Một lát sau, Lộ Nhiên đã được dẫn tới địa điểm đánh nhau ngày hôm qua.
Chỉ mới tới gần nơi đó mà Lộ Nhiên và Hà Tổng đã ngửi được mùi máu tươi chưa bay hết.
Nhìn đống đất chỉ được chôn tạm, có dấu hiệu chôn cất rõ ràng, trái tim Lộ Nhiên lần nữa đập nhanh hơn.
Bà mẹ nó, tình huống như thế nào đấy?
Mặc dù hắn có lực lượng áp chế mạnh mẽ đối với động vật, nhưng dù sao hắn chỉ có tâm lý của một học sinh trung học bình thường khi đối mặt với những thứ như giết chóc và người chết.
Gặp phải loại chuyện này, Lộ Nhiên lập tức đứng hình tại chỗ, không biết nên làm gì tiếp theo.
Có ngự thú sư bị giết, lại còn bị vứt xác nơi hoang dã!
Từ hiện trường xem ra, ngự thú sư giết người không hề giống ngự thú sư của chính phủ.
Nếu không sẽ không xử lý thi thể qua loa như vậy.
Cho nên, đây là sự kiện giết người dã man sao?
Nên làm cái gì bây giờ?
Gọi cảnh sát à?
Liệu có tự rước lấy phiền phức không ?
Nhưng nếu như không báo cảnh sát, nếu kẻ giết người lại tái phạm mà không bị bắt sớm thì liệu có thêm người nào bị sát hại nữa không?
"Mấy con sóc đáng ghét này, đang yên đang lành làm cho mình nghe thấy chuyện này, thù này, tôi nhớ kỹ."
Hà Tổng, đám sóc con: ? ? ?
Không nghĩ quá lâu, Lộ Nhiên lại thở ra một hơi thật dài, cuối cùng vẫn quyết định liên hệ với chính phủ.
Đành chịu thôi, từ nhỏ hắn đã được giáo dục đàng hoàng, vì vậy Lộ Nhiên không thể bỏ mặc chuyện này coi như không có chuyện gì được.
Hồi còn bé hắn thích học kiếm trợ giúp khi người khác gặp nạn sao.
Cho dù hiện tại đã ném giấc mộng này cho Hà Tổng. . . Nhưng mình ít nhất vẫn phải làm gương cho nó chứ!
"Tìm Tiểu Bạch Long đi." Lộ Nhiên suy nghĩ một chút, phát hiện mình chỉ có thể liên hệ với anh ta.
Có lẽ anh ấy sẽ biết cách liên lạc với tổ chức ngự thú thuộc chính phủ ở thành phố Kim Lăng.
Không lâu sau, Tiểu Bạch Long đã nghe điện thoại.
Thấy Lộ Nhiên gọi điện thoại đến, Tiểu Bạch Long còn rất mừng rỡ, vội nói: "Ôi!!! Bạn học Tiểu Lộ à, đã lâu rồi không thấy liên lạc với tôi đấy nhé."
"Để tôi đoán xem nào... Phải chăng cậu muốn tôi giúp cậu giải quyết vấn đề ở trường phải không? Sắp đến ngày khai giảng rồi à?"
"Không phải. . . Tôi phát hiện thi thể bị chôn ở một vùng núi hoang vu, khứu giác của Hà Tổng nhà tôi khá nhạy, đoán ra được người bị chôn là một ngự thú sư, còn có thú cưng siêu phàm. . ."
Tiểu Bạch Long: ? ? ?
"Khốn kiếp." Tiểu Bạch Long cũng chửi thề một tiếng. Lần trước Lộ Nhiên liên hệ với anh ta là phát hiện ra một con mãnh hổ chạy trốn, lần này liên hệ lại phát hiện thi thể của một ngự thú sư?
Tên nhóc này tại sao lại nhiều chuyện như vậy.
Cả ngày cậu đều làm cái khỉ gì vậy hả!
"Cậu đang ở đâu? Còn ở thành phố Lục Hải không?" Tiểu Bạch Long trở nên nghiêm túc, vội vàng hỏi.
