Nước Hạ.
Quản lý Huỳnh không lựa chọn phương thức gọi điện thoại mà tự mình đi đến đại học Ngự Thú, định thông báo trực tiếp cho Thạch Chấn và lão hội trưởng tin bọn họ được sinh mệnh truyền thuyết chọn trúng trở thành sứ giả.
"Ôi má ơi!" Nhưng khi quản lý Huỳnh thuấn di vào trong phòng của Thạch Chấn, nhìn thấy mỹ nữ Thạch Hà mặc váy đen đang bôi son môi, nó buột miệng kêu lên.
"Cậu đã không thỏa mãn với mặc đồ nữ thôi đúng không."
"Cái đệt? ? ?" Thạch Chấn cũng kinh hãi thốt lên: "Con mẹ nó, sao cậu đến mà không gõ cửa, cậu tìm. . ."
Cô đột nhiên nghĩ đến, sau khi bản thể của quản lý Huỳnh ra ngoài, anh ta đã không đánh được quản lý Huỳnh.
"Cậu tìm tôi có chuyện không?"
Cô nàng nuốt lại chữ 'chết' vào trong bụng.
"Còn có, những gì cậu nhìn thấy chưa hẳn đã là chân thật." Thạch Chấn yên lặng buông thỏi son xuống, nói tiếp: "Tôi làm như vậy chỉ là để khống chế lực lượng nguyền rủa tốt hơn, để cho mình sử dụng thôi. Chỉ cần qua mấy ngày nữa là chiến lực của tôi có thể tiến vào top 5 của nước Hạ."
"Tôi biết, tôi hiểu, cậu không cần giải thích." Quản lý Huỳnh nói: "Tôi có một tin tức tốt, cậu muốn nghe không."
Thạch Chấn cảnh giác.
"Tin tức tốt gì?"
"Thật ra, lúc trước Lộ Nhiên rút máu cũng không phải là vì nghiên cứu phương pháp tu luyện."
"Mà là, Lộ Nhiên gặp một thần thú truyền thuyết, thần thú truyền thuyết này muốn tìm một nhân loại chất lượng tốt làm sứ thần, cuối cùng nó đã chọn phương pháp thử máu để xác định nhân tuyển cho vị trí sứ giả."
"Mà nhân loại được thần thú truyền thuyết kia chọn trúng. . . 10 dặm chọn một người, chính là cậu!"
"A? ?" Đôi mắt đẹp của Thạch Chấn trừng lớn, môi đỏ hơi mở ra, nói: "Cậu không... cậu không lừa gạt tôi đấy chứ?"
"Vớ vẩn."
Quản lý Huỳnh thuấn di một cái, dùng vuốt mèo vỗ vỗ vai thơm của cô, hâm mộ nói: "Lừa cậu là chó, nếu không cậu cho rằng vì sao tôi lại kích động vội vàng tới báo cho cậu như vậy? Từ chỗ truyền thuyết đạt được chỗ tốt nhớ đưa cho tôi lì xì đấy. Cậu thật sự bị Thần linh nhìn trúng, hơn nữa nó còn không phải Thần linh bình thường, là thân thuộc của Rồng Thần Tử Vong trong Thần Rồng Sáng Thế, Thần Vực Sâu."
"Lâm Niệm và Cố Thanh Y đều không có cơ hội đâu."
"Nắm chắc cơ hội này, tương lai trở thành ngự thú sư truyền thuyết đều không phải là mộng."
"Trận chiến thế giới lần này nói không chừng cũng có một chỗ của cậu, vẫn còn thời gian! Đến lúc đó, cho liên bang Tinh Nguyệt một chút niềm vui bất ngờ nho nhỏ của ma nữ đi."
"Thật... thật sao?"
Cô vẫn không dám tin là thật.
"Tôi lấy chó ra thề."
"Tôi tôi tôi. . . phú quý đầy trời. . . Cậu cùng Lộ Nhiên được đó! Khẳng định sẽ có lì xì!" Thạch Chấn kích động nói năng loạn xạ: "Thế nhưng là, tôi như thế này, thật sự được không, đúng rồi! Thần Vực Sâu là cấp truyền thuyết, nó nhất định có biện pháp xử lý lời nguyền này của tôi. Tôi hiện tại không muốn giải trừ nguyền rủa là bởi vì tôi đã thích ứng với nó, nó có thể mang đến lực lượng nhất định cho tôi, giải trừ tốn chi phí quá lớn. Nhưng nếu như tôi trở thành sứ đồ của truyền thuyết, hiệu quả cường hóa lời nguyền này chẳng đáng là gì, có hay không cũng được, như vậy cuối cùng tôi cũng có thể khôi phục thân thể bình thường."
