Không phải ai cũng giống như ngự thú sư trên Lam Tinh, chỉ cần đập tấm thẻ vào trán là có thể học được.
Viêm Linh là kỹ năng đặc biệt đế vương Viêm Ti Chấn căn cứ thiên phú của bản thân sáng tạo ra, cho nên trong số đời sau của ông, ai có tư chất cùng huyết mạch càng gần Viêm Ti Chấn thì tu luyện Viêm Linh lại càng dễ dàng.
Vì vậy, huyết mạch dần mỏng manh thì Viêm Linh cũng không cách nào tiếp tục mạnh mẽ truyền thừa cũng là điều dĩ nhiên.
Lúc này, nếu như 'huyết mạch phản tổ' Lộ Nhiên nắm giữ Viêm Linh hoàn hảo xuất hiện, gia tộc Viêm Đế nếu muốn để gia tộc càng thêm huy hoàng thì sẽ coi Lộ Nhiên như 'ngựa giống' đi lai giống. Đó là phương pháp đơn giản nhất và nhanh chóng nhất.
Cứ như vậy, dòng dõi của Viêm tộc sẽ sinh ra rất nhiều đứa trẻ có thể nắm giữ Viêm Linh hoàn hảo.
Cho nên Lộ Nhiên đi qua đó khẳng định sẽ được sướng lên tiên.
Nếu may mắn mượn nhờ thế lực cường đại như Đế tộc khế ước được với một con thú cưng bá chủ mới làm đồ cưới là chuyện dễ như trở bàn tay.
Còn nếu muốn có thú cưng tốt hơn thì khả năng phải nghĩ biện pháp khác.
Tóm lại, lựa chọn một con đường có tình báo phong phủ khẳng định nhanh hơn bản thân tự mình lật đật đi dã ngoại tìm thú cưng cường đại.
"Tiếp theo, mình chỉ cần đi đến tổng bộ của gia tộc Viêm Đế là được rồi." Lộ Nhiên xác định mục tiêu.
Tuy nhiên, điều khiến Lộ Nhiên tiếc nuối là đi cả nửa ngày mà hắn vẫn không phát hiện ra những người thí luyện khác.
Xem ra người thí luyện bị phân tán cách nhau khá xa.
Cũng không biết cụ thể có bao nhiêu người thí luyện, đối phương có trình độ như thế nào.
Chỉ có 2 người được thăng cấp, Lộ Nhiên nhất định phải cam đoan thú cưng khế ước thấp nhất phải là bá chủ cao cấp, chỉ có như vậy mới không sợ lật xe.
Cho dù khế ước với một con bá chủ sơ cấp, Lộ Nhiên cũng sợ lật xe dẫn đến không cách nào thăng cấp. Nếu như vậy thì lãng phí mất một tháng rồi, hắn không chờ nổi.
Gia tộc Viêm Đế.
Làm một trong năm Đế tộc lớn của đế quốc Ngự Thú, hiện tại gia tộc Viêm Đế có địa vị vô cùng quan trọng ở đế quốc Ngự Thú.
Lộ Nhiên tìm nửa ngày, rốt cục đi tới phủ đệ của Viêm gia. Tòa phủ đệ này hoàn toàn được xây bằng gạch đỏ, khí phái huy hoàng, còn lớn hơn cả một thị trấn. Mỗi hướng đông nam tây bắc đều có khoảng mười cánh cửa lớn, Lộ Nhiên cũng không biết nên đi vào từ cánh cửa nào, vì vậy dứt khoát nhắm mắt đi bừa vào một cái.
Ở cửa phủ đệ, hai thanh niên mặc chiến bào có hình ngọn lửa màu đỏ đang cầm trường thương canh giữ hai bên cửa. Lộ Nhiên còn chưa kịp tiến đến chào hỏi, một thanh niên đã nhướng mày, đi lên phía trước nhìn khắp người Lộ Nhiên, nói: "Ngươi là ai?"
"Ca." Lộ Nhiên nhìn thấy hộ vệ này thì thân thiết nói: "Đại ca, tôi đến gặp người thân."
Thanh niên hộ vệ: ?
"Người thân?" Thanh niên hộ vệ tưởng Lộ Nhiên là người thân của quản gia hoặc là gia đinh nào đó làm trong phủ, vì vậy xua đuổi: "Mau mau rời đi... Tìm người thân thì cậu đi..."
