Gia Tốc Thời Gian phối hợp tụ lực, thật là quá vô lại. Nếu như chỉ là như vậy, cũng không phải anh ta không thể phá giải, còn không có ngự thú sư có thể ở trước mặt anh ta nhẹ nhàng buff cho thú cưng, nhưng mấu chốt là... thuật thôi miên của anh ta vậy mà lại vô hiệu với Lộ Nhiên, ngược lại mình còn bị phản phệ.
"Không cần mượn cớ. Chỉ cần đối phương vẫn là bá chủ, cậu mà thua thì không lấy cớ gì được." Thần Ngưu viễn cổ lạnh nhạt nói.
Armix không dám cãi lại, mặc dù bá chủ cao cấp cùng chuẩn truyền thuyết chỉ hơn kém nhau một bậc, thế nhưng thật sự là anh ta đã từng luận bàn cùng viễn cổ Thần Ngưu và hoàn toàn bị miểu sát.
Hơn nữa, áp lực cảm nhận được lúc đó vượt xa phát súng của Súng Ngắn Thiên Tai kia.
Không phải chênh lệch cấp bậc năng lượng. . . Mà là, chênh lệch cấp độ sinh mệnh.
Ngay khi song phương đang trò chuyện.
Bỗng nhiên.
Gợn sóng hư không lóe lên.
Một đôi mắt to lớn mở ra trong hư không, nhìn chăm chú Thần Ngưu viễn cổ cùng Armix.
Lại nhìn thấy con mắt này, Thần Ngưu nhướng mày.
Mà Armix thì lộ ra vẻ giật mình.
Con mắt thật quen thuộc. . .
"Ồ, đây là con quạ đen của Lộ Nhiên nước Hạ kia sao? !"
Anh ta đã nhìn thấy chương trình trực tiếp trận chiến giữa nước Hạ và Rồng Đen. Trong trực tiếp, anh ta đã từng nhìn thấy con mắt này đóng giữ tại thành phố của nước Hạ và miểu sát động vật biển của Long Cung.
"Cậu biết chủ nhân của con mắt này à? ?" Bên cạnh, viễn cổ Thần Ngưu nhìn thấy Armix thì giật mình mở miệng, nói.
"Vâng, đại nhân Thần Ngưu, chủ nhân của con mắt... con mắt này chính là thú cưng của Lộ Nhiên đã đánh bại tôi, Quạ Song Sinh! !"
"Nó làm sao lại nhìn về phía nơi này! !" Armix lập tức lộ ra nghiêm túc, nói: "Các cậu có ý gì, sai lại dám xâm lấn thánh địa của nước Ấn!"
Giây phút này, Quạ Bóng Tối không nghĩ tới chủ nhân của thủ hạ bại tướng cũng ở đây, chẳng qua chỉ là tên cùi bắp ngay cả Bé Mây cũng không đánh nổi, nó cũng không muốn phản ứng.
Lúc trước không để ý, bị Thần Ngưu viễn cổ đánh một cái nổ mắt, giờ phút này Quạ Bóng Tối đến để báo thù.
Tuy nhiên, là một con quạ đen văn minh, Quạ Bóng Tối vẫn hi vọng lấy lý phục người trước.
"Kẻ vô lễ, cho ông một cơ hội thần phục với tôi." Nó theo dõi Thần Ngưu, thanh âm không biết từ nơi nào phát ra.
"A? ? ?" Viễn cổ Thần Ngưu sững sờ.
Armix càng sững sờ và không đỡ được.
Điên rồi hả! ! !
Thú cưng của Lộ Nhiên vậy mà tìm tới thánh địa của nước Ấn, muốn một sinh vật chuẩn truyền thuyết cấp cấp 73 cường đại thần phục với nó? ? ?
"Muốn chết! ! !" Không đợi Thần Ngưu viễn cổ kịp phản ứng, Armix đã lập tức nổi giận, lúc này anh ta nhìn vào Đôi Mắt Tà Thần, định thôi miên con thú cưng này.
Nhưng mà, Armix vừa định hành động, sắc mặt của anh ta đột nhiên thay đổi.
[Định! ]
Một thanh âm từ hư không vang lên, vậy mà làm cho anh ta trực tiếp không cách nào động đậy, thậm chí tư duy đều đã bị đông cứng, ngay cả suy nghĩ đều không cách nào làm được, chỉ có thể mở to hai mắt, khó tiếp thu được tin tức từ bên ngoài mà cũng không có cách nào phân tích.
