Căn cứ những gì nhóm Vu Duệ nói thì liên bang Tinh Nguyệt vẫn luôn có ý kiến tranh luận, vị ngự thực sư truyền thuyết kia là bởi vì đạt được truyền thừa của Thụ Vương, cuối cùng mới thành tựu truyền thuyết.
Hay là bản thân bà ấy đã có tư chất truyền thuyết, lấy đi truyền thừa của Thụ Vương chỉ là tiện tay mà thôi.
Lộ Nhiên nghe xong, cảm giác có thể là cả hai, dù sao kỳ ngộ cũng là một phần thực lực của cường giả.
Đáng tiếc, đây không phải thực sự xuyên về quá khứ, nếu không, hành vi khiêu chiến của hắn này nhỡ đâu thông quan thật thì chẳng khác nào chặn ngang kỳ ngộ của truyền thuyết trong tương lai.
"Tới đi."
"Đây chính là một bộ phận kỳ ngộ trong nhân sinh của nhân vật cấp truyền thuyết đấy."
"Để xem mình có thực lực nắm được kỳ ngộ này không."
Trong di tích Thụ Vương.
Lộ Nhiên thông qua truyền tống, đi tới một bãi cỏ, xung quanh ngoại trừ bãi cỏ mênh mông bát ngát thì không có cái gì.
Hắn hít sâu một hơi, triệu hoán ra thú cưng, đối diện cũng đã ngưng tụ ra ba ảo ảnh.
Ba ảo ảnh này gồm một cây, một rồng, một người.
Nguyệt Thần Thụ có ngoại hình rất giống cây thông Noel, mọc ra cành lá rậm rạp xanh biếc, trên cành cây phủ đầy những trái vàng óng ánh, tựa như vầng trăng đung đưa nhẹ nhàng trong gió. .
Nguyệt Thần Thụ rất đẹp đẽ, nhưng Phong Niên Long lại rất ngốc nghếch, nói là hình rồng, nhưng nhìn qua tựa như một quả chuối xanh kỳ lạ có chút đặc điểm giống rồng. Nó nằm trên mặt đất, nheo mắt lại, rất lười biếng chẳng khác nào một con non.
Ảo ảnh hình người như bị thời gian bao phủ, không nhìn thấy mặt. Người này đứng phía sau hai con thú cưng, để hai con thú cưng thực vật phát động tấn công mà không có bất kỳ dấu hiệu gì.
Trong chốc lát, trái cây mặt trăng lay động, tỏa ra quầng sáng. Phong Niên Long cũng mở to hai mắt, trên người có Long Uy kinh khủng bộc phát ra.
Dưới ánh trăng chiếu rọi xuống, thể tích của nó trong nháy mắt tăng vọt, thoáng cái đã dài đến hơn mười trượng, toàn thân bao trùm bởi vảy rồng màu xanh biếc, lóe ra tia sáng vàng.
"Rống! ! !" Phong Niên Long được năng lượng của hệ thời gian tăng thêm, gần như là trong nháy mắt đã thay đổi trạng thái, con mắt long lanh có thần, thân thể nhìn thon dài mà hữu lực, bốn chân cường tráng, cánh lá to lớn cùng với sợi râu bay bay như cỏ mầm. Tất cả đều làm cho nó trông tràn đầy lực lượng, như là rồng xanh thực vật.
Ầm ầm.
Long uy kinh người còn mãnh liệt hơn cả uy áp của Vua Đột Tử và Vua Rồng. Mặt đất và bầu trời bắt đầu bị long uy làm cho rạn nứt, lực lượng của bá chủ cao cấp thể hiện ra không thể nghi ngờ. Nếu như là người thí luyện bình thường, không có thú cưng chủng tộc bá chủ thì chỉ sợ ngay cả một lượt uy áp này cũng không cách nào chống đỡ nổi.
"Rống! ! !" Phong Niên Long ngẩng đầu gáo thét với bầu trời, long uy ép về phía kẻ địch.
Nhưng ngay sau đó, một trong ba con thú cưng àm Lộ Nhiên triệu hoán ra cũng đột nhiên thể hiện uy thế.
"Ngao ô! ! ! !"
"Nó nói, cũng chỉ có trình độ này thôi sao?" Lộ Nhiên mỉm cười. Búng tay một cái, Hà Tổng ngậm Sừng Gãy Hươu Thần đã triển khai lĩnh vực. Kiếm Vực to lớn vô hạn trực tiếp bao phủ lấy ảo ảnh Nguyệt Thần Thụ, Phong Niên Long và Thụ Vương vào trong đó.
