Lục Hải.
Sau khi giải quyết Rồng Đen, Lộ Nhiên cảm giác toàn thân đều nhẹ nhõm.
Vốn cho rằng hắn có thể thoải mái buông lỏng ở giai đoạn cấp 3 đến cấp 4, ai ngờ từ đâu nhảy ra một con Rồng Đen xui xẻo.
Tuy nhiên, nhờ có Rồng Đen thúc đẩy mà hắn cũng có được thu hoạch không nhỏ.
Hươu Thần tặng quà, quân đoàn Quạ Bóng Tối quật khởi. . .
"Tiếp theo dù sao cũng nên nghỉ ngơi hai ngày."
Kiếm Linh và Cỏ Kiếm có Hà Tổng phụ trách bồi dưỡng, để ba con chó tự mình đi luyện kiếm ý, Kiếm Vực Hợp Kích là được.
Phương diện biển cả đã có Quạ Bóng Tối và Huyền Quy quan tâm.
Ngay cả quạ đen bình thường Lộ Nhiên cũng dự định giao cho Phương Lan bồi dưỡng.
Đây mới là cuộc sống mà Vua Lục Hải nên hưởng thụ, nếu như cái gì cũng phải tự thân đi làm, vậy thì quá mệt mỏi.
Tuy nhiên Lộ Nhiên cũng biết, muốn rũ sạch toàn bộ công việc bồi dưỡng là không thực tế.
Ví dụ như hứa hẹn cho Huyền Quy một tấm bia đá có khí linh là cần chính Lộ Nhiên tự mình rèn.
Ngoài ra, để Hà Tổng, Vua Đột Tử cùng Bé Mây thăng cấp thì hắn cũng phải đích thân đưa đến sân thi đấu.
"Thảo nào có nhiều ngự thú sư chỉ bồi dưỡng 1,2 con thú cưng, nhiều quá thật là mệt mỏi."
Lộ Nhiên duỗi cái lưng mỏi một cái. Hắn đã quyết định xong kế hoạch tiếp theo, trước tiên phối hợp với giáo sư Diệp cấy ghép Tử Vong Sâm Lâm cho xong đã, sau đó thì đi uẩn dưỡng trang bị linh hồn mới.
Đằng nào cũng rèn vũ khí linh hồn cho Huyền Quy, Lộ Nhiên dự định một hơi nhiều rèn mấy cái luôn, dù sao uẩn dưỡng một cái cũng là uẩn dưỡng, uẩn dưỡng 2 cái, 3 cái cũng là uẩn dưỡng, cùng nhau uẩn dưỡng có thể tiết kiệm không ít công sức, miễn cho sau này lại phải liên tục tiến vào bí cảnh Linh hồn.
Lộ Nhiên hơi tính toán một chút, có thể rèn tấm chắn linh hồn để cho thân thuộc sau này của Vua Đột Tử, đây cũng là quy hoạch trước.
Mặt khác, cũng có thể rèn cho thầy Giang Đấu một thanh Kiếm Linh cùng loại với Thi Cẩu.
Ông lão này không khiến người ta bớt lo, Lộ Nhiên cảm thấy tính cách của ông lão này đã thay đổi thành giống Huyền Quy, chịu ở yên dưỡng lão rồi, ai ngờ một thời gian trước, ông lão thật sự thu được một chiếc thẻ khế ước màu đen, đã cao tuổi như vậy rồi mà vẫn trở thành ngự thú sư. . .
Hơn nữa, ông lão cũng là dữ dội.
Bởi vì sức chiến đấu của bản thân ông cũng không tệ, đồng thời Lộ Nhiên cũng từng đưa cho ông một sinh vật siêu phàm có tư chất không tệ bồi bạn, cho nên ông trực tiếp thông qua bí cảnh tân thủ với mức điểm SS.
Hiện tại, ông đang rất đắc ý đây.
Để đảm bảo an toàn cho ông lão, đệ tử như Lộ Nhiên cũng không thể không chuẩn bị cho ông chút đồ. Lộ Nhiên cảm thấy một con sủng vật giống như Kiếm Linh vô cùng thích hợp với thầy Giang Đấu.
Tốt nhất cũng là một con Kiếm Linh chủng tộc quân vương.
