Ngự Thú Đại Sử Kí

Chương 1

“ Vài thập kỉ trước, các vết nứt không gian đột nhiên xuất hiện trên khắp trái đất. Từ trong đó đi ra có thì là hung thú, có thì là yêu ma thậm chí là thiên sứ nhưng chúng có một đặc điểm chung đó là tàn sát nhân loại, con người gọi chúng là Linh thú. Nhưng trong quá trình sinh tồn, chạy trốn con người dần dần làm bạn được với một trong số chúng. Họ kí kết một thứ gọi là Huyết Ước với Linh thú và cùng nhau chiến đấu, đó cũng là lúc Ngự Thú Sử xuất hiện...” tóc đã bạc trắng, thân hình gầy gò ông lão đang ôm một đứa bé trai trong lòng giảng giải chuyện xưa.

Đứa bé trai lắng nghe chăm chú. Khuôn mặt non nớt, ánh mắt hữu thần tràn đầy linh tính, thân hình bụ bẫm trông rất đáng yêu.

“ Bạch Du, sau khi lớn lên cháu phải trở thành một Ngự Thú Sử mạnh mẽ, bảo vệ bản thân” ông lão cười hiền lành dặn dò đứa bé.

“ Um, ta biết ông nội, ta sẽ trở lên mạnh mẽ để bảo vệ ngài” đứa bé vui vẻ đáp lại. Suy nghĩ trong chốc lát đứa bé lại hỏi “ Nếu ta trở lên mạnh mẽ thì có thể gặp lại ba mẹ không? ”

“ Chắc chắn rồi, chỉ cần cháu trở lên mạnh mẽ thì sẽ có ngày cháu có thể tìm được họ” ông lão trầm mặc một lúc, ngượng cười đáp.

==========

_ Khu dân nghèo _

Trong ngôi nhà đơn xơ cũng có thể nói là tồi tàn, một thiếu niên tầm 15-16 tuổi đang tất bật nấu cơm, lau dọn nhà cửa. Một mùi thơm thoang thoảng từ trong bếp truyền ra, bàn thức ăn đạm bạc chỉ có mỗi một ít thịt và rau cải luộc.

Khu dân nghèo là nơi dành cho những người không quyền, không thế mà còn thiếu thốn cả về mặt tiền bạc. Là những kẻ dưới chót nhất tầng lớp xã hội, ở nơi đây một bữa ăn có thể có sự có mặt của một miếng thịt đã có thể gọi là xa sỉ rồi.

Từ khi vết nứt không gian xuất hiện, con người bị Linh thú tàn sát, không gian sống bị thu hẹp, chỗ cho con người ở cũng chả có nói gì đến đất cho việc chăn nuôi quy mô lớn.

Sau bữa ăn sáng, Bạch Du sửa soạn đồ đạc, đang định ra khỏi nhà nhưng giống như chợt nhớ ra gì đó hắn bỏ cặp xuống, đi đến trước bàn thờ và thắp nhang.

“ Ông nội hôm nay là ngày đầu tiên cháu nhập học, cháu sẽ hoàn thành mong muốn của ông trở lên thật mạnh mẽ. Trên trời ông hãy luôn dõi theo cháu” Bạch Du thì thầm trước bàn thờ, thần sắc lạnh nhạt nhưng trong mắt lại không giấu được đau thương.

Nửa năm trước ông hắn mất vì ung thư giai đoạn cuối, với năng lực y học cũng như Linh Thú phối hợp ung thư không còn là mối lo. Nhưng đi cùng đó là một số tiền khổng lồ nhà hắn lại quá nghèo, ông nội hắn lại già cả chỉ có hắn đi làm thuê làm mướn vắt nhặt từng đồng nhưng cũng như muối bỏ bể.

Khi Bạch Du còn bé ba mẹ cũng đã không biết tung tích, một tay do ông nội hắn nuôi nấng, là người thân duy nhất của hắn giờ ông lại ra đi. Từ năm hắn Chín tuổi đã bắt đầu bước ra xã hội, trải đủ cay đắng, tâm cảnh hắn đã rèn luyện đủ vững chắc nhưng việc ông hắn ra đi vẫn là đả kích quá lớn.

Bạch Du thẫn thờ nhìn khuôn mặt trong ảnh một hồi lâu, sâu kín thở dài. Cho dù hắn có đau buồn thì ông hắn cũng không sống lại, hắn phải sống thật tốt, trở lên thật mạnh mẽ để ông trời mỉm cười, để tìm lại gia đình của bản thân.“ Ông nội cháu đi đây” Kìm nén lại cảm xúc Bạch Du ra khỏi nhà.

