"Đừng u ám như vậy, tự tin lên một chút đi." Quản lý Huỳnh nhìn hai người, nhún nhún vai.
"Dù sao cũng là Vua Rồng bá chủ cấp 70." Viễn cổ Thực Thiết Thú tắc lưỡi: "Thời viễn cổ, các đại bộ lạc đối mặt với mấy kẻ như vậy có thể tránh đều tránh, mấy người vậy mà muốn chủ động săn giết."
"Không có cách, ai bảo nó uy hiếp đến cả một quốc gia lớn, chỉ cần là thế lực có cốt khí thì đều không thể nào chấp nhận được uy hiếp như vậy." Quản lý Huỳnh nói.
"Hừ, hi vọng tất cả đều thuận lợi đi." Viễn cổ Hạc Trắng phát ra giọng nữ lành lạnh. Nó cũng nắm giữ ngôn ngữ của nhân loại như nhóm quản lý Huỳnh.
Bên ngoài.
Cố Thanh Y mặc một chiếc áo khoác màu trắng, ngồi trên người Thanh Long Thương Hải ngóng nhìn ra hải vực, thỉnh thoảng lại thở hắt ra.
Rồng Đen đã nắm giữ ít nhất hai viên Ngọc Rồng, vì vậy vô cùng mẫn cảm với khí tức của Ngọc Rồng. Cố Thanh Y và Thanh Long Thương Hải lúc trước chỉ hoạt động tương đối lâu ở Thượng Hải thôi mà đã bị nó khóa chặt vị trí, giờ phút này, Cố Thanh Y cùng Thanh Long Thương Hải cố ý xuất hiện, lại còn liên tục phát ra khí tức, dĩ nhiên càng không giấu được Rồng Đen.
Bên trong biển sâu.
Một thân thể cao lớn không ngừng xuyên thẳng qua.
Sau một hồi.
Mặt biển chấn động.
Vòng xoáy, sóng biển, mây đen, tiếng sấm, gió lốc, ... các loại dị tượng liên tục xuất hiện. Nương theo một tiếng rồng ngâm, một thân thể vô cùng khổng lồ từ dưới mặt biển ngoi lên, Cố Thanh Y nhìn thấy con quái vật khổng lồ này thì thay đổi biểu cảm.
"Rống..."
Giây phút này, con Rồng Đen khổng lồ này đang dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm Cố Thanh Y cùng Thanh Long Thương Hải dưới chân cô, đồng thời phát ra cười quái dị.
[Ngọc Rồng quả nhiên ở đây, nhưng hấp dẫn ta đến bên này, xem ra là không muốn dễ dàng giao ra. ]
[Có phải các người đang nghĩ đến chuyện dẫn ta tới nơi này để vây giết ta phải không? ]
Vua Rồng Đen không ngờ lại rất thông minh. Nó liếc mắt một cái là nhận ra ngự thú sư nước Hạ cố ý hấp dẫn nó tới nơi đây, là không muốn giao Ngọc Rồng ra.
"Một con hung thú với cái đầu vẫn dùng tốt." Cố Thanh Y lạnh lùng nói.
Quả nhiên, con Rồng Đen này có thể trưởng thành đến cấp 70, trí thông minh cũng không thấp hơn nhân loại.
Nước Hạ hi vọng có thể dẫn dụ Rồng Đen đến chốn không người rồi vây giết, thế nhưng. . . Lúc này, Cố Thanh Y hít sâu một hơi, Con Mắt Dữ Liệu nói cho cô biết con Rồng Đen trước mắt căn bản cũng không phải là bản thể của Rồng Đen, mà là một phân thân năng lượng! ! !
[Không phải ta đã cho các người một cơ hội rồi sao? Nhưng nếu các người đã không muốn, vậy thì cũng đừng trách ta không khách khí. ] Rồng Đen trợn mắt quát.
[Từ bây giờ, chỉ có Ngọc Rồng còn chưa đủ, nếu không bồi thường 2 tài nguyên cấp sử thi thì ta sẽ dìm đại lúc này xuống biển! ! ]
Trước mắt, phân thân Rồng Đen lại tiếp tục bước uy hiếp, điều này cũng làm cho Cố Thanh Y triệt để xác định, đối phương ngoại trừ Ngọc Rồng còn một mực ngấp nghé lục địa, tình thế tiến thẳng đến hướng mà mọi người cho rằng tương đối khó giải quyết.
