Sau khi cầm kiếm Trảm Phong trong tay, Lộ Nhiên thậm chí còn có thể tiến vào một loại trạng thái rất đặc biệt, tinh khí thần có thể vô cùng tập trung, khí thế thay đổi rất lớn. Ngay cả Hà Tổng ngậm kiếm trong mồm luyện tập với Lộ Nhiên cũng sẽ để lộ ra biểu cảm ngưng trọng muôn phần, dường như Lộ Nhiên hóa thân thành mãnh thú, khiến nó rất kiêng kị.
Điều này làm cho Lộ Nhiên cảm giác Mô Phỏng Siêu Thú hình như đã nhập môn, sau này ở trong bí cảnh, mình cũng có thể tự bảo vệ bản thân.
Đồng thời, đó không phải thu hoạch lớn nhất của Lộ Nhiên, thu hoạch lớn nhất là ý tưởng mở ra Mô Phỏng Siêu Thú phiên bản 2. 0 cũng đã có tiến triển.
Thông qua liên hệ Thần Giao Cách Cảm, Lộ Nhiên mô phỏng Mô Phỏng Siêu Thú, liên tục truyền lại những cảm ngộ mà mà mình có được cho Hà Tổng, Hà Tổng hình như cũng bắt đầu cân nhắc về năng lực tương tự như Kiếm Thế mà Lộ Nhiên nắm giữ. Thứ này dường như là thể hiện của tinh thần và ý chí tâm linh.
Kiếm Thế chính là người cầm kiếm sử dụng bảo kiếm trong tay thông qua kiếm chiêu biến hóa để biểu hiện ra khí thế, khí chất và khí tràng.
Khí thế là thứ tồn tại chân thật, đặc biệt phổ biến ở những nghề nghiệp đặc biệt, ví dụ như một tên xã hội đen hung ác chỉ cần nhìn một cái là có thể khiến người ta sợ hãi, đây là biểu hiện của khí thế chưa thành thục.
Thầy giáo đã từng dạy kiếm đạo cho Lộ Nhiên đã nói rằng, ở quá khứ, tất cả mọi người có thể luyện kiếm đạo đều có thể xuất ra kiếm thế, nhưng hiện đại đã không còn mấy người nắm giữ kiếm thế nữa rồi. Lộ Nhiên hỏi thầy giáo đã lớn tuổi có nắm giữ được kiếm thế không, đối phương chỉ nở nụ cười và bảo Lộ Nhiên tiếp tục cố gắng. Ông ấy nói với thiên phú của Lộ Nhiên, ngày sau nói không chừng có thể nắm giữ.
Tiếp đó không bao lâu Lộ Nhiên đã đi theo cha đến Hawai nghỉ phép, sau đó học sang bắn súng, làm cho thầy giáo già đó tức ói máu.
Bởi vậy, sau khi nhớ lại những chuyện trong quá khứ, Lộ Nhiên suy nghĩ liệu có phải vì hắn học tập Mô Phỏng Siêu Thú, dẫn đến hơi thở dần dần giống với mãnh thú, do đó kết hợp kiếm chiêu cũng đạt tới trạng thái Kiếm Thế của dã thú hay không?
Chẳng cần biết có phải hay không đều không quan trọng, dù sao đó cũng là chuyện tốt, chứng tỏ thực lực của hắn đã mạnh hơn rồi.
"Hôm nay tới đây thôi!"
Lộ Nhiên và Hà Tổng va chạm kịch liệt, sau khi đặt kiếm Trảm Phong xuống, hắn lắc lắc bàn tay đang tê dại và nói.
"NGAO." Hà Tổng gật đầu.
Lộ Nhiên đối luyện với Hà Tổng là để nó rèn luyện khả năng khống chế lực lượng.
Vì nếu không cẩn thận có thể làm Lộ Nhiên bị thương, cho nên Hà Tổng càng phải cẩn thận... Tập trung đến 200% tinh thần.
Cho nên nói một cách thẳng thắn thì... thời điểm này, Hà Tổng chính là bao cát của Lộ Nhiên.
"Đi thôi, chúng ta đi mua đồ ăn."
Lộ Nhiên mang theo Hà Tổng rời khỏi bí cảnh luyện tập, dự định đi ra ngoài một chuyến.
Bởi vì... Thức ăn đã bị họ ăn hết rồi, hắn dự định lại đi mua sắm một chút.
Đừng thấy lúc trước Lộ Nhiên đã mua lượng thức ăn cho Hà Tổng trong vòng nửa tháng, nhưng thật ra mới qua một tuần mà đã gần hết sạch rồi.
Nguyên nhân rất đơn giản, khi Hà Tổng ăn, Lộ Nhiên không nhịn được đã nếm thử một miếng, sau đó hắn phát hiện đồ ăn của nó cũng rất ngon.
