"Ý Cảnh Sao Băng?"
Lộ Nhiên nói xong, quản lý Huỳnh ở bên cạnh bĩu môi, thật là tượng hình, ý cảnh lộn xộn lung tung gì vậy.
Nó nghe cái tên đã cảm thấy Vua Đột Tử rất thảm.
Bởi vì học tập lực lượng của ý cảnh đơn giản chính là bốn chữ 'bắt chước đến cực hạn'.
Bắt chước sinh vật cao cấp, bắt chước lực lượng hùng vĩ của tự nhiên, bắt chước trang bị vũ khí...
Sao băng... Bắt chước sao băng, đó không phải là mình mỗi ngày từ trên cao nện xuống đất sao!
Hiện tại Vua Đột Tử thật sự lĩnh ngộ được, như vậy có thể tưởng tượng ra nó nhất định đã bị nện nhiều lần đến mức không đếm xuể.
"May là Vua Đột Tử, cộng thêm cậu có một cái đạo cụ sử thi loại hình chữa trị, nếu thiếu một điều kiện thôi thú cưng cũng phải chết đột tử đang trong quá trình huấn luyện mất."
"Chắc hẳn Vua Đột Tử cũng nghĩ như vậy." Lộ Nhiên cười nói: "Tuy nhiên, có nỗ lực mới gặt hái được kết quả nha. Hiện tại công kích của nó đã sắp đạt được chất biến nhờ ý cảnh này rồi. Rốt cục không chỉ là một tên ngốc chỉ có chủng tộc và thiên phú mà đã có kỹ năng, thủ đoạn xứng với đẳng cấp rồi."
"Lạc đề rồi. Trên tay lão hội trưởng lại còn có đồ tốt này sao?" Lộ Nhiên hỏi.
"Sinh vật thần thoại Côn Bằng này thật sư tồn tại à."
Quản lý Huỳnh nói: "Trên tay ông ấy còn nhiều đồ tốt lắm. Lão già này làm nhà khảo cổ học và thần thoại học cả đời, trên tay không có đồ tốt sao được?"
"Không thể phủ nhận, có một số hình tượng thần thú có thể là hư cấu, thế nhưng Lam Tinh ở thời viễn cổ thật sự tồn tại một thời kì siêu phàm, vậy thì dĩ nhiên cũng có thần thú thực sự tồn tại rồi."
"Cho dù trên Lam Tinh không sinh ra thần thú, nhưng cậu cũng đã nói, thần thú của đại lục Tinh Nguyệt từng tới Lam Tinh, dấu vết của mấy thần thú đó bị ghi chép lại và một số tin tức được lưu truyền đến đời sau cũng không phải là không có khả năng."
"Vậy thì chờ lão hội trưởng từ bí cảnh đột phá đi ra, tôi nhất định phải đến thăm ông ấy mới được."
Lộ Nhiên cười ha ha, nói: "Tôi còn chưa từng gặp ông ấy bao giờ."
"Ừm, chuyện về Hươu Thần cũng nói với ông ấy đi. Nếu như chúng ta có thể tìm tới truyền tống trận vượt giới đầu tiên, thậm chí sớm phái ra một nhóm người tiến về liên bang Tinh Nguyệt khảo sát, vậy thì ý nghĩa sẽ khác." Huỳnh Miêu Miêu tính toán, hiện tại bản thể cũng đã thức tỉnh, thứ mà hiện tại nó theo đuổi thật ra cũng đã trở nên đơn giản.
Trước đặt ra một mục tiêu nhỏ là trở thành sinh mệnh truyền thuyết đi.
Trải qua linh khí rút lui, hiện tại Huỳnh Miêu Miêu vô cùng quý trọng sinh mạng.
Đối mặt với nhân tố bất khả kháng như vậy, chủng tộc bá chủ khẳng định là không đủ. Nó dự định truy tìm đẳng cấp sinh mệnh cao hơn.
Nói như Lộ Nhiên chính là Lam Tinh chỉ là một nơi tị nạn của đại lục Tinh Nguyệt, vì tìm kiếm con đường truyền thuyết, nó nhất định phải đi đến đại lục Tinh Nguyệt.
"Chúng ta đáp xuống đảo trước đi." Lộ Nhiên cùng quản lý Huỳnh trao đổi xong tình báo, sau đó cùng nhau xuống đảo.
