Phải biết rằng dưới tình huống bình thường, nếu như là phát minh máy móc của cá nhân thì căn cứ theo pháp luật, bất kỳ tổ chức, bất kỳ người nào cũng không cách nào cưỡng ép cướp đoạt thành quả nghiên cứu khoa học đó.
Người phát minh có quyền xin độc quyền, trong một khoảng thời gian lũng đoạn kỹ thuật đặc biệt nào đó, thậm chí dùng kỹ thuật này để sáng lập công ty và kiếm lợi nhuận.
Rất nhiều cá nhân truyền kỳ đều có một ít phát minh đặc biệt, sau đó sử dụng những phát minh này để đạt được sự hợp tác lâu dài với các tổ chức quốc gia và quân đội, hình thành mối quan hệ mua bán.
Trang bị sáng tạo sinh mệnh nguyên tố là một công nghệ đột phá của thời đại, hiển nhiên nó có thể mang đến phú quý đầy trời, nhưng mà đối mặt với cám dỗ lớn như vậy, Lộ Nhiên vậy mà nói có thể nộp lên quốc gia vô điều kiện.
Tuy nhiên cũng đúng. . . thanh niên trước mắt chỉ là một sinh viên đại học, có lẽ trong lòng có càng nhiều nhiệt huyết, lựa chọn như vậy thật ra cũng không ngoài ý muốn.
"Đương nhiên, cũng sẽ chia sẻ cho Đại học Cơ khí Thủ đô vô điều kiện." Lộ Nhiên nói.
"Tốt lắm! ! !" Hiệu trưởng Đặng cười ha ha một tiếng, cười đến không ngậm miệng được: "Bạn học Lộ, thật ra lựa chọn của em rất đúng đắn."
"Kỹ thuật như vậy có quan hệ trọng đại, hợp tác cùng quốc gia không thể nghi ngờ là cách làm ổn thỏa nhất."
"Cho dù em nói là miễn phí nộp lên cho quốc gia, thế nhưng quốc gia có thể bạc đãi em sao?"
Khẳng định không thể nha.
Không nói đến chuyện tiềm lực của Lộ Nhiên vô hạn, hắn mới 19 tuổi đã có thể nghiên cứu ra trang bị như vậy, tương lai không biết còn có thể đạt tới cấp bậc gì.
Còn nữa, bàn giao một trang bị như vậy mà quốc gia nhưng không có phản ứng tương ứng, ngày sau nếu như lại có thiên tài cơ giới sư ở dân gian xuất hiện, đối phương trước tiên sẽ nghĩ tới quốc gia sao?
Chắc chắn sẽ không.
Theo hiệu trưởng Đặng thấy, đến lúc đó Lộ Nhiên tất chắc chắn sẽ nhận được đãi ngộ đặc biệt với tư cách là một nhân tài, là một hình mẫu của nước cộng hòa, được cả nước ca ngợi. Trong vòng mấy năm tiếp theo sẽ nhận được rất nhiều loại huy hiệu, dù cho cả đời đều là cơ giới sư cấp 4 không cách nào tiếp tục đột phá thì đãi ngộ cũng sẽ cao hơn phần lớn cơ giới sư truyền kỳ.
Ngoài ra, điều càng làm cho hiệu trưởng Đặng nở hoa trong lòng chính là Lộ Nhiên không hề quên trường học.
Mặc dù Đại học Cơ khí Thủ đô là trường đại học nghiên cứu quan trọng được quốc gia hỗ trợ, nhưng điều đó không có nghĩa là Đại học Cơ khí Thủ đô ngang bằng với quốc gia. Nói đúng ra, Đại học Cơ khí Thủ đô trực thuộc quốc gia, nhưng quốc gia không thuộc Đại học Cơ khí Thủ đô, ngược lại trong các trường đại học cơ giới ở thủ đô, rất nhiều giáo sư, tiến sĩ cơ giới học còn đang gào khóc đòi ăn chờ đợi quốc gia cấp phát, tiến hành nghiên cứu.
Nếu như Đại học Cơ khí Thủ đô có thể dính líu quan hệ cùng trang bị sáng tạo sinh mệnh nguyên tố, như vậy chờ đợi Đại học Cơ khí Thủ đô chính là danh hiệu 'đại học đứng đầu quốc gia'!
Cho nên Lộ Nhiên nói như vậy làm sao không khiến mấy người hiệu trưởng Đặng vui sướng cho được.
