"Tôi lại đến thăm các cậu đây."
Từ Tử Vong Sâm Lâm trở về, ngày tiếp theo, Lộ Nhiên lại đến 'thăm hỏi' Vu Duệ đang bị thương, tình trạng của Vu Duệ đã tốt hơn rất nhiều.
Ngoại trừ nhờ có y sư ở đây chữa trị, chính cậu cũng mang theo rất nhiều tài nguyên loại chữa trị.
Nếu không, cho dù Lộ Nhiên không nặng tay thì cậu cũng phải nằm hai tháng.
"A, chỉ có mình cậu ở đây thôi à?" Lộ Nhiên nhìn thấy trong phòng bệnh chỉ có một mình Vu Duệ, không thấy hai người kia đâu thì khá ngạc nhiên.
"Anh lại tới làm gì!" Trong phòng, Vu Duệ đang xem sách nhìn thấy Lộ Nhiên đến lập tức biến sắc.
"Có vẻ cậu không chào đón tôi lắm nhỉ?" Lộ Nhiên cười đùa.
Vu Duệ nói: "Không phải. . . Hôm nay có chuyện gì không?"
Chỉ là cậu ta còn đang bận tiêu hóa tin tức mà hôm qua Lộ Nhiên đã tiết lộ. . . Còn chưa thể nào tiếp thu được hiện thực này.
"Tôi nhớ hình như cha cậu là ngự thực sư truyền kỳ đúng không?"
Lộ Nhiên lại tới đây thật ra là vì đột nhiên nhớ ra một chuyện.
Nếu như Vu Duệ là ngự thực sư hiện đại, rất có thể cậu ta sẽ tích lũy được lượng tri thức liên quan tới thực vật học hơn người khổng lồ.
Hoàn toàn có thể đến hỏi cậu ta về chuyện của Cỏ Kiếm Trường Diệp.
"Hơn nữa, cậu biết làm thế nào để gia tốc loại thực vật hung ác như 'Cỏ Kiếm Trường Diệp' sinh ra linh trí không?"
"Cỏ Kiếm Trường Diệp. . . ." Vu Duệ sững sờ, nói:
"Là trong lĩnh vực lúc trước. . ."
"Tôi cũng không biết rõ chuyện này lắm."
Lộ Nhiên biểu lộ vẻ mặt không hài lòng.
"Nhưng mà chỗ chúng tôi quả thực có người thành công thông qua phương pháp của bản thân để giúp Cỏ Kiếm thức tỉnh thành công."
"Cỏ Kiếm Trường Diệp của anh hẳn là lấy được từ trong bí cảnh phải không?"
"Đúng vậy." Lộ Nhiên gật đầu.
"Loại thực vật hung ác như Cỏ Kiếm Trường Diệp đến thời đại sau này đã hoàn toàn tuyệt chủng, bên chúng tôi kia có người lấy được Cỏ Kiếm Trường Diệp chưa thức tỉnh từ trong bí cảnh và thử bồi dưỡng linh trí."
"Sau đó đã thành công."
"Tuy nhiên, thứ như phương pháp bồi dưỡng cũng không phải là ai cũng muốn công khai, cho nên tôi không biết, thế nhưng. . ."
"Thế nhưng cái gì?"
"Thế nhưng tôi biết phương hướng tiến hóa của Cỏ Kiếm Trường Diệp." Vu Duệ nói: "Chỗ chúng tôi đã nghiên cứu ra hình thức tiến hóa Cỏ Kiếm Trường Diệp cấp bá chủ, mặc dù chỉ có một tiền lệ thành công."
Chuyện này ngược lại là không quan trọng. . . Lộ Nhiên không nói gì, có Tinh Thể Đặc Biệt, chỉ cần Cỏ Kiếm có thể thức tỉnh linh trí thì hắn muốn cho Cỏ Kiếm tiến hóa chẳng có gì là khó cả.
"Nói một chút xem nào." Nhưng dù sao cũng đến đây rồi, Lộ Nhiên cũng không đành lòng trở về tay không.
"Hệ kim!"
"Trường hợp thành công kia là Cỏ Kiếm Trường Diệp tiến hóa trở thành song hệ thực vật và kim!"
"Có lẽ cậu có thể có được linh cảm hứng từ điều này."
Vu Duệ nói xong thì nhìn về phía Lộ Nhiên, nói: "Tôi có thể hỏi anh một chuyện được không?"
Hệ kim. . .
Lộ Nhiên rơi vào trầm tư, hệ kim, a?
Một trong những đặc tính của Cỏ Kiếm Trường Diệp chính là sắc bén, quả thực hệ kim hình như cũng có tính chất sắc bén.