Trong lĩnh vực, Hà Tổng ngậm kiếm Hươu Thần, cái đuôi vòng quanh Cỏ Kiếm, uy thế của chuẩn truyền thuyết thể hiện ra không thể nghi ngờ, cuốn sạch lấy Kiếm Ý Trảm Long, trong nháy mắt đã xoắn nát long uy của Phong Niên Long bá chủ cao cấp thành mảnh nhỏ.
Ầm! ! !
Uy áp kinh khủng của kiếm ý quét ngang, làm cho ảo ảnh của Nguyệt Thần Thụ cùng Thụ Vương cùng nhau lui lại một bước, trên bầu trời Phong Niên Long cứng đờ cả người.
"Rống..." Trong lĩnh vực, ánh mắt của Vua Đột Tử quét qua. Con rồng già này ở đâu chui ra vậy? Thế mà cũng dám bày đặt phát ra long uy trước mặt Hà Tổng, có thể đừng giúp nó rèn luyện Kiếm Ý Trảm Long như thế được không?
"Cạc cạc cạc bản đại tướng rốt cục cũng có thể tham gia tiến chiến đấu rồi! Nhập hàng rồi nhập hàng á!"
Đương nhiên, hiện tại kích động nhất vẫn là Quạ Bóng Tối. Trận tranh tài trước đó, nó không được ra sân, làm cho nó nhịn gần chết. Bây giờ được ra đấy, Quạ Bóng Tối cảm giác rốt cục có thể đại triển quyền cước.
Bên trong Kiếm Vực trống không.
Lộ Nhiên cùng ảo ảnh Thụ Vương đối mặt.
Bên cạnh Thụ Vương, Nguyệt Thần Thụ lay động, trên không, Phong Niên Long lộ ra khuôn mặt nghiêm túc.
Lộ Nhiên đứng ở trên vai Vua Đột Tử, bên cạnh là Quạ Bóng Tối tiến vào trạng thái Cường Hóa Linh Hồn, mở ra mười mấy Đôi Mắt Tà Thần. Trước người nó, Hà Tổng to lớn ngậm lấy Sừng Gãy Hươu Thần huyễn hóa thành cự kiếm, khí thế không hề yếu hơn Thụ Vương.
"Quạ! ! Di tích này đã mấy trăm năm rồi mà ảo ảnh vẫn còn hoàn hảo như thế, dù sao cũng nên xuất hiện BUG gì chứ! Ba ảo ảnh này sẽ không đột nhiên biến mất đấy chứ!"
Trong lúc song phương đang giằng co, nương theo một câu của Quạ Bóng Tối, chiến đấu triệt để kéo ra màn che!
Thật ra Quạ Bóng Tối vừa nguyền rủa ảo ảnh Thụ Vương, Nguyệt Thần Thụ và Phong Niên Long! !
Ba tên này chỉ là di tích linh được Thụ Vương trước khi vẫn lạc thiết lập sẵn, trên bản chất chỉ là một chương trình.
Hẳn là lợi dụng kỹ xảo định hình năng lượng cao thâm.
Đã không phải sinh mệnh chân thực, vậy thì dĩ nhiên phải dùng lời nguyền mang tính nhắm vào.
Ầm! ! Ầm! ! Ầm! ! !
Quạ Linh Hồn phụ thân trên người Quạ Nguyền Rủa, mấy chục con mắt trên người Quạ Nguyền Rủa liên tiếp nổ tung, chảy ra máu tươi.
Lực lượng nguyền rủa kinh khủng trên thân nó làm cho ngay cả Vua Đột Tử ở bên cạnh cũng phải kinh hồn táng đảm, ngay cả Hà Tổng ngậm kiếm sử thi, bước vào cấp độ chuẩn truyền thuyết đều cảm thấy lĩnh vực rung lên.
Dường như lực lượng nguyền rủa này của Quạ Bóng Tối có thể xông ra khỏi lĩnh vực của nó.
Dĩ nhiên không phải Quạ Bóng Tối dưới trạng thái bình thường có thể thi triển được nguyền rủa như vậy. Giờ phút này, Quạ Bóng Tối đã hiến tế toàn bộ con mắt trên người.
Nếu như không có năng lực chữa trị sau đó mà làm như vậy thì đời này của Quạ Bóng Tối coi như phế đi rồi.
Làm vậy tương đương với một bá chủ lấy đại giới gần như 'tự bạo' để thi triển một lời nguyền chung cực.
Đối mặt với lời nguyền khủng bố như vậy, chỉ là trong nháy mắt, ảo ảnh của Nguyệt Thần Thụ, Phong Niên Long và Thụ Vương đã bắt đầu trở nên mờ ảo.
Bị một lực lượng nguyền rủa mãnh liệt quấy nhiễu hình thức tồn tại, gần như bị 'xóa bỏ' từ đầu nguồn.