"Xem quân đoàn Quạ Đen của cậu." Sử Gia Lương cười nói: "Sau trận hội nghị Thập Nhị Chi thứ hai, tôi tham gia dưới hình thức video call, nội dung hội nghị mặc dù thông qua có thể tùy ý sử dụng tài nguyên quốc gia để bồi dưỡng quân đoàn thú cưng, thế nhưng có một điều kiện, không ai nói với cậu à ?"
"Chính là xác nhận quân đoàn Quạ Đen có giá trị chiến lược cao như lời cậu nói hay không."
"A, là chuyện này à ? Tôi còn tưởng rằng chỉ nói cho có mà thôi." Lộ Nhiên khoát tay, nói: "Tôi không có vấn đề gì, vậy cảnh sát Sử qua đây chính là vì kiểm tra giá trị chiến lược của quân đoàn Quạ Đen à ?"
"Ừm, không sai, không chỉ là vì quạ đen của cậu mà còn là vì gặp cậu. Thật ra tôi đã sớm nói chuyện với lão đầu kia rất nhiều lần. Ông ấy làm Thập Nhị Chi cái gì, còn giao vị trí Tuất Cẩu cho tôi, tôi thực sự không rõ có ý nghĩa gì, thân phận của tôi lại không cách nào công khai. . . Hiện tại mỗi một Thập Nhị Chi đều là nhân vật thần tượng cấp bậc quốc dân, hình mẫu cho cả dân tộc, chỉ có mình một Tuất Cẩu tôi là không thể xuất hiện, không có ý nghĩa."
"Cho nên tôi từng nhiều lần đề cập với ông ấy, thú cưng ban đầu của cậu cũng là chó, không bằng để vị trí Tuất Cẩu này cho ngươi làm được rồi, hơn nữa tôi sẽ không chiếm cứ miệng cống mà không có phân."
"Tóm lại tôi cảm giác, cậu càng thích hợp làm chó hơn tôi a." Cảnh sát Sử nở nụ cười vô hại.
Lộ Nhiên: "Anh có thể lịch sự chút không? ? ?"
"Này, này, này... giáo sư Lộ a, cậu không động tâm sao ? Đây chính là chức vụ có thực quyền, cũng có thể trực tiếp điều động tài nguyên quốc gia đấy."
"Có quyền sử dụng mấy món quốc bảo kia luôn."
Lộ Nhiên không thèm nghe lời dụ dỗ của tên lưu manh vô này mà gọi điện thoại cho tiến sĩ Cố, sau đó coi như xác nhận thân phận của đối phương, là hàng thật.
"Vậy tại sao chính anh lại không muốn làm ?" Lộ Nhiên nhíu mày nhìn về phía anh ta.
"Tôi không có hứng thú với Thập Nhị Chi. Ừm, tôi cảm thấy tương đối hứng thú với vị trí của lão hội trưởng." Cảnh sát Sử trịnh trọng nói.
Đệt!
Lộ Nhiên ngây ngẩn cả người, không, cảm giác anh càng thích hợp làm chó hơn!
"Chúng ta tới đánh một trận à?"
Lộ Nhiên ôm ngực, không biết đối phương muốn kiểm tra thực lực của quân đoàn Quạ Bóng Tối như thế nào.
"Không cần thiết a?"
Sử Gia Lương cười ha ha nói: "Trong hội nghị không phải đã nói chỗ lợi hại của nó là khả năng trinh sát và tấn công ở khoảng cách cực xa sao?"
"Vậy thì thể hiện cho chúng tôi thấy đi, thế nào ?"
"Thể hiện như thế nào? Có mục tiêu sao?" Lộ Nhiên hỏi.
"Có!" Khóe miệng Sử Gia Lương toét ra.
"Thật ra ngoại trừ chứng thực thực lực của quân đoàn thú cưng nhà cậu, liên minh cũng muốn xác nhận thực lực của con mèo bán thông tin kia. Mặc dù nó tự nhận là có thực lực đối kháng với Rồng Đen, nhưng chỉ là nói mồm mà không có bằng chứng, đúng không? Biết người biết ta mới có thể kề vai tác chiến tốt hơn. Cho nên không lâu sau đó, Thập Nhị Chi cũng sẽ tiến hành chứng nhận thực lực của con buôn tình báo kia. Tôi muốn... Đến lúc đó để cậu tham gia, phụ trách đánh lén con mèo đó ở khoảng cách xa, tăng thêm độ khó cho nó. He he."
