"Cô ơi..."
Cùng lúc đó, trên một chiếc phi thuyền đang thực hiện bước nhảy không gian.
Lộ Nhiên sờ lấy lan can, đang nghĩ chủ đề để giao lưu thêm với tiến sĩ Chanh Không.
"Cậu đừng gọi tôi là cô giáo. . . Tôi không nhận nổi."
Tiến sĩ Chanh Không giây phút này mím môi, mở ra phi thuyền, hít sâu nói: "Lần trước thời gian trò chuyện quá ngắn, bây giờ có thể nói rõ ràng đến cùng có chuyện gì xảy ra được không?"
Lộ Nhiên dở khóc dở cười.
Hình như không chỉ mỗi mình tiến sĩ Chanh Không từng nói rằng: "Cậu đừng gọi tôi là thầy!"
"Tôi cũng không rõ nữa."
"Dù sao chính là cha mẹ tôi để lại cho tôi không ít thứ, ngoại trừ Chó Kiếm Ánh Sáng cùng người máy còn có một sinh mệnh nguyên tố."
"Sau đó tựa như tôi đã nói trong cuộc thi phát minh. . ."
"Tôi để Số 18 nghiên cứu sinh mệnh nguyên tố mà cha mẹ để lại, một hồi liền chế tạo ra trang bị này."
"Tôi cùng Số 18 cũng rất sốc."
"Các cậu. . ." Giây phút này, tiến sĩ Chanh Không cạn lời rồi, không biết nên khen nhóm Lộ Nhiên có tài năng, hay là nên khen nhóm hắn may mắn.
Nếu không phải cha mẹ của Lộ Nhiên đã chết, cô hiện tại rất muốn gặp một lần, nhìn xem tại sao hai người có thể để lại cho Lộ Nhiên nhiều thú cưng quý giá như vậy.
Có thiếu con gái không?
Cô vốn cho rằng trong nhà có vật liệu truyền thuyết gia truyền đã đủ cường điệu rồi.
Nhưng từ khi Lộ Nhiên xuất hiện, cô lại có cảm giác từng ấy cũng chẳng đáng để vào mắt.
Tàu vũ trụ có tốc độ rất nhanh.
Mấy phút sau, nhóm Lộ Nhiên đã tới đảo Thần.
Lúc này, Lộ Nhiên tự nhiên đã biết nguyên nhân tiến sĩ Chanh Không đưa mình đến bên này.
Đối với chuyện này, Lộ Nhiên chỉ có thể nói. . .
Kế! Hoạch! Thành! Công!
Mười mấy ngày nay ngày nhớ đêm mong viện nghiên cứu Thần linh, cuối cùng hắn đã có thể tiến đến rồi.
Khi thấy tiến sĩ Chanh Không đại biểu cho viện trưởng Lâm Ân đưa ra lời mời 'gia nhập viện nghiên cứu Thần linh', Lộ Nhiên gần như là không nói hai lời lập tức tiếp nhận.
"Hoan nghênh."
Khi phi thuyền nhảy vọt đến đảo Thần, Lộ Nhiên cũng ý thức được tầm quan trọng của mình. Có bảy, tám người đã tụ tập tại bên ngoài nơi đỗ phi thuyền không gian, dường như đi ra để đón hắn, đội hình không nhỏ.
"Viện trưởng cùng một vài đồng sự rất coi trọng thành quả nghiên cứu này của cậu, ngoại trừ mấy người không giỏi giao tiếp, chỉ biết chui đầu vào nghiên cứu thì gần như đều tới đây." Tiến sĩ Chanh Không nói.
Lộ Nhiên đi theo tiến sĩ Chanh Không ra khỏi phi thuyền, dẫn đầu đám người là một ông lão tóc trắng.
"Xin chào mọi người. . ."
Lộ Nhiên sau khi xuống tới lập tức chào hỏi các nghiên cứu viên truyền kỳ mặc áo blu trắng này.
"Bạn học Người Qua Đường phải không?" Viện trưởng Lâm Ân dẫn đầu mỉm cười nhìn Lộ Nhiên, nói: "Từ xưa thiên tài đều là thiếu niên, chắc hẳn tiến sĩ Chanh Không đã nói với cậu rồi, để tôi nhắc lại một lần nữa."
"Tôi đã xem toàn bộ quá trình cậu trình bày trong cuộc thi phát minh và rất coi trọng ý tưởng sáng tạo ra 'Thần nguyên tố nhân tạo' của cậu. Như vậy, cậu có hứng thú gia nhập 'Viện nghiên cứu Thần linh', trở thành một thành viên của chúng tôi, cùng nhau tìm kiếm cách sáng tạo ra 'Thần linh nhân tạo' hay không?"
