Lộ Nhiên thông báo chuẩn bị một chút, lại nhắn cho Phương Lan một câu, sau đó không chờ Phương Lan ra khỏi đấu trường đã thu dọn xong xuôi rồi cưỡi Bé Mây tiến về bí cảnh Linh hồn.
Chỉ chiến đấu một trận chắc hẳn Phương Lan vẫn chưa tận hứng, đừng nói là thú sư cấp 2, hiện tại cho dù là ngự thú sư cấp ba gặp phải cô cũng không chịu nổi. Trong tình huống này, Phương Lan khẳng định phải chiến một trận tận hứng mới thỏa mãn đi ra.
Trong lúc Lộ Nhiên tiến về bí cảnh Linh hồn.
Biển sâu, Long Cung.
Trong trận hỗn chiến ở Long Cung, giây phút này, Huyền Quy mặc dù yếu nhưng cũng đã tập hợp được đội quân lính tôm tướng cua.
Lộ Nhiên có lẽ cũng không nghĩ tới, lúc trước quản lý Huỳnh dự đoán ra cảnh tượng Huyền Quy dẫn đầu lính tôm tướng cua chinh chiến thật ra cũng không phải là là Huyền Quy chinh chiến cho thành phố Long Cung... Mà là chinh chiến vì hắn.
Cùng một thời gian.
Châu Nam Cực, tổng bộ của liên minh quốc tế.
Quản lý Huỳnh đang ngồi trên ghế trước một cái bàn cao, đối diện với nó là một người đàn ông trung niên mặc quân phục hiệp sĩ, mang theo vẻ mặt ủ rũ.
"Con mèo nhà cậu có ý gì đấy?"
"Tôi có thể có ý gì... Vua Kỵ Sĩ các hạ, tôi chỉ vừa nhìn thấy tin tức, biết được Nữ Thần Ánh Sáng của quý quốc bị Thánh Nữ Ngũ Độc Giáo của nước Hạ hạ độc nên hỏi xem có cần thuốc giải độc hay không thôi mà."
"Tôi có thể thử liên hệ với Thánh Nữ Ngũ Độc Giáo. . . . ."
"Tôi nhớ chắc hẳn cậu là thầy giáo dạy tri thức ngự thú cơ bản cho Nữ Thần Ánh Sáng đúng không?"
"Không phiền cậu phải lo lắng." Vua Kỵ Sĩ bình tĩnh nói: "Đã có mục sư trợ giúp nữ hoàng giải độc xong rồi."
Nhìn thấy con mèo này, Vua Kỵ Sĩ luôn cảm giác đối phương đang mèo khóc con chuột, giả từ bi.
Cảm giác giống như đang khoe khoang.
Người nào không biết con Mèo viễn cổ này đã sớm qua lại với nước Hạ.
"Quản lý Huỳnh đúng không? Nói ra mục đích cậu tới tìm tôi đi, tôi không tin cậu tới chỉ vì chuyện này."
"Không có việc gì là tốt rồi..." Quản lý Huỳnh cười nhạt một tiếng, nói: "Tôi nghe nói, trong tay Nữ Thần Ánh Sáng có Tính Chất Đặc Biệt Bách Biến, đúng không?"
Vua Kỵ Sĩ nhướng mày, không biết con mèo này lấy được tin tức từ nơi nào.
Người biết Tính Chất Đặc Biệt này tồn tại hẳn sẽ không vượt qua 10 người mới đúng.
"Mèo quang minh chính đại không nói lòng vòng, tôi có nhu cầu với Tính Chất Đặc Biệt này, không biết Vua Kỵ Sĩ các hạ có thể liên hệ đến nữ hoàng để trao đổi với tôi hay không?"
"Đừng vội từ chối."
"Theo tôi được biết, quốc gia các cậu trước mắt hẳn là bị một con Chuột Mập viễn cổ quấy rối đúng không? Nó đi khắp nơi lan truyền ôn dịch, đã làm cho rất nhiều vùng nông thôn thất thủ, các cậu bây giờ còn có thể phong tỏa được dư luận, nhưng một khi tình trạng này kéo dài, con Chuột Mập viễn cổ này chạy đến thành phố thì hậu quả khó mà lường được."
"Con chuột kia tinh thông Thổ Độn, còn khó bắt hơn đại xà ở trong biển, các cậu không bắt được. Nhưng chỉ cần giao Tính Chất Đặc Biệt kia cho tôi, lại cho tôi 10 tài nguyên cấp quý làm thù lao, tôi sẽ giúp các cậu giải quyết con Chuột viễn cổ kia. Thế nào? Cuộc mua bán này rất có lời phải không?"
