Thật ra, Lộ Nhiên có biết một nơi có thần thú sống.
Là ảo ảnh của Thụ Vương nói cho hắn biết.
Thân thuộc nào đó của Rồng Thần Tử Vong đang nghỉ lại trong vực sâu ở một vùng biển vô tận tại đại lục phương bắc.
Lộ Nhiên muốn bồi dưỡng thú cưng có tốc độ phi hành nhanh chính là để một ngày nào đó đi tìm thân thuộc của Rồng Tử Vong.
Tuy nhiên, bây giờ Lộ Nhiên đã biết quan hệ giữa liên bang Tinh Nguyệt cùng Lam Tinh, biết một ngày kia mình có thể tự mình đi đến đại lục Tinh Nguyệt tìm Hươu Thần thật, vì vậy hắn không muốn thông qua bí cảnh đột phá đi tìm thân thuộc của Rồng Tử Vong nữa.
Quá lãng phí thời gian, quá nguy hiểm.
Không bằng chờ đi liên bang Tinh Nguyệt tìm tới Hươu Thần chân chính, sau đó lại nhờ vào quan hệ với Hươu Thần để kết bạn với thân thuộc khác.
Nói không chừng, Đá Bỉ Ngạn trong truyền thuyết của Lam Tinh chính là thân thuộc của Rồng Tử Vong lưu lại cũng nên.
"Cậu. . . ."
Giây phút này, ông lão vô cùng trầm mặc.
Ông có suy nghĩ muốn bóp chết tên nhóc con này cho rồi.
Lúc đầu biết được có một tộc nhân thức tỉnh lực lượng Viêm Linh trở về, ông ta còn rất hưng phấn.
Cảm thấy kết hợp cùng cháu gái của mình không chừng có thể sinh ra một tằng tôn có tiềm lực mạnh hơn.
Kết quả phát hiện, đứa nhóc này nhìn có vẻ không được thông minh lắm.
Còn đòi chuẩn truyền thuyết. . . Nếu Lộ Nhiên có thể khế ước được thú cưng chuẩn truyền thuyết, tên ông ta sẽ viết ngược lại!
Một trong những lão tổ của gia tộc Viêm Đế, Viêm Kiêu, nhìn thấy Lộ Nhiên không đáng tin cậy như thế, độ thiện cảm đối với Lộ Nhiên lập tức giảm xuống giá trị âm.
Ông không ưa thích người trẻ tuổi cuồng vọng tự đại.
Cho dù thiên phú của Lộ Nhiên thật sự không tệ, có thể là tộc nhân ở bên ngoài có huyết mạch phản tổ gần với lão tổ Viêm Ti Chấn nhất trong mấy trăm năm qua, nhưng há miệng ngậm miệng là chuẩn truyền thuyết, thật sự coi chuẩn truyền thuyết là rau cải trắng à?
"Hừ."
Ông lão vung ống tay áo lên, chuẩn bị rời đi. Tuy nhiên lúc này, Lộ Nhiên lại mở miệng nói:
"Thực sự không được thì bá chủ cao cấp cũng được."
"Chỉ là thú cưng của tôi đều đã đạt tới bá chủ trung cấp, hơn nữa còn là tộc rồng, cho nên tôi cảm thấy nếu như khế ước thú cưng mới mà tiềm lực còn không bằng thú cưng của mình thì khỏi khế ước luôn cho rồi."
"Cái gì?"
Pha bẻ lái đột ngột của Lộ Nhiên làm cho ông lão bỗng nhiên dừng lại bước chân, quay đầu nhìn về phía Lộ Nhiên.
"Cậu nói thú cưng của cậu có đẳng cấp chủng tộc đạt đến bá chủ trung cấp rồi?"
Chuyện này sao có thể!
Nếu như từ nhỏ Lộ Nhiên đã lớn lên ở gia tộc, vậy thì khế ước một, hai con bá chủ cũng là rất bình thường.
Thế nhưng Lộ Nhiên chỉ là một tộc nhân lưu lạc ở bên ngoài, làm sao có thể khế ước với tộc rồng cấp bá chủ!
"Cậu triệu hoán thú cưng của cậu ra xem nào."
Lộ Nhiên nghe thấy vậy thì khẽ gật đầu, sau lưng xuất hiện trận pháp triệu hoán.