Anh ta vừa định nói là tìm người thân thì đi sang một cửa khác đăng ký, cánh cửa lớn bên trong sân đột nhiên mở ra, hai cô gái mặc đồ trắng sóng vai bước đi, cười cười nói nói.
Hai người thấy ngoài cửa ồn ào, một cô gái vấn tóc có khuôn mặt mỹ lệ trong đó khẽ giật mình, nhìn về phía hộ vệ đang nói chuyện với Lộ Nhiên, hỏi: "Sao vậy?"
"Thưa Tam tiểu thư, người này đến thăm người thân, đi nhầm cửa, tôi đang cho chỉ đường cho cậu ta."
Cô gái vấn tóc màu đỏ khẽ gật đầu, nhìn về phía Lộ Nhiên có niên kỷ tương tự mình, hiếu kỳ hỏi: "Cậu đến tìm ai, đối phương đảm nhiệm chức vụ gì tại phủ Viêm Đế?"
Tam tiểu thư?
Lộ Nhiên nhìn thiếu nữ này, đồng thời cũng nhìn về phía cô gái mặc đồ trắng ở bên cạnh cô, cảm giác mình dường như không tìm nhầm cửa rồi. Thế này là trực tiếp nhìn thấy đại nhân vật luôn, còn hiệu suất hơn đi sang chỗ khác chậm rãi đăng ký.
Lộ Nhiên nói: "Không biết nữa, lúc sư phụ tôi qua đời có nói với tôi, để cho tôi tới phủ Viêm Đế ở Ngự Đế Thành, tất cả người nơi này đều là người thân của tôi."
"Cậu nói vậy là có ý gì?" Thiếu nữ vấn tóc màu đỏ nhướng mày. Ngay sau đó, Lộ Nhiên tiếp tục nói: "Sư phụ tôi nói tôi là dòng dõi của đế vương Viêm Ti Chấn lưu lạc tại dân gian, ông ấy nói khi tới nơi tôi cứ lấy ra thứ này là có thể chứng minh thân thế của mình."
Nói rồi, Lộ Nhiên xòe bàn tay ra, trong chớp mắt tiếp theo, một con rồng nhỏ hoàn toàn do lửa tạo thành, sinh động như thật, như là một con rồng lửa nhỏ đang ngửa mặt lên trời phun lửa trên bàn tay Lộ Nhiên.
Rồng lửa tuy nhỏ, nhưng long uy gần như đã hóa thành thực chất, làm cho không gian xung quanh đều bắt đầu mơ hồ.
Nhìn thấy con rồng lửa này, thiếu nữ vấn tóc đỏ thay đổi biểu cảm, cô gái mặc đồ trắng bên cạnh càng kinh ngạc thốt lên:
"Viêm Linh? Mà lại là Viêm Linh thành công hấp thu dị hỏa, chuyển hóa thành ngọn lửa đặc biệt? ? ?"
"Chuyện này sao có thể!" Nhìn thấy rồng lửa mini, thiếu nữ vấn tóc đỏ ngạc nhiên nói: "Đã trôi qua lâu như vậy rồi, làm sao có thể có người nắm giữ được Viêm Linh cấp bậc này."
Cô nhanh chóng ngẩng đầu, đôi mắt giống hệt hồng ngọc nhìn Lộ Nhiên, cô nói: "Cậu vừa nói cái gì? Ý cậu là sư phụ nói rằng cậu là đời sau của đế vương Viêm Ti Chấn lưu lạc tại dân gian à?"
"Đúng không..." Lộ Nhiên tỏ ra tôi cũng không biết rõ lắm, nói: "Sư phụ ông ấy nói, nếu như tôi không có chỗ nào để đi thì có thể tới nơi này."
"Hô. . ." Thiếu nữ vấn tóc đỏ bị tin tức bùng nổ trước mắt làm cho kinh hãi. Cô cảm giác còn may mình hỏi nhiều một câu, về phần hai tên hộ vệ bên cạnh thì đã há to mồm, đại não không phản ứng kịp.
"Cung tỷ tỷ..." Thiếu nữ vấn tóc nhìn về phía cô gái đồ trắng, cô gái đồ trắng mỉm cười, nói: "Muội xử lý chuyện trong nhà trước đi, tỷ đi về trước."
"Ừm ừm." Thiếu nữ vấn tóc gật đầu, đôi mắt trong sáng, cảm giác lần này xem như mình lập công lớn rồi.