Hồi lâu sau, con sóc này ngưng trọng nhìn về phía quản lý Huỳnh, nói: "Cậu cũng không thuộc về đại lục Tinh Nguyệt, cũng không thuộc về tinh cầu màu lam, mà là kẻ ngoại lai."
"Nếu không, cậu chính là một con thần thú truyền thuyết nào đó chuyển sinh, cho nên mới có thể bỏ qua quy tắc này."
"Thật sao? ? ?" Quản lý Huỳnh thấy đối phương nói mình còn có lai lịch mạnh như vậy lập tức trừng to mắt, lộ ra vẻ mừng rỡ.
"Được rồi, cũng không quan trọng, nhìn cậu đần như vậy, chắc hẳn cũng đã quên hết tất cả, bắt đầu lại từ đầu rồi." Sóc Thần nghiến nghiến răng, nói: "Mặc kệ, vẫn nên nói chính sự đi."
Quản lý Huỳnh: ? ? ?
"Cậu từ tinh cầu màu lam tới, hẳn là đã biết quan hệ giữa sinh mệnh của tinh cầu màu lam cùng sinh mệnh của thế giới Tinh Nguyệt rồi đúng không?"
Đối mặt với vấn đề của Sóc Thần, quản lý Huỳnh khẽ gật đầu.
"Như vậy có thể nói ra mục đích cậu đi vào đại lục Tinh Nguyệt không?"
Sóc Thần ôm ngực, lạnh nhạt nhìn quản lý Huỳnh.
"Lúc trước thế giới Tinh Nguyệt gặp phải nguy cơ diệt thế, một phần sinh mệnh làm hỏa chủng được đưa đến tinh cầu màu lam."
"Thế nhưng về sau hai cực đảo ngược, tinh cầu màu lam gặpc kịch biến, không thích hợp cho sinh mệnh siêu phàm sinh tồn, mà thế giới Tinh Nguyệt lại vượt qua nguy cơ, một lần nữa toả ra sức sống."
"Cho nên cánh cửa thông đến tinh cầu màu lam của thế giới này bị tôi đóng lại."
"Dù sao, về phương diện lực lượng, sinh mệnh của thế giới này chính là đả kích với Lam Tinh không thích hợp cho sinh mệnh siêu phàm sinh tồn."
"Bây giờ cậu có thể tới đây, nói rõ tinh cầu màu lam đã khôi phục siêu phàm, đúng không?"
"Cậu có thể coi tôi như người giữ cửa của hai thế giới, chỉ có mục đích xuyên qua của cậu hợp pháp tôi mới có thể để cậu thông qua."
"Đều nói đúng!" Đối mặt với Sóc Thần, quản lý Huỳnh gật đầu, nói: "Tuy nhiên bên kia cũng chỉ vừa mới khôi phục siêu phàm không lâu mà thôi, tôi truyền tống tới là có hai mục đích."
"Một cái là tìm kiếm phương pháp mạnh lên."
"Hai là tôi có một người bạn, cậu ấy là sứ đồ cảu Hươu Thần. Hươu Thần ở bên kia lưu lại phân thân, nói cho người bạn kia cảu tôi đến thế giới Tinh Nguyệt tìm kiếm nó, tôi chỉ giúp cậu ấy đi trước dò đường thôi."
"A? ?" Sóc Thần sững sờ, nói: "Người của Hươu Thần tỷ tỷ à?"
"Thế mà không nói sớm! !"
"Người một nhà, người một nhà!" Nhìn thấy con sóc này xưng hô với Hươu Thần thân thiết như vậy, quản lý Huỳnh cũng lộ ra nụ cười, lập tức nói.
"Nếu là Hươu Thần tỷ tỷ để các cậu tới, vậy thì không thành vấn đề." Sóc Thần nói: "Tôi cho phép! Phương pháp truyền tống trở về cùng phương pháp truyền tống tới giống như cậu đã làm."
"Nếu như không có việc gì, tôi tiếp tục đi ngủ đây."
"Ấy, đợi chút đã Sóc Thần." Quản lý Huỳnh vội hỏi: "Cậu biết Hươu Thần ở đâu không?"
"Không biết." Sóc Thần ngáp một cái, nói: "Tôi chỉ là phân thân đã ở chỗ này chờ đợi thật lâu rồi, hoàn toàn không biết gì về bên ngoài."
"A?" Quản lý Huỳnh sững sờ, nói: "Vậy bản thể của cậu đâu?"
