"Ôi đệt." Lộ Nhiên trợn tròn mắt, đúng nghĩa là trợn tròn mắt. Cấp 99, đây là sinh mệnh có đẳng cấp cao nhất mà hắn từng thấy kể từ khi trở thành ngự thú sư đến bây giờ đấy.
Cho dù là con Rồng Ngàn Năm đi theo sinh mệnh truyền thuyết Thụ Vương tu hành kia cũng mới là chuẩn truyền thuyết cấp 93, vậy mà Hoa Lục Đạo này đã đạt đến cấp 99! !
Thảo nào Vân Đế cũng phải gọi một tiếng tiền bối.
thú cưng mạnh nhất của Vân Đế chắc hẳn cũng chỉ là bá chủ cao cấp cấp hơn 80, khả năng gộp lại cũng không đánh lại được Hoa Lục Đạo này.
Đây mới là tích lũy thực sự của đế quốc Ngự Thú.
Đáng tiếc, Hoa Lục Đạo này chỉ hứa hẹn ra tay khi đế quốc có nguy cơ diệt vong, nếu không tứ đại đế quốc hung thú không có cửa.
Lộ Nhiên đoán rằng cuối cùng đế quốc Ngự Thú diệt vong hoặc là vì Hoa Lục Đạo đã rời đi, hoặc là đúng như trong truyền thuyết, có thần thú xuất thủ, cho nên Hoa Lục Đạo mới bất lực.
"Tiền bối Hoa Lục Đạo."
Đế vương Vân Hạo mỉm cười, nói: "Tại hạ mới thu một đệ tử, muốn cho tiền bối xem một chút thiên phú như thế nào."
Hoa Lục Đạo được con bướm đen trắng ôm lấy truyền ra thanh âm nhàn nhạt.
"Được."
Đây là một giọng nữ trong trẻo, vang vọng trong linh hồn hai người. Trong đế quốc, dưới tình huống bình thường, đế vương của Hoàng tộc là người duy nhất có thể liên hệ với Hoa Lục Đạo. Tuy nhiên, mỗi lần liên hệ cũng không phải không cần trả giá.
Nếu như nhờ Hoa Lục Đạo xuất thủ thì căn bản là chuyện không thể nào, tuy nhiên nếu là khảo thí thiên phú thiện ác thì chỉ cần hoàng tộc đánh đổi khá nhiều, Hoa Lục Đạo vẫn là sẽ làm.
Mà cái giá thật ra cũng rất đơn giản, Vân Hạo vẫn chịu nổi, chỉ là lấy danh nghĩa đế vương ban hành một số mệnh lệnh làm việc thiện hoặc việc ác có lực ảnh hưởng trọng đại trong phạm vi cả nước là được rồi.
Đương nhiên, mặc dù nói là như thế nhưng không có mấy đế vương dám trả thù lao bằng cách làm việc ác, sợ sẽ bị Hoa Lục Đạo kéo vào Địa Ngục Đạo tu hành.
"Cậu. . ."
Hoa Lục Đạo kiểm tra thiện ác trong lòng nhân loại cũng không phải lần một lần hai nên nó đã sớm vô cùng thành thạo. Nó chỉ cần nhẹ nhàng quét một chút có thể nhìn thấu một người.
Nhưng mà, sau khi Vân Hạo nói ra yêu cầu, Hoa Lục Đạo lại sững sờ giữa không trung.
Bởi vì mặc kệ nó cố gắng thăm dò tâm trí của thiếu niên trước mắt như thế nào cũng đều chỉ thấy được một vực sâu đen trắng, sâu không thấy đáy.
Căn bản không cách nào phát hiện ra thiện ác hay thiên phú!
Sao lại thế?
Hoa Lục Đạo vô cùng kinh ngạc, lại càng dùng hết toàn lực, mà Lộ Nhiên cũng trơ mắt nhìn Hoa Lục Đạo, chỉ cảm thấy sư phụ đế vương ở bên cạnh có chút vướng víu. . .
Không thể để cho hắn cùng Hoa Lục Đạo ở riêng được sao?
"Tâm linh thần ban."
Sau đó, Hoa Lục Đạo không ngừng cố gắng, không ngừng đào móc nội tâm của Lộ Nhiên, cố gắng thiết lập mối liên hệ tâm linh với Lộ Nhiên. Cuối cùng, nó vẫn không thể kiểm tra được ra thiện ác trong lòng Lộ Nhiên, ngược lại nhìn thấy một con hươu mini ở chỗ sâu trong tâm trí của Lộ Nhiên.