Sợ hãi, không hiểu, hoang mang, bối rối, các loại cảm xúc xuất hiện khiến cho Armix cảm nhận được có một đôi tay lớn vô hình đang nắm chặt lấy anh ta.
"Muốn chết! ! !" Giờ này khắc này, Thần Ngưu viễn cổ cũng không hiểu vì sao tên Lộ Nhiên này lại ngang ngược như thế, trước đó một lần thì cũng thôi đi, vậy mà vẫn còn dám đến.
Nó lần nữa đạp về phía tròng mắt màu đen trong hư không, nhưng lần này, Quạ Bóng Tối đã không còn như trước kia.
[Đứt! ]
Một chữ 'đứt' vừa vang lên, một loạt huyết châu tung bay giữa bầu trời, Thần Ngưu viễn cổ đạp một cước trực tiếp cứng lại, bởi vì đùi của nó đã bị thanh âm này làm cho tách rời khỏi thân thể.
Trong ánh mắt của Thần Ngưu viễn cổ tràn ngập màu đỏ tươi, sững sờ nhìn chân của bay trên không trung, sau đó nhanh chóng rơi xuống đất, phát ra 'ầm' một tiếng.
Thật sự không thể ngờ được, nhưng cảnh tượng này cũng bị Armix nhìn thấy, khiến cho hô hấp của anh ta cũng trở nên dồn dập, trong mắt đều là khó có thể tin.
Đùa, đùa cái gì! ! !
Đây là Thần Ngưu viễn cổ cấp 73, chủng tộc chuẩn truyền thuyết, hệ nham thạch.
Mặc dù thân thể vẫn là huyết nhục, thế nhưng xương cốt, làn da đã sớm cứng rắn như là kim thạch. Đã thật lâu rồi Thần Ngưu viễn cổ không được trải nghiệm lại cảm giác bị thương, mà cách bị thương càng làm cho Thần Ngưu viễn cổ không cách nào hiểu nổi.
"A a a a a a a a! ! !" Thần Ngưu viễn cổ phẫn nộ gào thét, nguyên tố nham thạch ngưng tụ, tạm thời định hình ra một cái chân mới cầm máu và khôi phục hành động. Năng lượng toàn thân Thần Ngưu liên tục tăng lên, vừa định hóa thân thành dãy núi đánh tới, nhưng còn chưa đi được hai bước, 'phù phù' một tiếng giống như là đấu vật, thân thể cao lớn lần nữa nện trên mặt đất.
Giờ khắc này, Thần Ngưu viễn cổ mới kinh sợ phát hiện ra chỗ chân gãy của mình lại có lít nha lít nhít đường vân màu tím sẫm bắt đầu tràn ngập, bò lên toàn thân.
"Hệ độc!"
Không chỉ có chân không hiểu thấu bị chặt đứt mà vết cắt còn thấp thoảng ẩn dấu độc xâm nhập vào trong thân thể.
Cảm nhận được năng lượng hỗn loạn trong cơ thể, cảm nhận được cảm giác bất lực toàn thân, Thần Ngưu viễn cổ cố gắng mở to hai mắt.
Mà giây phút này, thanh âm mang đến tuyệt vọng của Quạ Bóng Tối lại lần nữa truyền ra.
"Cảm giác đau tăng lên."
"Phòng ngự suy yếu."
"Giảm kháng độc."
"A a a a a a a a a! ! !" Mỗi lần Quạ Bóng Tối mở miệng, trên thân Thần Ngưu viễn cổ liền có ngôn linh gợn sóng nhấp nháy, đồng thời, Thần Ngưu viễn cổ cũng cảm thấy đau đớn bắt đầu tăng lên gấp bội.
"Rốt cuộc..."
Có thể nói, Thần Ngưu viễn cổ còn chưa bao giờ thấy đối thủ quỷ dị như vậy, nó căn bản không biết đối phương sử dụng thủ đoạn gì, chỉ cảm thấy lực lượng của đối phương khó lòng phòng bị, không có một chút sức phản kháng.
"Đây chính là cái giá phải trả khi làm trái ý của vương."
Ánh mắt của Đôi Mắt Tà Thần lạnh thấu xương, mất công nó còn chuẩn bị đầy đủ như thế, thậm chí không tiếc hiến tế một con mắt, kết quả là như vậy. Không biết đối phương còn chưa khôi phục lại, còn đang trong thời kỳ suy yếu, hay là lực lượng chỉ có như thế.