"Thật lâu trước đó có một sinh vật truyền thuyết nổi điên, tôi vì giữ gìn đại lục ổn định đã phong ấn nó, sau đó bản thể đến hiện tại vẫm còn đang trấn áp, đã mất liên lạc thật lâu rồi."
Quản lý Huỳnh: ? ? ?
"Cậu đừng hỏi nữa, cậu cho rằng mấy người được Hươu Thần tỷ tỷ kêu đến đây để du lịch sao? Khẳng định sẽ bị tỷ ấy kéo đi làm mấy việc bẩn thỉu cực nhọc như tôi thôi, chờ mà khóc đi!" Sóc Thần nói.
"Cho nên, bây giờ cậu muốn trở về báo tin sao?"
"Tôi. . ." Quản lý Huỳnh không biết nên nói gì.
"Tôi đến thế giới Tinh Nguyệt dạo một vòng trước đã. Tôi đi dò xét tình hình bên ngoài một chút, qua mấy ngày nữa mới trở về báo tin."
"Tùy cậu." Nói xong, con Sóc Thần này biến mất tăm mất tích, lưu lại quản lý Huỳnh đứng tại chỗ trầm tư.
Quả nhiên, y như Lộ Nhiên nói, bởi vì tứ đại Rồng Thần mất tích, cho nên nhóm thân thuộc của Rồng Thần qua cũng không được thoải mái.
Vì trấn áp một con truyền thuyết, thân thuộc của Rồng Thần này lại còn kéo cả mình vào.
"Đệt !" Quản lý Huỳnh liếm liếm móng vuốt, sau đó chạy vội ra khỏi di tích dưới đất này.
Khi nó đào xuyên qua mặt đất, đi lên đến phía trên mới phát hiện mình đang ở trong một khu rừng rậm khổng lồ.
"Đi bắt con sóc để đánh chén trước đã."
Thoáng cái, mấy ngày trôi qua.
Vết thương của Lộ Nhiên đã khôi phục được hơn nửa, nhưng hắn vẫn cảm thấy đau nhức, không dám hoạt động mạnh.
Bởi vì tại bí cảnh đột phá đã huấn luyện không ít trong Địa Ngục, cho nên lần này trở về, Lộ Nhiên cũng không sắp xếp cho nhóm thú cưng huấn luyện quá mức, tất cả đều tùy bọn chúng tự do hoạt động.
Tuy nhiên tự do hoạt động thì tự do hoạt động, nhưng mấy ngày nay, tốc độ tăng thực lực của nhóm thú cưng cũng không chậm hơn lúc khổ tu.
Không có cách nào. . . Bởi vì mỗi ngày bọn chúng đều ăn một tài nguyên cấp quý, tốc độ tiến bộ muốn chậm cũng khó.
Thú cưng khác không nói, chỉ riêng Bé Mây trước đó có thực lực yếu nhất trong khoảng thời gian này được cho ăn rất nhiều tài nguyên cấp quý, lưu chuyển năng lượng, giải phóng năng lượng và định hình năng lượng đều đã đến giai đoạn thứ hai, áp súc năng lượng lên đến 40 lần.
Các loại kỹ xảo cơ sở đều đã đạt đến giai đoạn viên mãn, gần như không có nhược điểm.
Chỉ có một điều đáng tiếc duy nhất là Bé Mây vẫn không thể lĩnh ngộ ý cảnh sinh vật Côn Bằng.
Thật ra Lộ Nhiên rất hi vọng trước khi Bé Mây đến giai đoạn tiến hóa thứ nhất có thể lĩnh ngộ ý cảnh Côn Bằng, để nó tích lũy đủ kỹ năng như Hà Tổng lúc trước.
Lúc này, Lộ Nhiên thậm chí còn đang nghĩ xem có nên tạm hoãn thời gian Bé Mây tiến hóa hay không, lại cho nó một thời gian nữa.
Lần này bảng Thần Sủng bá chủ phát ra ba tấm thẻ Cường Hóa, Lộ Nhiên vẫn dùng hết để cường hóa loại tài nguyên gia tăng ngộ tính là Quả Thanh Linh.
Lần này, hắn ngược lại không cho mình ăn mà cho Bé Mây cả ba quả, mục đích đúng là để cho nó lĩnh ngộ Ý Cảnh Côn Bằng.
Tuy nhiên đáng tiếc, nó đã ăn hết cả ba Quả Thanh Linh cấp quý rồi mà cũng chỉ biến thân thành Côn Bằng mạnh hơn thôi, vẫn không thể lĩnh ngộ ý cảnh. Rất hiển nhiên, Ý Cảnh Côn Bằng này khó lĩnh ngộ hơn Ý Cảnh Rồng vô số lần.