Để bắt chước Hà Tổng và bồi dưỡng Mô Phỏng Siêu Thú càng hoàn mỹ hơn, hắn cũng ăn những gì Hà Tổng ăn, đồng thời cũng khỏi phải lo nghĩ xem nên ăn gì uống gì, một mũi tên trúng hai đích luôn!
Có lẽ đây cũng là nguyên nhân Mô Phỏng Siêu Thú có thể tiến triển thật tốt?
Thú cưng ăn cái gì, ngự thú sư ăn cái đấy! Ăn cùng nhau ngủ cùng nhau tắm rửa cùng nhau luyện tập cùng nhau!
Ngoại trừ mặc quần áo Husky và nằm sấp trên mặt đất giống Hà Tổng, còn lại Lộ Nhiên có thể làm đều đã làm rồi. Hắn cảm thấy nếu mình làm đến một bước đó, ngay cả Hà Tổng cũng sẽ dùng ánh mắt khác thường nhìn mình. Da mặt hắn thật sự không dày đến thế. ...
Chăn Heo: [Đại lão Người Qua Đường có ở đó không. ]
Trước khi Lộ Nhiên đi ra ngoài đã nhìn thoáng qua hộp thư. Trong khoảng thời gian này đều là Phương Lan thay hắn xử lý công việc bên ngoài, vì vậy hai người thường xuyên liên lạc với nhau.
Bọn họ một người khổ tu ở đấu trường, một người luyện tập ở bí cảnh, phong cách hoàn toàn khác biệt.
Người Qua Đường: [Có chuyện gì sao ?]
Lộ Nhiên nhớ kỹ lần trước nói chuyện với Chăn Heo là lúc Hà Tổng lên bảng.
Chăn Heo: [Chuyện là... Sắp đến thời gian tôi thi vào công hội, cậu có thể đấu tập với tôi được không ? Có thù lao, tôi có thể trả tinh tệ. ]
Suy nghĩ của Chăn Heo rất đơn giản, Lộ Nhiên là đại lão đã lên bảng Thần Sủng, lại có đẳng cấp xấp xỉ cậu ta, vì vậy hắn là đối tượng bồi luyện thích hợp nhất.
[Chuyện này... đi đễn đấu trường tìm đối thủ luyện tay thì sao? ] Lộ Nhiên nói.
[Dạo gần đây ở khu người mới trong đấu trường cũng không có người nào. Có một người tên là Thánh Nữ Ngũ Độc Giáo mỗi ngày đợi ở bên đó, thế nhưng cô ấy rất hung dữ, tôi đen đủi gặp phải cô nàng hai lần, mỗi lần đều là heo của tôi trúng độc ngã xuống, sau đó không chỉ phải mua thuốc trị thương, còn phải mua thuốc giải độc, rất tốn kém mà lại không được tích sự gì, rất nhiều người mới cũng không muốn đi vào trong đó nữa. ]
Lộ Nhiên: "..."
[A? Có mạnh như vậy sao... ] Lộ Nhiên xem cuộc vui.
Chăn Heo hoảng sợ: [Rất mạnh, chính cô ấy là người đã đá cậu ra khỏi bảng Thần Sủng đấy, cậu không biết sao? Hiện tại cô ấy đã đứng thứ sáu rồi, một vài thú cưng có cấp bậc cao hơn con nhện của cô ấy cũng không ngăn cản được độc của nó. Tóm lại, đánh với cô nàng chả có ý nghĩa gì cả, dẫu sao công hội không thể nào dùng thú cưng hệ độc để kiểm tra. ]
Lộ Nhiên cười cười. Chuyện này thì hắn biết rõ. Không bao lâu sau đó Phương Lan đã đá hắn ra khỏi bảng Thần Sủng, lúc trước Phương Lan đã khoe khoang với hắn rồi, tuy nhiên khi đó Lộ Nhiên chỉ chuyên tâm tu luyện, hơn nữa cách thời gian bảng Thần Sủng tổng kết còn sớm, vì vậy hắn cũng không để ý đến thứ hạng này.
Tuy nhiên, bà chị hệ độc nhà mình đã lên đến thứ 6 rồi cơ à? Xem ra là mình đánh giá thấp con Nhện Sói Dị Sắc đó rồi.
Lộ Nhiên: [Ha ha, vì cậu đánh không thắng được con nhện nên tới khiêu chiến Husky nhà tôi à... Như vậy mà vẫn không đánh lại thì Heo Rừng nhà cậu chẳng phải là không bằng nhện chó sao. ]
Chăn Heo: [? ? ? ]
Lúc trước tại sao cậu không phát hiện Người Qua Đường độc mồm như vậy nhỉ ? Nếu không đánh lại sẽ còn bị khai trừ ra khỏi từ điển thành ngữ đúng không ?