"Đừng..." Quản lý Huỳnh buồn bã nói: "Thần Vực Sâu cũng là bởi vì cậu như này nên mới nhìn trúng cậu, cậu phải nắm bắt thật tốt! Hơn nữa còn phải tăng lớn cường độ, tốt nhất để thú cưng cảu cậu cũng tiếp nhận lời nguyền cùng loại, sau đó thích ứng. Căm hận lời nguyền của ma nữ, tiếp nhận lời nguyền của ma nữ, thích ứng lời nguyền của ma nữ, hiểu rõ lời nguyền của ma nữ, cuối cùng siêu việt lời nguyền của ma nữ đi!"
Thạch Chấn: ?
Sau khi trấn an Thạch Chấn, để cô không còn nghĩ đến chuyện giả trừ nguyền rủa nữa, quản lý Huỳnh lại đi tìm lão hội trưởng.
"Cái gì ——"
Lão hội trưởng nghe thấy quản lý Huỳnh nói vậy cũng vô cùng kinh ngạc.
"Làm sao lại liên quan đến tôi rồi?"
"Lão đầu, nhìn ông có vẻ không vui lắm nhỉ?" Quản lý Huỳnh ngạc nhiên. Ông lão này lại có phản ứng hoàn toàn khác Thạch Chấn!
Kỳ ngộ ngập trời này... không vui chút nào sao!
"Ngán." Lão hội trưởng bất đắc dĩ nói: "Làm ngự thú sư phát ngán rồi. Tôi đang định sau khi kết thúc trận chiến thế giới sẽ nghỉ hưu."
"Tôi chỉ muốn làm việc theo tâm trạng của mình, đây là muốn tôi đi làm công cho sinh mệnh truyền thuyết sao?"
Người già mặc dù ổn trọng, nhưng quả thực không có nhiều sức lực nữa.
"Đệt." Quản lý Huỳnh nói: "Sao ông giống y hệt con rùa đen nhà Lộ thế?"
"Độ phù hợp Mô Phỏng Siêu Thú khẳng định 100%."
Lão hội trưởng: ?
"Hơn nữa không phải ông đã đáp ứng gia nhập bộ Khảo cổ của Lộ Nhiên rồi sao?"
"Lại them một chức vụ cũng không sao mà."
"Không phải cậu ấy nói là nhận một chức danh không bị ước thúc sao?"
[ Lộ Nhiên mà cũng tin à, hiện tại là tạm giữ chức, qua mấy tháng nữa chính là treo trên cành cây! ]
Trong lòng quản lý Huỳnh âm thầm nhả rãnh một chút.
"Không có việc gì! Ở chỗ Rùa Thần, lão hội trưởng cũng có thể lấy một chức hữu danh vô thực. Đến lúc đó Rùa Thần có nhiệm vụ gì, ông hú một cái, tôi cùng Lộ Nhiên sẽ giúp ông đi làm, đến lúc Rùa Thần phát tiền lương, chúng ta chia 334! Ông ngồi lãnh lương là được."
"A?" Lão hội trưởng đã cao tuổi, hiếm khi xuất hiện dao động tâm linh. Sứ đồ của truyền thuyết... Còn có thể làm như thế sao? ? ?
"Các cậu... Thật đúng là nhân tài của nước Hạ đấy..."
Mà tại bí cảnh đột phá.
Hiệu trưởng Phó mới đi được chốc lát, Lộ Nhiên cũng đã hoàn thành khế ước với Số 18.
Cả hai ký khế ước là đôi bên cùng có lợi. Sau khi khế ước với Số 18, Lộ Nhiên đạt được là một 'thiên phú cơ giới sư' nhất định, có thể giúp hắn trong quá trình học tập tri thức máy móc làm ít công to.
Mà Số 18 đạt được phản hồi là toàn bộ thuộc tính tăng lên, ví dụ như đẳng cấp trưởng thành tăng thêm hai cấp.
Ngoài ra, Số 18 còn có thể hưởng thụ các loại kỹ năng ngự thú của Lộ Nhiên tăng thêm.
Giống như Gia Tốc Thời Gian!
Lộ Nhiên có lẽ có thể gia tốc quá trình Số 18 thôi diễn nghiên cứu, cùng với Hoa Lục Đạo phối hợp tăng thêm, để Số 18 trải nghiệm trạng thái nghiên cứu cực hạn.
"Không còn nhiều thời gian lắm."
Nhìn thoáng qua đồng hồ, Lộ Nhiên đi ra khỏi ký túc xá, tiến về lên viện nghiên cứu Orange Sky của thầy giáo tương lai, dự định tiếp quản.
Tuy nhiên, ngay khi Lộ Nhiên đến viện nghiên cứu Orange Sky, chỉ thấy một nữ sinh có mái tóc dài màu nâu đang tựa ở cửa chính của viện nghiên cứu trên, giống như đang chờ đợi ai đó.