“ Tiểu Du, ngày đầu tiên đi học phải cố lên đấy...”

“Tiểu Du, lại đây thím cho mấy cái bánh bao đi đường ăn, không cho từ chối...”

Vì hay giúp đỡ người xung quanh nên Bạch Du rất được người ở đây yêu quý, những lúc gặp khó khăn đều là mọi người ở khu dân nghèo này giúp hắn vượt qua. Tuy không khá giả nhưng lại rất chân thành.

Bạch Du mỉm cười nhìn cảnh vật xung quanh, hít một hơi thật sâu. Từ sâu trong nội tâm hắn ý nghĩ muốn trở lên mạnh mẽ càng kiên định, chỉ có trở lên mạnh mẽ thì mới có thể kéo dài cuộc sống bình yên như thế này. Hắn nhấc chân bước ra khỏi khu dân nghèo hướng về khu dân thường đi đến.

Thành phố Phong Diệp được chia thành nhiều địa khu, ở trung tâm là khu cao cấp giành cho giới thượng lưu và thương gia giàu có. Bao bọc khu cao cấp là khu giao thương chuyển để giao dịch mua bán Linh thú, tài liệu, thảo dược,...bất cứ thứ gì liên quan đến Linh thú và Ngự Thú Sử. Tiếp đến là khu dân thường với hoàn cảnh không giầu sang nhưng ổn định và ngoài cùng là khu dân nghèo dành cho những kẻ như hắn.

Hôm này là ngày nhập học của học viện Thiên Thành, vì hoàn thành lời hứa với ông khi còn bé, hắn tích góp tiền đăng kí vào học viện. Học viện Thiên Thành chuyên đào tạo Ngự Thú Sử và Tiến Hóa Sư nằm ở chỗ giao giới khu dân thường và khu giao thương.

Ngự Thú Sử là những người kí kết Huyết Ước với dị sinh vật làm chúng trở thành Linh thú cùng chiến đấu với bản thân. Còn Tiến Hóa Sư là nhưng người chuyên nghiên cứu cách tiến hóa cho Linh thú, khi chúng đạt đến giới hạn để chúng trở lên mạnh hơn.

Và không phải Linh thú nào khi đạt đến giới hạn cũng có thể tiến hóa chỉ có một số rất nhỏ mà thôi. Những Linh thú có tiềm lực lớn, huyết mạch càng tinh khiết thì khả năng tiến hóa càng lớn.

Tất nhiên cũng có những trường hợp ngoại lệ, một số nhỏ yếu thú yếu ớt, thông qua một số nguyên nhân gây lên biến dị, thực lực của chúng cũng sẽ vì đó mà biến hóa.

_ Khu dân thường _

Một cánh cổng lớn đã “ cũ ” nhưng không kém phần nguy nga, những vết sét loang lổ trên cảnh cổng bộc lộ một cỗ khí chất tang thương, cổ lão theo năm tháng, mang theo một tia khí chất bất hủ.

Tuy học viện Thiên Thành không thuộc top đầu của thành phố nhưng cũng không vì thế mà xem thường. Nhân khí như nước chảy, dòng người qua lại mang theo khí tức của thanh xuân.

Bạch Du cảm giác có một tia không thích ứng nhưng lại mang cảm giác dễ chịu, những năm này bôn ba ngoài xã hội, trải đủ sự đời, đau buồn, vui vẻ, bi thương,... Nhưng cũng không thể chối cãi hắn cũng chỉ là chàng thiếu niên 15 tuối, khí tức thanh xuân như làm cho hắn trở về đúng lứa tuổi của mình.

Bạch Du cũng biết sau khi bước qua cánh cổng này thì cuộc sống của hắn sẽ bắt đầu một trang sách mới, hắn cũng đang tự hỏi phía trước có những gì đang chờ hắn đối mặt. Bạch Du thở ra một hơi, đúng hay là sai chỉ có bước ra bước chân này mới biết được, chần chờ sẽ chỉ mang đến thất bại. Hắn nhất chân đi vào cổng học viện.

Có ai ngờ đâu bước chân này ngày hôm nay của người thiếu niên nghèo, sẽ sinh ra một cường giả người người kính ngưỡng và ca tụng. Tất nhiên đó là chuyện của sau này.
Bình Luận (0)
Comment