"Với thiên phú của cậu, tôi tin tưởng cậu có đầy đủ sức bền và năng lực để theo đuổi con đường này. Chính như cậu đã nói, thứ cậu thiếu có lẽ chỉ là một chút 'đầu tư' thôi đúng không?"
"Đúng vậy!" Lộ Nhiên lộ ra vẻ mặt kích động, nói: "Viện nghiên cứu Thần linh là nơi mỗi một cơ giới sư đều hướng tới."
"Tôi sẽ phối hợp với các vị tiền bối cùng nhau nghiên cứu."
"Không vội." Viện trưởng Lâm Ân nói: "Làm người mới tiến vào viện nghiên cứu Thần linh, việc cần làm trước nhất chính là hiểu rõ viện nghiên cứu Thần linh."
"Tiếp theo để tiến sĩ Chanh Không giới thiệu cho cậu từng người đi."
"Mọi người cũng đừng tập trung hết ở nơi này, mọi người nhiệt tình như vậy sẽ làm bạn học Người Qua Đường sợ đấy. Tiếp theo còn nhiều thời gian giao lưu, để tiến sĩ Chanh Không đưa cậu đi tham quan viện nghiên cứu của chúng ta một vòng đi, trong quá trình này cậu ấy cũng sẽ chậm rãi làm quen với các cậu."
"Vâng, viện trưởng nói đúng lắm."
"Ài, tên nhóc con nhà tôi nếu thông minh được một nửa bạn học Lộ thì tốt biết bao."
Viện trưởng Lâm Ân nói xong, các cơ giới sư trẻ nhất cũng đã hơn 30 tuổi này cười ha ha một tiếng, trong đó thậm chí có một ông lão cứ ngập ngừng, nhìn Lộ Nhiên muốn nói lại thôi.
Lộ Nhiên đoán là đối phương cảm thấy rất hứng thú với trang bị sáng tạo sinh mệnh nguyên tố của hắn.
[Chờ đã, lần lượt đi chào hỏi, mỗi người đưa mấy tinh linh nguyên tố. ]
[Những bé tinh linh này là sinh mệnh được sinh ra từ trong bí cảnh đột phá nên cũng là một bộ phận của hình chiếu lịch sử, tám phần không cách nào mang ra khỏi bí cảnh, thay vì đến lúc đó trực tiếp biến mất, không bằng đưa cho những nghiên cứu viên trong viện nghiên cứu Thần linh này làm lễ gặp mặt còn hơn. ]
[Làm trưởng bối chẳng lẽ lại không đáp lễ? ]
Lộ Nhiên vừa lóe lên ý tưởng hay, tiến sĩ Chanh Không đã lôi hắn đi, nói: "Để tôi dẫn cậu đi viện nghiên cứu dành riêng cho."
"Đảo Thần rất lớn, diện tích không nhỏ hơn một thành phố, mỗi một nghiên cứu viên đều có một khu vực nghiên cứu độc lập của riêng mình, ngoài ra, bên này còn có một viện nghiên cứu Thần linh chung."
"Cậu là người mới, bên trong viện nghiên cứu trước mắt chỉ có cơ sở vật chất cơ bản, tuy nhiên mặc dù là cơ sở vật chất cơ bản nhưng cũng siêu việt tôi viện nghiên cứu tôi lưu lại tại đại học máy móc kia rồi. Nếu như về sau còn cần thiết bị máy móc gì thì cứ đề nghị là được."
"Viện trưởng Lâm Ân để cho tôi giới thiệu cho cậu về viện nghiên cứu Thần linh, tôi sẽ giới thiệu cho ngươi một chút."
Lộ Nhiên gật đầu, 'vâng' một tiếng rồi ngồi lên một cái xe bay, chậm rãi nghe cô giới thiệu.
"Trước mắt, viện nghiên cứu Thần linh có 3 phương hướng nghiên cứu Thần nhân tạo."
"Cậu biết đều là ba phương hướng nào?"
". . . Ba phương hướng nào?"
"Thứ nhất là khai phát sinh mệnh loại máy móc nghiên cứu cấp truyền thuyết! ! !"
"Dồn hết tài nguyên của một nước, tích tụ ra một loại máy móc nghiên cứu cấp truyền thuyết!"
"Sau đó nhờ năng lực nghiên cứu của nó phụ trợ, nghiên cứu ra lượng lớn máy móc truyền thuyết loại hình chiến đấu."
"Đáng tiếc, trước mắt còn chưa thành công."
"Ranh giới giữa chuẩn truyền thuyết đến truyền thuyết khó mà vượt qua."