Ngự Thú Chi Vương ( Dịch Full )

Chương 67 - Chương 67: Vào Bí Cảnh Luyện Tập

Chương 67: Vào bí cảnh luyện tập Chương 67: Vào bí cảnh luyện tập

Một phương pháp là tăng lên kỹ năng giải phóng năng lượng ra ngoài. Cùng với kỹ năng bao phủ năng lượng có bản cao cấp tiến giai, giải phóng năng lượng ra ngoài cũng có. Giai đoạn thứ hai của giải phóng năng lượng ra ngoài chính là điều khiển năng lượng rời khỏi cơ thể.

Nói cách khác, nếu như Hà Tổng giải phóng năng lượng ra ngoài đạt tới một cấp bậc nhất định, dù là kiếm khí sau khi đã rời khỏi cơ thể, nó cũng có thể điều khiển quỹ đạo bay của kiếm khí, cho phép kiếm khí chuyển động lên xuống, trái phải, từ đó tăng lên tỷ lệ trúng mục tiêu!

Giống như Ngự Kiếm Thuật vậy!

Nhưng mà để làm được như vậy. . . Nói thực ra là có chút khó khăn. Sổ tay ngự thú cơ bản cũng chỉ nói sơ qua, không giới thiệu kỹ càng, hiển nhiên không cho rằng đây là 'cơ bản'.

Ngoài ra, điều mà Lộ Nhiên có thể nghĩ đến chính là để cho Hà Tổng học được 'kỹ năng lưu chuyển năng lượng'. Chỉ cần Hà Tổng có thể lĩnh ngộ được kỹ năng này thì quá trình tụ lực ngưng tụ kiếm khí sẽ gần như là trong nháy mắt. Trừ điều này ra, nó cũng có thể phóng ra 2 luồng, 3 luồng kiếm khí liên tiếp mà không cần thời gian chờ.

Bằng cách này áp chế hỏa lực cũng có hiệu quả giảm xuống tỉ lệ tránh né của kẻ địch, chỉ là sẽ càng tiêu hao năng lượng.

"Như vậy, mục tiêu luyện tập ngắn hạn nên tập trung vào 'rèn luyện tính linh hoạt' cùng với 'kỹ năng lưu chuyển năng lượng' đi."

"Đợi Hà Tổng nắm giữ năng lượng lưu chuyển rồi thì rèn luyện độ chính xác của kiếm khí. Có thể chuẩn bị mấy viên đá để mình ném ra thành mục tiêu di động rồi cho nó tấn công."

"Về phần định hình và áp súc, mức độ ưu tiên tạm thời xếp phía sau, chờ Hà Tổng quen thuộc với chiến pháp hiện tại đã rồi lại tính tiếp. . ."

Lộ Nhiên nghĩ đi nghĩ lại, chẳng biết lúc nào lại ngủ mất, còn Hà Tổng. . . Thì đã ngủ trước luôn rồi, dẫu sao lúc trước đã tiêu hao không nhỏ.

Tuy nhiên, Hà Tổng lại tỉnh dậy sớm hơn Lộ Nhiên.

Lộ Nhiên bị nó liếm tỉnh.

"NGAO gâu! ! !"

Lộ Nhiên mở mắt ra đã trông thấy Hà Tổng đung đưa bên cạnh mình, con ngươi màu lam sáng lấp lánh.

"Gâu!"

Huấn luyện đặc biệt! Huấn luyện đặc biệt! Cọng lông ngốc nghếch đều đang vẫy gọi rồi kìa.

"Nhóc tích cực ghê." Lộ Nhiên đau đầu.

Có thể để cho hắn tự tỉnh hay không? Đáng ghét.

"Anh có một phương pháp học cấp tốc, nhóc có muốn thử một chút không?" Lộ Tổng tỏ ra hiền lành nhìn Hà Tổng.

"Có thể cho nhóc lập tức thể nghiệm một chút trạng thái năng lượng lưu chuyển tốc độ cao. Sau khi tiến vào trạng thái này, phụ tải sẽ có thể gây ra tổn thương, tuy nhiên chúng ta đã có mặt dây chuyền Hươu Thần được sạc đầy. . . Đến lúc đó, nhóc sẽ được cảm nhận sâu sắc trạng thái này, với năng lực học tập của nhóc, nói không chừng có thể lập tức học được."

"NGAO?" Hà Tổng vừa nghe đến còn có phương pháp học cấp tốc thì hai mắt tỏa sáng như đèn pha.

Nó điên cuồng gật đầu, tỏ vẻ có thể tiếp nhận.

Không phải là phụ tải làm bị thương thôi sao, ký ức thân thể của nó nói cho nó biết, nó không sợ bị thương nhất đấy.

