Nguồn lực tình báo của một quốc gia có hạn và các quốc gia không biết nhiều về biển sâu.
Mặc dù biển sâu cũng đáng sợ, nhưng tình hình hiện tại ở biển sâu là hỗn chiến giữa các quân phiệt, không thể ảnh hưởng nhiều đến lục địa.
Cho nên, trước mắt mạng lưới tình báo của các quốc gia vẫn thiên về điều tra thế lực hung thú trên lục địa.
Nếu như muốn nói vì sao các thế lực ở biển sâu lại khai chiến với nhau, trong lúc nhất thời Lộ Nhiên cũng chỉ có thể nghĩ đến tranh đoạt tài nguyên.
"Ừm." Quản lý Huỳnh khẽ gật đầu, nói: "Tuy nhiên, căn cứ vào mạng lưới tình báo của tôi, tài nguyên mà lần này bọn chúng tranh đoạt lẫn nhau lại có chút khác biệt."
"Tại thời đại viễn cổ, có một con Vua Rồng Biển Sâu vô địch, được cho là con rồng tiếp cận truyền thuyết nhất.
Nó sống cực kỳ lâu, là một trong những bá chủ mạnh nhất dưới biển sâu.
Đáng tiếc, linh khí suy yếu, tuổi tác của Vua Rồng già ngược lại trở thành gánh nặng của nó.
Cuối cùng, khi đại nạn của nó sắp tới, sinh mệnh hao hết, thân thể cũng tự nhiên tan rã theo linh khí giảm dần.
Tuy nhiên, một viên Ngọc Rồng trên người nó vẫn được giữ lại.
Truyền thuyết kể rằng, một viên Ngọc Rồng thần kỳ này ẩn chứa lực lượng khổng lồ không thể tưởng tượng nổi, là chí bảo của tộc rồng, có thể giúp tộc rồng chạm đến chủng tộc chuẩn truyền thuyết."
"Vào lúc đó, viên Ngọc Rồng này đã bị vô số thế lực biển sâu tranh đoạt."
"Tuy nhiên kết quả sau cùng cũng không phải là phương nào tranh đoạt được nó, mà là viên Ngọc Rồng này bất ngờ bị đánh nát thành bốn miếng, phân tán ngoài hải dương."
"Đến khi linh khí triệt để rút đi, trận chiến tranh đoạt Ngọc Rồng này không thể tiếp tục kéo dài."
"Cho đến hiện đại, linh khí khôi phục."
"Nghe đồn Vua Ngư Nhân của đế quốc Ngư Nhân đạt được một mảnh vỡ Ngọc Rồng."
"Mà Vua Rồng Long Cung của Long Cung cũng bị đồn là đạt được ít nhất một mảnh vỡ Ngọc Rồng."
"Nguyên nhân khiến cho hai bên phát sinh tranh chấp chính là Vua Rồng Long Cung muốn lấy đi tài nguyên trong tay Vua Ngư Nhân, tập hợp đủ các mảnh vỡ, nhìn xem có thể chữa trị thành một viên Ngọc Rồng sử thi chân chính hay không."
Lộ Nhiên nghe xong thì khẽ gật đầu. Thì ra là thế, vẫn là tranh đoạt tài nguyên, chẳng qua đó là tài nguyên cấp sử thi được lưu truyền từ viễn cổ tới nay.
"Không đúng." Lộ Nhiên khẽ giật mình, nói: "Quản lý Huỳnh, chuyện này thì có liên quan gì tới tiến sĩ Cố?"
"Ừm? ? ?"
Lộ Nhiên đột nhiên nhìn về phía Cố Thanh Y, chỉ thấy biểu cảm của cô càng thêm ngưng trọng.
Quản lý Huỳnh nói: "Tiểu Thanh Y không có nói với cậu sao? Cô ấy cũng có một mảnh vỡ Ngọc Rồng, cô ấy có thể là người thứ nhất bồi dưỡng ra hệ rồng là vì may mắn có được mảnh vỡ Ngọc Rồng kia đấy."
"Tôi bây giờ hoài nghi, cô ấy nhặt được mảnh vỡ Ngọc Rồng kia cùng với thứ mà Long Cung và đế quốc Ngư Nhân tranh đoạt là từ cùng một viên Ngọc Rồng."
"Theo tin tức mới nhất, đế quốc Ngư Nhân đã thất bại thảm hại, Long Cung cũng đã lui binh, hẳn là Vua Rồng Long Cung đạt được mục đích, cướp được mảnh vỡ Ngọc Rồng trong tay đế quốc Ngư Nhân."
"Những tin tức này... chính là từ đế quốc Ngư Nhân truyền ra ngoài."
"Nếu như Vua Rồng Long Cung muốn gom góp toàn bộ Ngọc Rồng, tôi lo lắng bọn nó về sau sẽ để mắt tới trên lục địa."