Hiện tại, gia đình Phương Lan và thầy Giang Đấu là những người thân còn lại của Lộ Nhiên. Lộ Nhiên cũng không muốn ông cụ Giang Đấu giống đàn anh Thần Điêu Hiệp, cuối cùng bỏ mình trong bí cảnh đột phá.
"Tuy nhiên, với thực lực của lão nhân này, muốn lật xe cũng khó a." Lộ Nhiên lắc đầu.
Thầy Giang Đấu còn mạnh hơn cả hắn, ông lão này vừa mới khế ước với thú cưng xong đã lĩnh ngộ Kiếm Ý Thiên Hồng.
Không dựa vào bất kỳ kỹ năng siêu phàm gì, đơn thuần lấy thân thể nhân loại lĩnh ngộ kiếm ý.
Thiên phú như vậy có thể nói còn nghịch thiên hơn Lộ Nhiên lúc trước mấy lần, khả năng đây chính là kinh nghiệm kiếm đạo mấy chục năm thăng hoa.
Phải biết rằng, Lộ Nhiên cũng phải thông qua Mô Phỏng Siêu Thú và các loại kỹ năng như Khống Chế Vũ Khí chồng chất mới chậm rãi học được. . .
Chỉ có thể nói, thế hệ trước chính là thế hệ trước.
Tuy nhiên, lúc ông lão nói cho Lộ Nhiên biết chiến tích này, giọng điệu của ông không có chút khoe khoang cùng cao hứng nào.
Dù sao. . . Ngay cả một con chó đều lĩnh ngộ được thứ trâu bò như 'Kiếm Vực', vậy thì học được kiếm ý dường như cũng không có gì đáng để vui mừng cả.
Mặc dù đứng tại góc độ của ông cụ Giang Đấu, lấy giai đoạn ngự thú sư thực tập học được kiếm ý không đáng khoe khoang, nhưng đứng tại góc độ người từng trải như Lộ Nhiên, như vậy đã được coi là khá cường đại rồi. Thầy Giang Đấu không hổ là cao thủ kiếm đạo cấp cao nhất của nước Hạ.
Lộ Nhiên cảm thấy, nếu như mình giúp đỡ một chút, nói không chừng ông cụ Giang Đấu có thể trở thành lão hội trưởng số hai, lấy thân phận lão nhân giết cho người trẻ tuổi không chừa mảnh giáp, cho nhóm ngự thú sư đời thứ 4 trẻ tuổi bị một người già làm cho sốc tận óc.
"Hắc hắc." Lộ Nhiên càng nghĩ càng thấy thú vị. Hắn cảm thấy nhất định phải tặng một Kiếm Linh cho ông.
Nghĩ tới đây, Lộ Nhiên gọi điện thoại cho quản lý Huỳnh.
"À lố?"
"Quản lý Huỳnh, hai ngày nữa tôi dự định đi tới bí cảnh Linh hồn bên kia, làm hộ vệ cho tôi được không? ?"
"Lượn đê." Quản lý Huỳnh bĩu môi nói: "Bây giờ cậu có không gian di tích rồi, có đàn quạ rồi, còn sợ cái beep ấy. Ai có thể gây bất lợi cho cậu? Cậu đã trưởng thành rồi, tự đi đi!"
"Tôi bận nhiều việc lắm, tắt máy đây. Hiện tại các nước đều muốn mời bà đây đi mở chi nhánh. Sảng khoái! Tôi phải tranh thủ lần này đang hot để thu nhiều quà một chút."
"Đừng nghĩ nhiều, thuần túy là bởi vì lần này tôi tiêu hao quá lớn, không thừa tinh lực để phân thân thôi. Ừm, cậu tự xử lý đi."
Tút!
Điện thoại ngắt kết nối.
Lộ Nhiên: ?
"Bận rộn? Ai mà chả bận. Bận thì cứ bận đi!" Lộ Nhiên cắn răng tắt điện thoại.
Vốn còn muốn nói cho nó tin tức về phân thân của Hươu Thần, được lắm, xem ra quản lý Miêu Miêu không có cái phúc này rồi, sau này hãy nói đi.
Không thể dựa vào quản lý Huỳnh được, Lộ Nhiên cũng không xoắn xuýt quá nhiều. Quả thực, chỉ cần chuẩn bị đầy đủ thì hắn cũng đã có thể tự mình đi ra ngoài.
Một bên khác, không để cho Lộ Nhiên chờ quá lâu, giáo sư Diệp cùng Phương Lan vội vàng chạy đến.