Dù sao cũng có thể trị liệu.

Lộ Tổng thật tốt, biết rõ Chó Đồng Tuyết báo thù, 10 năm quá muộn, nó cần học cấp tốc nhất đấy.

"Được, vậy trước tiên đi thử một chút đi." Lộ Nhiên cười một cái, hắn đã xem kỹ giới thiệu về Quả Lưu Doanh và phản hồi của những người mua khác. Nếu lập tức ăn vào thì thú cưng cấp thấp dùng dược thảo trị liệu bình thường sẽ phải nằm ít nhất nửa tháng đến 1 tháng.

Có thể nói đó là trái cây cấm kỵ có tác dụng phụ mạnh mẽ.

Hi vọng phương pháp tự mình hại mình tu luyện này phối hợp với mặt dây chuyền Hươu Thần có thể làm cho bọn hắn vui mừng.

"Chúng ta đi bí cảnh luyện tập đi.". . .

[Phải chăng mở ra bí cảnh luyện tập. ]

[Mở ra bí cảnh luyện tập: 1 tinh tệ/ngày]

Đúng.

Sau khi im lặng giao lưu, có ánh sáng trắng bao phủ thân thể Lộ Nhiên và Hà Tổng.

Khi bọn họ phục hồi lại tinh thần và nhìn xung quanh, bọn họ phát hiện đây là một nơi có khung cảnh tuyệt đẹp.

"1 tinh tệ này không phí chút nào."

Lộ Nhiên cảm nhận gió nhẹ lướt qua, nhìn thấy trời xanh hiếm hoi phản chiếu trong nước, cảm nhận ánh nắng ấm áp và hít sâu một hơi.

Ở chung quanh, hoa cỏ xanh ngát, đất đá thậm chí hồ nước đều có, cảnh sắc vô cùng ưu mỹ.

So với sân huấn luyện, hắn cảm giác nơi đây càng giống như một nơi tuyệt vời để nằm nghỉ ngơi vào buổi trưa.

Lần sau có thể mua một chút đồ tới nơi này nướng BBQ, uống chút nước hạnh phúc, vui vẻ cả buổi trưa.

"Gâu!"

Bên cạnh, Hà Tổng lắc lắc thân thể và nhìn khung cảnh xung quanh. Có vẻ tâm trạng của nó cũng rất tốt khi được đến một nơi rộng rãi và có hoàn cảnh môi trường tốt như vậy.

Hà Tổng nhìn về phía Lộ Nhiên.

Lộ Nhiên cũng nhìn về phía nó, sau đó lấy ra Quả Lưu Doanh.

Cả Quả Lưu Doanh đều có màu hồng nhạt, như một loại quả do cánh của hoa anh đào biến thành, vô cùng xinh đẹp, nhưng ẩn chứa bên trong vẻ ngoài xinh đẹp đó lại là năng lượng cuồng bạo.

Ở dã ngoại, động vật hoang dã ăn phải loại trái cây này chắc chắn sẽ chết, tuy rằng trong thời gian ngắn có thể gia tăng sức chiến đấu rất lớn, nhưng sinh vật ở nơi hoang dã không có khả năng trị liệu cơ thể, cho nên sau khi cuồng bạo chúng nó sẽ bị thương nặng, nếu không được chữa trị thì chắc chắn chỉ có một con đường chết.

Cũng chỉ có thú cưng được ngự thú sư quan tâm chăm sóc mới có thể thử nghiệm sử dụng loại trái cây này như một phương pháp để bùng nổ.

"Cho nhóc này." Lộ Nhiên ném ra Quả Lưu Doanh.

"NGAO!" Hà Tổng lập tức bắt được và định nuốt chửng xuống bụng luôn.

"Từ từ đã! Nhai kỹ nuốt chậm cho anh." Lộ Nhiên nổi giận, trông hắn lúc này cực kỳ giống các bà mẹ đang mắng con.

Tên này hình như không chỉ quên luôn kẻ thù sau một đêm mà còn quên cả chuyện lần trước ăn trái cây hệ gió xém chút nữa bị nghẹn chết. Lần này lại còn vội vội vàng vàng định nuốt chửng luôn nữa.

Cho dù loại quả này có sức hấp dẫn rất lớn, nhưng không thể ăn từng miếng từng miếng sao? Lộ Nhiên thực sự không muốn để cho người khác biết thần sủng mà mình nuôi bị chết vì nghẹn đâu.

"Ngao ô o o o." Hà Tổng tủi thân.

Nhưng mà nó vẫn nghe theo mệnh lệnh của Lộ Nhiên, nhai từ từ chậm rãi rồi mới nuốt xuống cho đến hết cả quả này.

Sau đó. . .

Bình Luận (0)
Comment