diện ngự thú, thực lực của tôi cũng tạm được, nhưng mà trên phương diện ngự thực, kinh nghiệm của tôi lại không được." Lộ Nhiên khiêm tốn nói.
"Đó là điều bình thường, chỉ cần có người chỉ dạy, chẳng bao lâu sau cậu sẽ có thể nhập môn, tinh thông ngự thực." Thành chủ Diệp cười làm hằn lên nếp nhăn trên mặt, nói: "Thôi được, mặc kệ đi, nếu cậu đã gọi tôi một tiếng sư phụ, vậy thì tôi sẽ thu cậu làm đồ đệ."
"Những gì nên dạy, tôi đều sẽ dạy cậu, cậu không cần làm gì, truyền thừa gì hết, chỉ cần về sau đừng gây phiền toái cho tôi là tốt rồi."
"Dĩ nhiên sẽ không rồi!" Lộ Nhiên lộ ra nét mừng, nói: "Con người của tôi rất thành thật đấy."
"Cậu thành thật? ? ?"
Thành chủ Diệp nhướng mày, nói: "Nói đùa cái gì? Cậu mà là người thành thật mà lại trực tiếp kết thúc cuộc thi tại vòng đấu loại sao? ? Đây là chuyện mà người thành thật có thể làm được sao? ?"
"A! Chẳng phải là vì vội bái ngài làm thầy để nhanh chóng học tập tri thức ngự thực à."
Thành chủ Diệp không nói gì.
Lúc bà còn trẻ, thiên kiêu trẻ tuổi đều là khí độ phi phàm, phong thái nhẹ nhàng.
Giơ tay nhấc chân đều có thể dẫn tới ngàn vạn thiếu nữ thét lên.
Dưới cái nhìn của bà, thực lực của Lộ Nhiên, còn hơn xa những tên kia.
Nhưng vấn đề là, sao bà cứ có cảm giác người thiếu niên trước mắt này có chút miệng lưỡi trơn tru, vô cùng lỗ mãng nhỉ?
Trong lúc nhất thời, thành chủ Diệp cũng không hiểu, có lẽ là mình đã rất ít đi du lịch đại lục nên không theo kịp trào lưu của thời đại chăng.
"Thôi."
"Lần sau không nên như vậy."
"Cây cao đón gió lớn, mặc dù cậu có xuất thân bất phàm, nhưng cũng phải học cách làm việc khiêm tốn, như vậy mới có thể bảo vệ mình tốt hơn."
"Cho dù là thế lực sau lưng cậu cũng tốt, cha mẹ cũng vậy, hoặc là sư phụ cũng thể, chúng tôi không thể lúc nào cũng đi theo bảo vệ cậu."
"Tôi hiểu." Lộ Nhiên gật đầu thật mạnh.
Nhưng không có cách nào.
Cơ chế cho điểm cứ như vậy.
Lần sau vẫn phải tiếp tục.
Cầu phú quý trong nguy hiểm.
"Trước khi dạy cậu, tôi muốn biết đến cùng cậu muốn gì?" Thành chủ Diệp hỏi.
Lộ Nhiên trầm tư một chút, sau đó vô cùng tập trung nhìn thành chủ Diệp, nói: "Tôi muốn kết hợp ngự thú cùng ngự thực với nhau. Tôi không muốn từ bỏ ngự thú, thế nhưng tôi cũng cảm thấy rất hứng thú với ngự thực."
"Cho nên tôi muốn nghiên cứu xem có thể không khế ước thú cưng thực vật mà vẫn có thể để thú cưng có khả năng khống chế tuyệt đối sinh mệnh thực vật, cũng có thể mượn nhờ lực lượng của nó để cường hóa bản thân."
"Sư phụ, người nghe nói đến thân thuộc bao giờ chưa?"
Thành chủ Diệp nói: "Đương nhiên, truyền thuyết Thần Thụ có bốn thân thuộc đứng đầu trấn thủ tại bốn hướng đông nam tây bắc của đại lục, trợ giúp Thần Thụ chống lại uy hiếp từ bên ngoài, chẳng lẽ ý cậu là muốn..."
"Đúng vậy! !" Lộ Nhiên nói: "Truyền thuyết kể rằng sinh vật truyền thuyết cấp Chủ Thần trở lên đều có mấy thân thuộc của thần, giữa bản thân thần và thân thuộc của thần tồn tại một loại liên hệ ràng buộc đặc biệt, lực lượng của hai bên có thể ảnh hưởng lẫn nhau, cường hóa lẫn nhau."