"Bạn học Người Qua Đường, em nhất định phải nộp kỹ thuật này lên cho quốc gia sao?" Hiệu trưởng Đặng hỏi lần nữa: "Nếu như em chắc chắn, chúng tôi sẽ lập tức đi báo cáo."
". . . Điện thoại của thầy đã có mấy cuộc gọi nhỡ, đều là trợ lý máy móc tạm thời xử lý, chắc hẳn bên phía quốc gia cũng đã chú ý tới em, chẳng mấy chốc sẽ có người tới."
"Em chắc chắn." Lộ Nhiên gật đầu.
"Không phải đâu Tiểu Lộ, à không Lộ ca, em không có một chút nguyện vọng nào khác sao?" Hiệu trưởng Phó hỏi.
Lộ Nhiên cười ngây ngô: "Nếu nhất định phải nói thì thật ra em cũng có một nguyện vọng."
"Ở cuộc thi em cũng đã nói, thật ra em còn muốn tiếp tục hoàn thiện 'Trang bị sáng tạo sinh mệnh nguyên tố', thậm chí dùng nó để sáng tạo ra 'Thần nguyên tố nhân tạo'!"
"Nhưng mà bị hạn chế tại kinh phí nghiên cứu, cấu hình trang bị quá thấp nên hiện tại sáng tạo ra sinh mệnh nguyên tố chủng tộc siêu phàm sơ cấp đã là cực hạn."
"Mà em nghe tiến sĩ Chanh Không nói chị ấy đang đảm nhiệm chức vị nghiên cứu viên tại 'Viện nghiên cứu Thần linh'. Viện nghiên cứu Thần linh là nơi nghiên cứu 'Thần nhân tạo' và có rất nhiều kinh phí để nghiên cứu."
"Cho nên em nghĩ, nếu như em có thể tiến vào viện nghiên cứu Thần linh trở thành đồng sự với tiến sĩ thì tốt biết mấy. . ."
"Viện nghiên cứu Thần linh!"
"Chỗ đó không dễ tiến đâu."
Hiệu trưởng Đặng nói.
"Nhìn khắp Đại học Cơ khí Thủ đô có biết bao nhiêu cơ giới sư truyền kỳ, nhưng chỉ có một mình tiến sĩ Chanh Không trở thành nghiên cứu viên ở đó, em có biết tại sao không?"
"Bởi vì kỹ thuật tự do tiến hóa vũ khí máy móc rất lợi hại sao?" Lộ Nhiên suy đoán.
Nhưng cảm giác lại không giống lắm.
"Chỉ có kỹ thuật này làm sao có thể." Hiệu trưởng Phó cười nói: "Bởi vì tiến sĩ Chanh Không dùng tiền nhờ quan hệ để đi vào."
Lộ Nhiên: "A?"
"Nói như vậy cũng không chính xác."
"Thần nhân tạo tất nhiên dính tới nguồn năng lượng cấp truyền thuyết, vật liệu cấp truyền thuyết, tài nguyên cấp truyền thuyết."
"Những tài nguyên này là mấu chốt để nghiên cứu Thần nhân tạo."
"Mà trong nhà tiến sĩ Chanh Không vừa vặn có kiện tài nguyên cấp truyền thuyết tổ truyền, cho nên cô ấy có thể gia nhập viện nghiên cứu Thần linh, mang tài nguyên tiến tổ là mấu chốt. Tuy nhiên, không phải nói như vậy có nghĩa là tiến sĩ Chanh Không không được mà ngược lại, cô ấy vô cùng lợi hại, chỉ có vấn đề về tuổi tác mà thôi. Trải qua viện nghiên cứu Thần linh ma luyện, chỉ sợ không bao lâu nữa cô ấy sẽ càng xuất sắc hơn phần lớn cơ giới sư truyền kỳ khác."
"Thì ra là thế." Lộ Nhiên khẽ gật đầu.
Cũng có nghĩa là cho dù hắn không nghiên cứu ra được trang bị sáng tạo sinh mệnh nguyên tố, nhưng chạy tới viện nghiên cứu Thần linh nói rằng mình khế ước với một con thú cưng truyền thuyết hạ vị, chỉ sợ hắn cũng có thể gia nhập viện nghiên cứu Thần linh.
Nhưng Lộ Nhiên khẳng định không thể làm như vậy.
"Nhưng em không cần lo lắng." Nói hồi lâu, hiệu trưởng Đặng cười ha ha, nói: "Em chế tạo ra sinh mệnh nguyên tố. . . Nói không chừng em cũng có thể trở thành nghiên cứu viên nhỏ tuổi nhất viện nghiên cứu Thần linh đấy."