"Cậu muốn hỏi chuyện gì?" Lộ Nhiên nhìn về phía cậu.
"Hôm qua tôi đã suy nghĩ rất nhiều. Cậu cảm thấy, thế giới nhân tộc của chúng ta có khả năng có cùng nguồn gốc hay không? !" Vu Duệ hỏi.
Lộ Nhiên nheo mắt lại, nói: "Quả thực tôi cũng từng suy đoán như vậy."
"Cậu đã nói rằng ở thời kì cuối của thời đại máy móc, bên các cậu đã phát sinh một trận chiến diệt thế."
"Khi đó cường giả đỉnh cấp của nhân tộc không cách nào cam đoan người bình thường có thể sống sót, thế là tạo ra máy móc không gian, đưa một số nhân loại vào trong đó."
"Đúng không?"
"Thế nhưng ngay cả trẻ con cũng biết, nếu như muốn đề phòng rủi ro thì không thể đặt toàn bộ trứng gà vào cùng một cái rổ."
"Cho nên tôi đã từng nghĩ đến một khả năng, phải chăng lúc ấy có một phần nhân loại trên đại lục Tinh Nguyệt được đưa vào máy móc không gian, mà một phần khác. . . thì bị ném tới tinh cầu khác ?"
"Ngay sau đó, nền văn minh của chúng ta dần dần hình thành."
Vu Duệ lộ ra thần sắc kích động, nói: "Quả nhiên anh cũng nghĩ như vậy sao? ? ?"
Tối hôm qua cậu đã suy đoán như vậy, hiện tại Lộ Nhiên cũng có suy đoán như thế, điều này làm cho Vu Duệ cảm giác suy luận này rất có thể là sư thật.
"Nhưng vẫn không cách nào giải thích được thành phố Vô Hạn rốt cuộc là thứ gì, đến cùng là vì sao mà ra đời."
"Đừng đoán mò nữa, cậu tiếp tục nghỉ ngơi đi, tôi đi đây."
Lộ Nhiên phất phất tay. Nền văn minh Lam Tinh đến tột cùng có phải cùng chung tổ tiên với nền văn minh Tinh Nguyệt hay không với hắn cũng không quan trọng.
Hắn hiện tại chỉ muốn biết lúc nào sư phụ thành chủ mới trở về. . .
Một ngày sau.
Trước sự mong chờ của Lộ Nhiên, trên bầu trời thành Thụ Giới, biển bồ công anh cuồn cuộn cuốn tới.
Một bà lão tóc trắng trực tiếp hạ xuống trước sân căn nhà của Lộ Nhiên. Ngay khi vừa trở về, bà lập tức tới tìm Lộ Nhiên.
"Con..."
"Con ở đây làm gì vậy?"
Mà sau khi thành chủ Diệp trở về, bà lại phát hiện ra Lộ Nhiên cũng đang đứng ở trong sân ngẩng đầu nhìn trời, tựa như đang sốt ruột chờ đợi bà.
"Sư phụ, cuối cùng người cũng trở về rồi!"
Lộ Nhiên lộ ra nụ cười, nói: "Người đi đường vất vả rồi."
Nghỉ ngơi một chút, tranh thủ thời gian lại đưa tôi đến di tích Thụ Vương đi nào!
"Vất vả là cực khổ một chút, cũng may có thu hoạch."
"Gia tộc kia nói cho người biết phương pháp thức tỉnh Cỏ Kiếm sau? ? ?" Lộ Nhiên sững sờ.
Thật ra, hắn không ôm nhiều hi vọng.
Dù sao, gia tộc Cỏ Kiếm cũng là một thế gia có ngự thực sư truyền kỳ.
Mặc dù sư phụ thành chủ tự mình qua đó chắc chắn được coi như khách quý, thế nhưng cho dù có phương pháp thức tỉnh Cỏ Kiếm, e rằng cũng chỉ truyền thừa cho thành viên cốt lõi trong gia tộc đối phương, chắc chắn sẽ không tuỳ tiện để lộ ra ngoài.
"Cái đó thì không có, đối phương chỉ chứng thực một phần ý tưởng của sư phụ thôi." Thành chủ Diệp nói: "Nhưng mà bọn họ đã hứa hẹn, nếu như sư phụ đưa con tới, bọn họ tình nguyện giúp con thức tỉnh linh trí của Cỏ Kiếm, để nó tiến hóa thành sinh mệnh siêu phàm."
Lộ Nhiên: ? ? ?
Gia tộc này cũng khôn phết đấy.