Lúc này, Chu Khai Tâm cũng từ trong đảo đi ra, nhìn thấy Lộ Nhiên cùng quản lý Huỳnh cùng tiến đến, ngạc nhiên nói: "Hả? ? ?"
"Chuyện gì xảy ra vậy cậu em Lộ Nhiên, không phải nói chỉ một mình cậu tới thôi à?"
Rồi anh ta cười ha hả nhìn quản lý Huỳnh, nói: "Xem ra quản lý Huỳnh vẫn không yên tâm về cậu nha, còn chưa từng thấy quản lý Huỳnh quan tâm ai như vậy đâu đấy."
"Cậu nói nhiều quá." Lúc này, quản lý Huỳnh trừng mắt liếc xéo Heo Thần.
"Anh Trư, tiếp theo tôi cần ở lại đảo Bỉ Ngạn một thời gian rất lâu, hai ta có thể giao lưu rồi." Lộ Nhiên nói.
"Chỉ chờ một ngày này!" Chu Khai Tâm chờ mong không thôi. Anh ta biết Lộ Nhiên trước tiên bồi dưỡng được nhóm nhỏ Giao Long, sau đó lại đưa cho Cố Thanh Y một lượng lớn máu rồng làm tài nguyên bồi dưỡng thú cưng...
Hiện tại, Lộ Nhiên rốt cục rơi vào trong tay anh ta, dù thế nào cũng phải cùng hắn nghiên cứu về Heo Rồng, linh hồn heo mới được.
"À. . ."
Lúc này, quản lý Huỳnh ở bên cạnh dường như là nhớ lại cái gì, nói: "Lão Trư à, giúp tôi huấn luyện Lộ Nhiên một chút nhé."
"A?" Chu Khai Tâm sững sờ, nói: " Lộ Nhiên có thực lực như vậy còn cần tôi huấn luyện à? Qua một năm nữa có khi đến cả tôi còn không đánh thẳng nổi cậu ta ấy chứ."
"Đó cũng là chuyện của một năm nữa. Nếu như tình báo của tôi không sai thì liên minh quốc tế hẳn là sẽ có một động thái lớn."
"Ừm? Quản lý Huỳnh gần nhất lấy được không ít tình báo nha." Lộ Nhiên nhìn về phía quản lý Huỳnh, nói: "Động thái lớn gì vậy?"
"Chẳng phải trận chiến thế giới sắp đến rồi à?" Quản lý Huỳnh bĩu môi, nói: "Kho tài nguyên của liên minh quốc tế còn chồng chất một đống tài nguyên, các quốc gia có ý định phân chia một chút tài nguyên trước để tăng cường thực lực của các quốc gia."
"Chuyện này ấy à!" Chu Khai Tâm nói: "Tôi cũng được nghe nói, sao vậy, gần đây có tiến triển gì à?"
"Ừm." Quản lý Huỳnh gật đầu.
"Các quốc gia dự định chia tài nguyên trong kho tài nguyên thành 11 phần, đương nhiên không phải chia đều."
"Mười phần trong đó sẽ giao cho mười người thủ lôi đài cuối cùng ngồi vững trên bảo tọa Vương Giả Ngự Thú của Lam Tinh."
"Dù sao 10 người này sẽ đại biểu Lam Tinh xuất chiến."
"Tuy nhiên, để được nhận những tài nguyên này còn phải chờ gần một năm nữa, còn rất lâu. Cho nên, liên minh sẽ phân chia một phần lớn nhất trong 11 phần này trước."
"Một phần lớn nhất này để cho ngự thú sư đời thứ hai, đời thứ ba, đời thứ tư của các quốc gia cạnh tranh phân chia."
"Hình thức cạnh tranh còn chưa xác định, nhưng khẳng định sẽ loại trừ đời thứ nhất của các quốc gia."
"Bọn họ sợ... bọn họ sợ!" Chu Khai Tâm bất mãn nói: "Móa, dựa vào cái gì không cho đời thứ nhất tham gia?"
Quản lý Huỳnh liếc Chu Khai Tâm một cái. Hiện tại trong mười người thủ lôi đài đã có hai người là ngự thú sư nước Hạ, nếu như có thể tiếp tục giữ vững sẽ nhận được tài nguyên vượt xa các quốc gia khác, làm sao có thể tiếp tục để cho đời thứ nhất của nước Hạ tham gia vào quá trình phân phối tài nguyên còn lại nữa.