Con hươu này dường như tầng bảo vệ sức mạnh linh hồn của Lộ Nhiên, phảng phất ban cho lực lượng tâm linh của Lộ Nhiên lực lượng siêu phàm không thể tưởng tượng nổi.
Cảm nhận được khí tức của sinh vật hình hươu, Hoa Lục Đạo khá giật mình thốt lên.
"Cậu ấy từng được lực lượng đặc biệt của sinh mệnh truyền thuyết chúc phúc, thay đổi thiên phú, tôi không cách nào kiểm tra được."
Một lát sau, Hoa Lục Đạo chậm rãi mở miệng, ngữ khí cũng trở nên nghiêm túc, còn Vân Đế ở bên cạnh thì đã lộ ra vẻ mặt đầy ngạc nhiên.
"Cái gì?" Vân Đế giật nảy cả mình, đột nhiên nhìn về phía Lộ Nhiên, dù thế nào cũng không nghĩ tới sẽ có kết quả như vậy.
"A."
Mà lúc này, Lộ Nhiên cũng sờ lên cái mũi, lộ ra vẻ mặt không tưởng tượng được, nói: "Không ngờ lại bị nhìn ra, lúc đầu đại nhân Hươu Thần không muốn để cho tôi bại lộ quan hệ với nó."
"Không hổ là tiền bối Hoa Lục Đạo, lợi hại lợi hại."
"Hươu Thần?" Câu nói tiếp theo của Lộ Nhiên càng làm cho Vân Đế ở bên cạnh khiếp sợ hơn. Ông nói: "Con nói đến chính là một trong những thân thuộc của Rồng Thần Sinh Mệnh, Hươu Thần có lực lượng sinh mệnh tự nhiên kia sao?"
"Đúng vậy sư phụ, con đã từng gặp được Hươu Thần, nó nói thiên phú của con không tồi nên đã cường hóa lực lượng tâm linh của con."
"Con còn trở thành sứ giả của nó, tuy nhiên nó nói trước khi con có lực lượng đánh lại được truyền thuyết thì không giúp được nó. Thật có lỗi, chuyện này không thể nói trước với người."
"Không. . ." Trong lòng Vân Đế vẫn đang rung động, chuyện như thế cho dù Lộ Nhiên nói thẳng thì ông cũng sẽ không tin.
Nếu không phải nghe được Hoa Lục Đạo nói ra, ông chă chắn sẽ không ngờ được ngoại trừ thân phận huyết mạch phản tổ của Viêm Đế, Lộ Nhiên lại còn là sứ đồ của truyền thuyết.
Chuyện này càng khó tưởng tượng hơn thân phận hậu duệ của Viêm Đế nhiều.
Cho dù là Nữ Đế khế ước với đời sau của sinh mệnh truyền thuyết cũng không thể trở thành sứ đồ của truyền thuyết.
Cho đến trước mắt, sứ đồ của truyền thuyết duy nhất được biết đến khả năng cũng chỉ có đế vương đời thứ nhất, Liệp Thần.
Vân Đế thật sự không nghĩ tới, tùy tiện thu một đồ đệ lại có thân phận khoa trương như vậy.
"Hươu Thần Sinh Mệnh à..." Nghe thấy Lộ Nhiên nói ra thân phận, Hoa Lục Đạo cũng thở phào nhẹ nhõm. Hươu Thần sinh mệnh là thần linh trung lập.
Nó còn tưởng rằng sự tồn tại của mình đã bị một vài thần linh căm ghét sinh mệnh thực vật phát hiện rồi chứ.
Nó biết ngay mà, sau khi mình ó đẳng cấp cao, đã thật lâu rồi không xuất thủ, còn ẩn núp trên động vật để che giấu khí tức, làm sao có thể bị phát hiện?
Nhưng mà, thân thuộc của bốn Thần Rồng Sáng Thế lớn, Hươu Thần Sinh Mệnh vậy mà tìm một sứ giả, đây là điều Hoa Lục Đạo không nghĩ tới. Nó tò mò đánh giá Lộ Nhiên, muốn nhìn xem thiếu niên nhân loại này đến cùng có chỗ nào xuất sắc.
Đáng tiếc nhìn hồi lâu cũng không nhìn ra.
"Tiền bối Hoa Lục Đạo. . . ngài có thể ký khế ước thú cưng cùng tôi không?"
Vân Đế: ? ? ?
Hoa Lục Đạo: ? ? ?
Móa, Lộ Nhiên nói ra một câu kia trực tiếp làm cho Vân Đế giật nảy mình.
Cũng làm cho Hoa Lục Đạo trực tiếp trầm mặc.