Dưới ánh chớp màu đỏ, một con Vua Rồng cực lớn chậm rãi xuất hiện ở phía trên Lộ Nhiên, gió nhẹ thổi bay tóc ngắn của Lộ Nhiên, ánh sáng màu đỏ chiếu sáng khuôn mặt của Lộ Nhiên dưới ánh chiều tà.
Cảm thụ được long uy nhàn nhạt của Vua Đột Tử, ông lão hít sâu một hơi, càng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Thật sự là bá chủ. . .
"Cậu khế ước nó ở đâu?" Ông lão nghiêm túc hỏi.
"Ở quê."
"Lúc tôi khế ước nó, nó vẫn còn là một con thằn lằn, là tôi dùng Viêm Linh hình rồng nấu ra món ăn Rồng mới bồi dưỡng nó thành dạng này."
"Cậu còn là một vị đầu bếp Rồng sao? !"
"Xem tôi kìa. . . Cậu kế thừa Viêm Linh, Viêm Linh lại tiến hóa thành hình rồng, nắm giữ Trù Ý Rồng cũng là bình thường. . ." Ông lão hít sâu một hơi, cảm thấy vô cùng ngạc nhiên, trong lòng nhấc lên sóng to gió lớn.
Lúc đầu, ông ta còn tưởng rằng Lộ Nhiên chỉ là một tộc nhân may mắn có được huyết mạch phản tổ kế thừa Viêm Linh, nhưng hoàn toàn không nghĩ tới, bản thân Lộ Nhiên vậy mà cũng tài năng như vậy, về mặt trù nghệ còn vượt qua cả đế vương Viêm Ti Chấn, vậy mà có thể tại giai đoạn ngự thú sư cấp 3 bồi dưỡng ra tộc rồng cấp bá chủ.
Đây quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Có thiên kiêu nào của mấy đại Đế tộc có được thú cưng bá chủ mà không phải thông qua quan hệ của gia tộc để kế thừa thú cưng bá chủ? Mà chuyện tự mình bồi dưỡng ra thú cưng bá chủ cũng không phải đời thứ hai bình thường có thể làm được.
"Là tôi xem thường cậu rồi." Ông lão tương đối giật mình, nói: "Thảo nào dám truy cầu thú cưng chủng tộc chuẩn truyền thuyết, thì ra thật sư có chút bản lĩnh."
"Vừa vặn tôi còn chưa ăn cơm, cậu nhóc, nếu như cậu là đầu bếp thì thể hiện tay nghề của cậu cho tôi đi."
"A?"
"Được."
Lộ Nhiên cũng nhìn ra thân phận của ông lão này không tầm thường, muốn lấy được sự tán thành của ông lão thì phải bắt được dạ dày của ông trước. Lộ Nhiên lập tức bắt tay lấy ra đồ làm bếp cùng nguyên liệu nấu ăn chuẩn bị sẵn cho nhóm Hà Tổng, đơn giản nấu cho ông lão mấy món ăn hiện đại bằng trù nghệ đã được hắn rèn luyện đến cực hạn.
Sau kkhi kết thúc bữa ăn, ông lão nhấp một ngụm rượu nhỏ, xem như triệt để công nhận Lộ Nhiên.
"Ha ha ha ha ha." Ông cười như điên, nói: "Không nghĩ tới, cậu không chỉ kế thừa Viêm Linh của đế vương Viêm Ti Chấn, ngay cả thiên phú trù đạo của ngài ấy cũng đều kế thừa hoàn hảo như thế."
"Trình độ này đã không kém hơn những ngự trù kia bao nhiêu đâu."
"Cậu đã nói, sau khi cha mẹ cậu qua đời, cậu vẫn luôn đi theo sư phụ tu hành, vậy sư phụ của cậu tên là gì? Chắc hẳn cũng là một nhân vật lớn, nếu không sao có thể bồi dưỡng ra được một người ưu tú như cậu."
"Sư phụ tôi tên là Lạc Tư."
Đây là tên của sư phụ giáo chủ. . .
"Lạc Tư sao. . . chưa từng nghe nói đến."
"Sư phụ ông ấy vẫn luôn ẩn cư, nếu không phải sư phụ cũng qua đời thì có lẽ tôi vẫn đang theo ông ấy lặng lẽ tu hành."
Có người còn chưa ra đời đã bị nói là chết rồi.