"Cho nên tôi có ý nghĩ, sinh mệnh động vật, có thể bồi dưỡng sinh mệnh thực vật thành thân thuộc hay không. Dù sao chưa từng nghe nói, thân thuộc nhất định phải cùng chủng tộc với chủ thể."
"Đương nhiên, đây là mộng tưởng sau cùng. Hiện tại, đừng nói đến chuyện làm thế nào để trợ giúp thú cưng bồi dưỡng thân thuộc mà ngay cả cách bồi dưỡng Cỏ Kiếm sinh ra linh trí mà tôi còn chưa biết rõ." Lộ Nhiên thở dài.
"Cậu đúng là có lý tưởng vĩ đại đấy." Thành chủ Diệp khẽ mỉm cười, nói: "Đừng đứng núi này trông núi nọ, phải bước từng bước vững chắc. Những gì cậu nói nghe cũng không phải hoàn toàn không cách nào thực hiện được."
"Về phần cây Cỏ Kiếm kia của cậu. . . ."
"Muốn giúp nó thức tỉnh, có lẽ cần phải đi đến thành Vạn Diệp, đến thăm thế gia ngự thực bên kia. Bọn họ có thể sẽ biết được phương pháp thức tỉnh Cỏ Kiếm."
"Cơ thị sao?" Lộ Nhiên nói.
"Cậu biết à?" Thành chủ Diệp nhìn về phía Lộ Nhiên, nói: "Thế thì dễ nói chuyện rồi. Đã như vậy, tôi sẽ thay cậu đi Cơ thị một chuyến, cũng coi cho đệ tử lễ gặp mặt đi."
Lộ Nhiên: "! ! !"
"Đa tạ sư phụ! !" Lộ Nhiên mừng rỡ cúi đầu.
Diệp Ảnh nhìn Lộ Nhiên một chút, nói: "Đúng rồi, ngự thực sư của Hoa Yêu Hoàng mà cậu gặp tại vòng đấu loại là đệ tử của sư tỷ tôi, tính toán quan hệ thì coi như là đồng môn với cậu, cậu nhớ đi thăm cô ấy."
"Còn có ngự thực sư tên là Vu Duệ kia cũng có lai lịch không đơn giản. May mà cậu không ra tay quá ác, nếu không sẽ không dễ xử lý, có rảnh cũng đi kết giao với cậu ấy đi, sẽ không có chỗ xấu đâu."
"Ây..."
Thực ra, Lộ Nhiên vẫn còn khá nương tay với ba ngự thú sư dị giới đó, mục đích chính là để hỏi ra bối cảnh, sau đó cạy miệng bọn hắn, kiếm thêm một chút thông tin.
"Bây giờ cậu đang ở tại Thạch gia đúng không?" Thành chủ Diệp hỏi.
"Đúng thế."
"Từ giờ hãy đến phủ thành chủ đi, cậu nghe tôi đi thăm Cốc sư tỷ cùng Vu Duệ kia trước đi, tôi sẽ chuẩn bị chỗ ở cho cậu."
"Ừm, đi thăm Vu Duệ trước đi, Cốc sư tỷ của cậu ở ngay trong phủ thành chủ, đang được sư tỷ tôi chữa trị, chờ cô ấy hơi khỏe lại hẵng đi thăm cũng được."
"Vâng. Đúng rồi, sư phụ, lúc nào có thể chính thức bái sư? Ví dụ như tổ chức tiệc bái sư gì đó, một các gia tộc lớn và cường giả đồng môn của người ở xung quanh thành trì cùng tới luôn." Lộ Nhiên hỏi.
Hắn là người khá chú trọng lễ nghi.
"Tiệc chính thức bái sư lễ thì miễn đi."
"A?"
"A cái gì?" Thành chủ Diệp hung hăng nhìn Lộ Nhiên một cái, chủ yếu là bà cũng lo lắng thế lực sau lưng Lộ Nhiên đến sẽ không cách nào giải quyết ổn thỏa được, tốt nhất vẫn nên giản lược hết đi.
Trái tim Lộ Nhiên như thắt lại.
Vậy thì làm sao hắn thu lễ vật được bây giờ?
Được rồi được rồi, chính sự quan trọng, chút lễ vật đó không có cũng được, hắn đã không phải là quỷ nghèo như ngày xưa rồi.