Một ngự thú sư bị chôn ở vùng hoang dã một cách bí ẩn cũng không phải là việc nhỏ!
"Không, bây giờ tôi đang ở thành phố Kim Lăng."
"Kim Lăng? Vậy thì dễ xử lý thôi!" Tiểu Bạch Long nói: "Cấp trên của tôi bị điều đến trụ sở ngự thú ở Kim Lăng, tôi sẽ gửi số của cậu cho ông ấy nhé."
"Bây giờ an ninh của mỗi thành phố đều được quản lý riêng. Tôi đang ở Thượng Hải nên không biết không hiểu rõ bên đó lắm."
"Vâng." Lộ Nhiên khẽ gật đầu.
Sau đó, Tiểu Bạch Long kết thúc trò chuyện với Lộ Nhiên và liên hệ với sếp cũ của mình.
Điện thoại vẫn được kết nối rất nhanh.
"Chào tổ trưởng Triệu!"
"Bạch tuấn kiệt à? Sao vừa mới tách vài ngày đã gọi tôi rồi, có chuyện gì à?"
"Ngài còn nhớ ngự thú sư Người Qua Đường tên là Lộ Nhiên mà tổ tiên 18 đời đều có liên quan đến động vật, được tiến sĩ Cố bồi dưỡng không?"
"Nhớ chứ! Làm sao không nhớ được! Lần này tôi đợc điều đến Kim Lăng nhậm chức, lại càng gần cậu ấy hơn, sau này có khi lại có cơ hội chạm mặt đấy."
"Hiện tại cậu ấy đang ở ngay Kim Lăng. . ." Tiểu Bạch Long rất nhanh nói miêu tả lại chuyện mà Lộ Nhiên gặp phải cho sếp cũ.
Đầu bên kia lập tức trầm ngâm, sau đó ông vội vàng nói: "Tiểu Bạch, cậu mau đưa số điện thoại của cậu ấy cho tôi đi, có chuyện gấp.". . .
3 bên giao lưu vô cùng nhanh.
"Là bạn học Lộ Nhiên sao? Tôi là cấp trên của Tiểu Bạch Long, Triệu Sâm, Tiểu Bạch Long vừa nói với tôi chuyện của cậu, bây giờ cậu đang ở đâu?"
"Tôi ở. . ." Lộ Nhiên nhanh chóng nói ra địa điểm hiện tại của mình cho đối phương.
"Bạn học Lộ Nhiên, cảm ơn cậu đã báo án, chuyện này rất có thể liên quan đến một vụ án mà chúng tôi đang điều tra. Chúng tôi sẽ lập tức đến đó ngay, cậu ở bên đó phải cẩn thận."
Lộ Nhiên tắt điện thoại rồi thở ra một hơi dài, sau đó lại nhìn về phía vết tích bị chôn cất, chuyện này quả nhiên không đơn giản.
Ngự thú sư của chính phủ đang điều tra vụ án. . . Cho nên, kẻ giết người có khả năng đã sớm tiến vào tầm ngắm của chính phủ? !
"Các nhóc có thể rời đi rồi." Lúc này, Lộ Nhiên nhìn về phía 3 bé sóc. Bọn chúng đã không có tác dụng gì nữa nên hắn đuổi chúng nó đi.
"Xì xào. . ." 3 bé sóc vui đến phát khóc, lập tức quay đầu bỏ chạy.
Mà Lộ Nhiên thì ở lại cùng nhóm Hà Tổng chờ người đến.
Lộ Nhiên cũng không dám đi đào thi thể, sợ phá hư hiện trường vụ án.
Hoàn toàn không phải là bởi vì không dám.
[Thật đáng sợ, có người chết, tôi muốn đột tử. . . ] Ngược lại là Vua Đột Tử từ nãy đến giờ lại trở nên rất kích động.
Về phần Hà Tổng, tên này. . . không sợ trời không sợ đất, đang nhìn lên trời không biết suy nghĩ cái gì.