"Rống! ! !" Được Lộ Nhiên ủng hộ, Vua Đột Tử cũng có ý nghĩ biểu hiện bản thân trước mặt Rùa Thần, thế là nó vung tay lên, trong một chớp mắt tiếp theo, bầu trời sáng lên mấy chục đến trên trăm tia sáng.
Ngay sau đó.
Trong lĩnh vực, trọng lực giống như là bị tăng lên gấp trăm lần.
Đồng thời, những tia sáng càng ngày càng sáng, đó là từng thiên thạch được Tia Chớp Đỏ vờn quanh, đang lao xuống mai rùa với tốc độ cao!
Lĩnh vực Sao Băng!
Vua Đột Tử sau khi ăn xong trái tim của Thần Viên đã nắm giữ khả năng điều khiển trọng lực, lại kết hợp với Ý Cảnh Sao Băng, lực lượng hệ nham thạch của mình đã lĩnh ngộ ra kỹ năng Lĩnh Vực như vậy.
Áp chế trọng lực + dọn sạch sao băng!
Có thể nói, kẻ địch bình thường tiến vào lĩnh vực này không chết cũng bị lột một lớp da.
Hơn nữa, lĩnh vực này còn có một điểm vô cùng vô lại.
Chính là cường độ xác ngoài lĩnh vực của Vua Đột Tử phải gấp mấy lần lĩnh vực của Hà Tổng, Quạ Bóng Tối và Lộ Nhiên.
Hà Tổng muốn chém tan lĩnh vực của Lộ Nhiên và Quạ Bóng Tối không phải việc gì khó, thế nhưng muốn chém được lĩnh vực của Vua Đột Tử thì nỗ lực thật lâu, cuối cùng sẽ mệt như chó.
Cho nên, lĩnh vực của Vua Đột Tử còn có thể dùng như một lĩnh vực phong ấn để vây nhốt kẻ địch. Nếu như Vua Đột Tử có cấp bậc ngang với quản lý Huỳnh thì mức độ phong ấn của lĩnh vực chưa chắc đã kém hơn quản lý Huỳnh.
Ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm! ! !
Trong nháy mắt đã có vô số thiên thạch rơi xuống, mỗi một thiên thạch rơi xuống đất đều giống như đạn đạo phát nổ, tạo ra một đám mây nấm kịch liệt.
Nhóm Lộ Nhiên trốn ở trong Vòng Sáng Phòng Ngự của Vua Đột Tử chẳng khác nào nhìn pháo hoa năm mớ, chỉ cảm thấy đẹp không sao tả xiết. . .
Nhưng mà, nhóm Lộ Nhiên thì thấy đẹp mắt, còn cá tộc rùa trên đảo Rùa lại đang mắng cha chửi mẹ! ! !
Vì cam đoan thiên thạch có thể tiếp xúc với mặt đất, Vua Đột Tử chế tạo ra lĩnh vực nửa mở, cho nên thiên thạch liên tiếp rơi xuống làm cho toàn bộ đảo Rùa trực tiếp chấn động.
Xung quanh hòn đảo thậm chí còn xuất hiện sóng thần.
Vô số con rùa đen trực tiếp bị chấn động đến lật ngửa lại, mai rùa chạm xuống đất, đầu chỉ lên trời.
"Rống! ! ! ! !" Sau khi chấn động kịch liệt, cuối cùng dưới thân nhóm Lộ Nhiên phát ra một tiếng rít, dường như cũng đang mắng rất khó nghe.
"Ông ông ông ông ông... ở đâu ra con ruồi." Cự thú thức tỉnh đặc biệt cáu kỉnh, tuy nhiên trong một chớp mắt tiếp theo, nó cảm giác có một thanh âm rõ ràng truyền vào tâm linh của nó.
"Đại nhân Rùa Thần."
"Đại nhân Rùa Thần! ! !"
"Tôi là sứ giả của đại nhân Hươu Thần, theo mệnh lệnh của đại nhân Hươu Thần đến đây bái phỏng ngài." Lộ Nhiên ở trung tâm thiên thạch rơi xuống đang vẫy vẫy Sừng Gãy Hươu Thần.
Rùa Thần lúc này mới phát hiện là một con rồng ngu xuẩn, đang dùng tảng đá nện mai rùa của mình.
Hả?
Đợi chút đã, sứ giả Hươu Thần?
Tứ chi, cái đầu và cái đuôi của Rùa Thần từ trong mai rùa chui ra, tinh thần tỏa ra cảm nhận được thân thể của nhóm Lộ Nhiên.