Lộ Nhiên: ?
Mẹ nó, tên này thật sự chó hơn cả chó, quản lý Huỳnh khẳng định cũng không thích anh ta.
"Tôi từ chối." Lộ Nhiên nhún vai: "Tôi cùng quản lý Huỳnh thân như anh em, chuyện như đánh lén tôi không làm..."
"Tốt tốt tốt, không đánh lén, vậy thì sớm thông báo cho nó là sẽ có một mục như vậy, thế là được chứ gì?"
"Như vậy còn tạm được." Lộ Nhiên vân vê cái cằm. Tham gia vào cuộc luận bàn giữa Thập Nhị Chi và quản lý Huỳnh à, thú vị.
Thành thật mà nói, hắn cũng muốn xem bản thể của quản lý Huỳnh rốt cuộc mạnh cỡ nào.
Ừm... Thật ra gần nhất Quạ Bóng Tối còn nghiên cứu ra một loại nguyền rủa mới, không bằng, dùng quản lý Huỳnh để thí nghiệm luôn đi nhỉ?
"Vậy thì cứ vui vẻ quyết định như vậy nhé!" Sử Gia Lương mỉm cười, nói: "Tôi sẽ báo lại với bên kia."
Thành phố Thượng Hải.
Nghe nói sau khi quản lý Huỳnh vơ vét mấy chục kiện tài nguyên cấp quý trong kho tài nguyên của liên minh, bản thể đã thức tỉnh. Mặc dù bản thể đã thức tỉnh, nhưng bản thể của quản lý Huỳnh từ đầu đến cuối không hề lộ diện, chỉ nói là đang điều chỉnh trạng thái.
Nếu không phải phân thân vẫn còn, liên minh suýt nữa còn tưởng rằng con mèo này chạy làng rồi.
Sau khi hai bên trao đổi thêm, quản lý Huỳnh nói rằng gần đây có thể luận bàn một chút cùng cao thủ của nước Hạ, để Thập Nhị Chi yên tâm.
"Để cho tôi tới sao?"
Mà cuối cùng, cao thủ mà Thập Nhị Chi quyết định phái ra là Sửu Ngưu, Ngưu Hữu Điền. Anh là ngự thú sư trong Thập Nhị Chi có phong cách chiến đấu cá nhân rõ ràng nhất. Tất cả thú cưng khế ước đều để trợ giúp anh ta mạnh lên.
Trước khi trở thành ngự thú sư, nghề nghiệp của anh cũng khá đặc biệt, là một đô vật, cho nên thể trạng vô cùng tráng kiện.
Giây phút này, nhìn thấy nhiệm vụ mà đại diện hội trưởng Lâm Niệm giao cho, anh hỏi: "Vì sao lại là tôi?"
"Trước đây không phải anh vẫn luôn muốn luận bàn với thần bảo vệ đồ đằng của gia tộc Hữu Hùng đó sao?" Lâm Niệm nói: "Mặc dù con gấu mèo to lớn đó từ chối anh, nhưng quản lý Huỳnh cũng là sinh vật viễn cổ, đồng ý luận bàn đi."
Ngưu Hữu Điền không hài lòng.
Hai tên này có thể giống nhau sao.
Gấu trúc cùng mèo chênh lệch rất lớn đấy.
"Được rồi." Anh ma quyền sát chưởng. Dù sao đều là sinh vật viễn cổ, sinh vật viễn cổ đã khôi phục lâu như vậy rồi mà anh còn không chưa có cơ hội luận bàn cùng lần nào. Anh muốn nhìn xem, sinh vật viễn cổ cùng boss trong bí cảnh có cái gì khác nhau.
Vùng ngoại ô của Thượng Hải.
Sửu Ngưu vs quản lý Huỳnh.
Không ít Thập Nhị Chi đều đi tới hiện trường quan chiến. Bỏ ra nhiều tài nguyên để thức tỉnh quản lý Huỳnh như vậy, nếu như cuối cùng con mèo này không đủ mạnh, không có cách nào giải quyết Rồng Đen, vậy thì chờ lão hội trưởng trở về, Thập Nhị Chi ở đây cảm giác cái mạng nhỏ của mình khó giữ được.
Khẳng định sẽ bị lão hội trưởng đánh nát.
Mặc dù lão nhân này không thích quản nhiều chuyện, nhưng vẫn rất để tâm đến sự phát triển của lĩnh vực ngự thú nước Hạ.
Tài nguyên nhất định phải dùng đến trên lưỡi đao.