"Chết đi cho bà! ! !"
Giây phút này, không chịu được sự uy hiếp của phân thân Rồng Đen, trong hư không trống rỗng xuất hiện dao động niệm lực mạnh mẽ ầm vang giáng lâm trên thân của phân thân Rồng Đen, trực tiếp bóp nát cái phân thân năng lượng này.
Quản lý Huỳnh phá không mà ra, nhìn về phía Cố Thanh Y, nói: "Quả nhiên đúng như dự đoán, mục đích ngay từ đầu của Rồng Đen chính là uy hiếp nước Hạ, doạ dẫm để kiếm được càng nhiều tài nguyên."
"Ngọc Rồng chỉ là vừa mới bắt đầu."
"Có thể phái phân thân tới, nói rõ nó không muốn cứng đối cứng cùng chúng ta, mà là. . . muốn đơn thuần lấy mấy chục triệu người ở Thượng Hải làm con tin, bức bách nước Hạ đi vào khuôn khổ, giao ra càng nhiều tài nguyên."
Rồng Đen biết rõ điểm yếu của quốc gia nhân loại chính là có quá nhiều người bình thường cần bảo vệ, nó dám cam đoan 100% nước Hạ khẳng định không muốn khai chiến ở gần Thượng Hải, bởi vì dao động trong khi chiến đấu có thể dễ dàng cướp đoạt tính mạng của cả trăm vạn người.
Nó muốn lợi dụng điều này để nước Hạ không dám giao chiến với nó.
Dĩ nhiên, nước Hạ có khả năng có đủ thực lực để trọng thương nó, thế nhưng, Rồng Đen tin chắc rằng bọn họ không bao giờ có thể đẩy lùi nó mà không trả bất cứ giá nào.
Rồng Đen cũng không phải đồ đần, nó hiểu được lợi dụng các điều kiện có lợi để thu hoạch tài nguyên. Tuy nhiên, nước Hạ cũng đã dự liệu được tình huống này từ trước và đã tính toán đến trường hợp Rồng Đen không mắc câu mà trực tiếp xâm lấn Thượng Hải.
Chính như Rồng Đen dự đoán, nước Hạ quả thực không muốn chiến đấu và diệt sát Rồng Đen ở gần Thượng Hải.
Bất kể là Thượng Hải bị tổn thất gì, liên minh bên này đều là không thể tiếp nhận được, dù sao cũng đã cam đoan với người dân ở Thượng Hải.
"Quản lý Huỳnh, xem ra chỉ có thể dựa vào cậu rồi." Cố Thanh Y lộ vẻ ngưng trọng.
"Tôi biết. . ." Giây phút này, thân ảnh của quản lý Huỳnh cũng nhạt dần rồi biến mất, tiến hành không gian truyền tống.
Giờ này khắc này.
Hải dương chấn động không thôi, lính trinh sát của đế quốc Ngư Nhân tiến hành hợp tác cùng nước Hạ mẫn cảm phát hiện, có mấy chục con hải thú có thực lực kinh khủng đang từ biển sâu bơi về phía mỗi vùng duyên hải của nước Hạ.
Càng là có một dao động khí tức khủng bố nhất đang lao thẳng đến vùng biển bên ngoài Thượng Hải.
Ầm ầm! ! !
Trên bầu trời vùng biển bên ngoài Thượng Hải lại lần nữa giăng kín mây đen, tiếng sấm không ngừng, có năng lượng ba động khủng bố đang hoành hành trên bầu trời. Nhìn thấy biến hóa này, người dân ở Thượng Hải đều tái mặt vì sợ hãi, trong nháy mắt trở nên bối rối, biết được có thể là con Rồng Đen kia lại xuất hiện lần nữa.
May mà liên minh đã dự đoán được sẽ xảy ra tình huống này, vì vậy có nhân viên của chính phủ khẩn cấp duy trì trật tự ở các nơi trong Thượng Hải nên mới không phát sinh đại loạn.
Tuy nhiên, nếu như không giải quyết được uy hiếp lớn nhất là con Rồng Đen này, vậy thì bây giờ duy trì được trật tự cũng vô dụng, một khi giao chiến, Thượng Hải vẫn sẽ trở thành một vùng phế tích.