"Tôi biết rồi, nhưng con thằn lằn này có thể yên tĩnh chút không?"
"Cậu còn nện nữa, tôi giết chết cậu đấy."
"Các cậu dùng phương thức này để gọi tôi à? Kỹ năng Lĩnh Vực?"
Vua Đột Tử: ? ? ?
Vua Đột Tử giật nảy mình, lập tức ủy khuất dừng lại phục vụ đánh thức.
Làm sao lại không giống với những gì nó tưởng tượng vậy?
Vua Đột Tử tưởng tượng là, Rùa Thần sau khi tỉnh dậy kinh ngạc quá đỗi, mở miệng nói: [Rất lâu rồi không gặp được tên nhóc nào có tư chất xuất chúng như thế, độ cứng của lân phiến vậy mà còn cứng hơn mấy phần mai rùa của mình thời niên thiếu. . . Nhóc con, tôi thấy lân phiến của cậu khá đặc biệt, không bằng bái tôi làm thầy đi, tôi sẽ truyền thụ cho cậu cách luyện ra phòng ngự mạnh hơn, được chứ? ]
Nhưng tại sao kết quả lại là... uy hiếp! Là uy hiếp!
Vua Đột Tử điên cuồng đấm lân phiến của mình, ý đồ để Rùa Thần chú ý tới điểm đặc biệt của nó!
"Hươu Thần. . . Là nó để cậu tới à, có chuyện gì không?" Rùa Thần không để ý đến Vua Đột Tử, nhìn thấy tay Lộ Nhiên cầm đoạn sừng, nó lộ ra vẻ hồi ức.
Cũng đã lâu lắm rồi mình không ôn chuyện cùng Hươu Thần.
Bao nhiêu năm rồi nhỉ?
Mấy trăm năm, hay là mấy ngàn năm? Ngủ quá lâu nên quên mất tiêu rồi.
"Là như vậy, đại nhân Rùa Thần." Sau đó, Lộ Nhiên lần nữa nói đến chuyện thành phố Vô Hạn cùng với suy đoán của Hươu Thần rằng thành phố Vô Hạn có khả năng liên quan đến bốn Rồng Thần lớn.
"Thành phố Vô Hạn chỉ có thể cho nhân loại tiến vào, đại nhân Hươu Thần muốn truyền lời để ngài khôi phục, cùng ngài ấy bồi dưỡng một vị sứ giả nhân loại để điều tra về thành phố Vô Hạn, tìm kiếm tung tích của các đại nhân Rồng Thần, để tìm ra biện pháp dự phòng tránh tai nạn truyền thuyết có khả năng phát sinh sau khi linh khí quay lại!"
"Ồ. . ."
Rùa Thần lộ ra vẻ khá ngạc nhiên.
"Trong lúc tôi ngủ say vậy mà phát sinh nhiều chuyện như vậy à?"
"Thành phố Vô Hạn. . . Nghe giống thứ mà Chủ Thần Máy Móc do nhân loại chế tạo làm ra. Nhưng chỉ là cấp chủ thần hẳn là không thể sáng tạo ra kỳ tích như thế này, hơn nữa, nó quả thực đã bị hủy diệt."
"Được rồi, nếu như bạn cũ đã yêu cầu. . . Hơn nữa, đại nhân Rồng Thần Sinh Mệnh cũng đã mất tích lâu như vậy rồi, quả thực cần phải tìm hiểu thật kĩ một phen."
"Đại nhân Rùa Thần." Lộ Nhiên nói: "Tôi mang đến 100 ngàn phần mẫu máu chất lượng cao của nhân loại. Nếu như ngài không muốn tiến vào thế giới loài người thì có thể thông qua phương thức kiểm tra huyết dịch để lựa chọn sứ giả thích hợp."
"A, thật có lòng." Rùa Thần nói: "Vậy thì lấy ra cho tôi xem một chút đi."
"Vâng!" Lộ Nhiên lấy từ trang bị không gian mà mình đã sớm chuẩn bị trước.
Sau đó Rùa Thần cũng kiểm tra huyết dịch giống như Quỷ Mẫu.
Nhưng mà.
Kiểm tra nửa ngày, nó cũng trầm mặc như Quỷ Mẫu.
"Chỉ như vậy thôi à?" Nó chậm rãi mở miệng, nói: "Trong đó, chỉ có một phần huyết dịch miễn cưỡng nhìn được."
Nói rồi, nó liền lấy ra ống huyết dịch kia.
Sau khi thấy được, Lộ Nhiên có chút trầm mặc.