Quản lý Huỳnh lạnh nhạt mở miệng. Ở chỗ Lộ Nhiên, nó chỉ giả vờ nhăn nhó, nói khoản giao dịch này rất khó thành, nhưng thực ra tất cả đều là đóng thôi!
Nó đã sớm biết điểm yếu của đối phương lúc này, nó cảm thấy đối phương rất khó từ chối vụ giao dịch này.
Đến lúc đó, nó không chỉ có thể ăn một khoản từ liên minh nước Anh mà còn có thể từ chỗ Lộ Nhiên thu hoạch được rất nhiều thù lao...
Nó biết chỗ Lộ Nhiên có không ít đồ tốt.
Bản thân thổi phồng Tính Chất Đặc Biệt Bách Biến lợi hại như vậy, nó cũng không tin Lộ Nhiên không động tâm.
"Con mèo này..." Vua Kỵ Sĩ thay đổi sắc mặt. Cho dù là Tính Chất Đặc Biệt Bách Biến hay là tin tức về Chuột Mập gây ra ôn dịch, trước mắt đều chưa được truyền ra, làm thế nào mà con mèo này lại biết được.
"Nhanh đưa ra quyết định đi, chắc hẳn Vua Kỵ Sĩ các hạ cùng nữ hoàng điện hạ cũng không muốn người dân của quốc gia mình lúc nào cũng bị ôn dịch chuột uy hiếp đúng không. . ."
"Cho tôi một chút thời gian..." Cuối cùng, Vua Kỵ Sĩ cũng không thể đứng vững trước thế công của quản lý Huỳnh. Anh ta hít sâu một hơi, lựa chọn trở về thảo luận tính khả thi của chuyện này.
Quản lý Huỳnh nhếch miệng lên, nói: "Tôi sắp rời khỏi châu Nam Cực, đến lúc đó liên lạc bằng viễn thông quốc tế nhé."
Đảo Bỉ Ngạn.
Bay hồi lâu, cuối cùng Lộ Nhiên cũng đi tới bên này. Bé Mây bay cũng không chậm, nhưng ở trong mắt Lộ Nhiên, tốc độ bay như vậy vẫn là quá chậm, làm cho Lộ Nhiên rớt nước mắt, không kịp chờ đợi muốn có ngay một con thú cưng đảm nhiệm vị trí phương tiện giao thông tốc độ cao.
"WTF???"
Vừa mới đến gần đảo Bỉ Ngạn, Lộ Nhiên lập tức sững sờ, Bé Mây cũng ngạc nhiên nhìn về phía con mèo ở trước mắt.
Chỉ thấy quản lý Huỳnh đang bình tĩnh ngồi trên đá ngầm, nhìn ra tầng mây xa xa.
"Tôi còn tưởng rằng sẽ là một con lợn tiếp tôi nữa chứ... Quản lý Huỳnh, sao cậu lại chạy tới đây rồi?"
Quản lý Huỳnh liếc nhìn Lộ Nhiên, nói: "Vụ giao dịch Tính Chất Đặc Biệt Bách Biến quả nhiên giống như tôi nghĩ, đối phương sử dụng công phu sư tử ngoạm."
"Bên đó muốn cái gì?" Lộ Nhiên biến sắc.
"Tức chết tôi rồi."
Lộ Nhiên: ?
"Đối phương không muốn tài nguyên mà muốn ba lần tôi ra tay."
"Cậu nói xem như vậy có phải là công phu sư tử ngoạm hay không? Trời mới biết đến lúc đó bọn họ muốn bắt tôi đi làm cái gì."
"Chuyện này. . ." Lộ Nhiên sững sờ, bên kia thực giỏi tính toán, sau khi thấy được thực lực của quản lý Huỳnh, biết cơ hội quản lý Huỳnh ra tay mới là khó có được nhất.
"Vậy xử lý chuyện này thế nào?"
"Tôi đồng ý." Quản lý Huỳnh thở dài, nói: "Ai bảo tôi đã chăm sóc Bé Mây từ nhỏ tới giờ, tôi coi nó như con, vì tiềm lực của nó, tôi chấp nhận ra tay."
"Lịch lịch... ! !" Tinh Linh Thời Tiết sững sờ, lập tức nước mắt đầm đìa nhìn quản lý Huỳnh.
Trong suy nghĩ của nó, địa vị của quản lý Huỳnh từ từ được nâng lên, có thể sánh ngang với Lộ Nhiên.
Ở bên cạnh, mặc dù Lộ Nhiên cảm giác có chỗ nào không đúng, thế nhưng nhìn thấy Bé Mây như vậy, hắn mới nhận ra quản lý Huỳnh thực sự đã chăm sóc Bé Mây rất lâu, quả thực có khả năng chăm sóc đến mức có tình cảm luôn.