"Nhòm ngó tới Thanh Long Thương Hải của Tiểu Thanh Y."
"Ồ..." Lộ Nhiên lộ ra vẻ mặt mờ mịt, mà Cố Thanh Y lúc này cũng hoàn toàn không nghĩ tới, mảnh vỡ mà mình nhặt được kia còn có lai lịch như vậy.
"Quản lý Huỳnh nói không sai, khi còn bé tôi chơi ngoài bãi biển đã tình cờ nhặt được một tảng đá rất đẹp mắt, bởi vì tảng đá kia đặc biệt đẹp đẽ nên tôi đã mang về nhà và cất đi."
"Mới đầu tôi không để ý, về sau tôi phát hiện, tôi nuôi một vài thú cưng đều rất thích lại gần tảng đá kia, vì vậy tôi cảm thấy nó không phải vật bình thường."
"Mà khi tôi thực sự biết nó là cái gì chính là vào lần thứ nhất thành phố Vô Hạn giáng lâm, tôi đã đưa cả tảng đá này vào bí cảnh thí luyện." Cố Thanh Y trầm tư: "Đó là một mảnh vỡ Ngọc Rồng cấp quý đã vỡ vụn, bởi vì vỡ vụn nên ngoại trừ có phẩm chất kinh người đã không có bất kỳ công hiệu gì, không cách nào trực tiếp sử dụng."
"Cho đến sau này, tôi ở trong bí cảnh đột phá gặp được một nhà chăn nuôi rất giỏi."
"Cô ấy đã hướng dẫn tôi, để cho một con thú cưng của tôi dung hợp mảnh vỡ Ngọc Rồng vào trong huyết mạch một cách hoàn hảo và nói rằng theo thú cưng tiến hóa không ngừng kích phát ra lực lượng của mảnh vỡ Ngọc Rồng."
"Đây cũng là nguyên nhân tôi có thể là người đầu tiên bồi dưỡng ra thú cưng hệ rồng." Cố Thanh Y nhìn về phía Lộ Nhiên cùng quản lý Huỳnh.
"Nếu như mảnh vỡ kia thật sự là thứ mà Vua Rồng Long Cung tìm kiếm, vậy thì lai lịch của nó quả thực bất phàm, nhưng tôi đã thông qua phương pháp đặc biệt sử dụng mất rồi."
"Đây mới là chỗ phiền phức." Quản lý Huỳnh nói: "Mảnh vỡ Ngọc Rồng của cô đã bị con rồng kia dung hợp, nếu như Vua Rồng Long Cung thật sự khao khát có đợc mảnh vỡ Ngọc Rồng, rất có thể nó sẽ bắt con rồng kia của cô đi nghiên cứu."
"Dù sao... Còn có một tin tức nữa là hiện tại Long Cung đang trắng trợn chiêu mộ sinh vật có huyết mạch rồng ở biển sâu."
Quản lý Huỳnh nhìn về phía Lộ Nhiên, ý là, con rùa kia của cậu có khả năng chính là một tên xui xẻo trong số đó.
"Sau khi điều tra được tin tức này, không biết vì sao, tôi luôn có một dự cảm không ổn a, Tiểu Thanh Y, cô vẫn nên chú ý một chút đi." Nó nhíu mày suy nghĩ.
Lại nói, cho dù thật sự như nó suy đoán, nhưng vì sao cơ thể nó lại có phản ứng kịch liệt như thế?
Chuyện này, trên bản chất, nó cũng chỉ là một con mèo ngoài cuộc a.
"Ừm." Nghe thấy quản lý Huỳnh nhắc nhở, Cố Thanh Y khẽ gật đầu, nói: "Tôi..."
Cô vừa định nói rằng 'tôi sẽ chú ý', đột nhiên, điện thoại di động của cô vang lên.
Cố Thanh Y nhận cuộc điện thoại, sau đó lộ ra biểu cảm phức tạp.
"Quản lý Huỳnh, cái miệng của cậu thật quạ đen."
Quản lý Huỳnh: ? ? ?
"Sao vậy tiến sĩ Cố?" Lộ Nhiên nhìn thấy Cố Thanh Y biến sắc thì nhanh chóng hỏi.
"Nói cái gì đến cái đấy. Thượng Hải bên kia đã phát hiện ra có một hung thú biển sâu hình rồng đang tiếp cận thành phố Thượng Hải với tốc độ cao." Cố Thanh Y trả lời.
Lộ Nhiên ngạc nhiên. Không thể nào! Hắn đột nhiên nhìn về phía quản lý Huỳnh, cậu bị Quạ Bóng Tối phụ thể hả?
Tuy nhiên Lộ Nhiên cũng ngay lập tức biến sắc. Hắn đột nhiên nghĩ đến, nếu như quản lý Huỳnh phán đoán như thế, vậy thì chuyện này không thể dễ dàng giải quyết rồi.