Ngược Tàn Vợ Yêu: Tổng Tài Xin Đừng Hối Hận

Chương 133

Chương 133

 

Lương Tiểu Ý không biết rõ mấy nhãn hàng nổi tiếng, cô từ trong đống quần áo Tô Lương Mặc chuẩn bị cho mình, chọn ra chiếc váy này cũng bởi vì thấy nó “mộc mạc”, màu sắc tươi mới. Là kiểu dáng mà cô thích.

 

Lúc Tô Lương Mặc đi công tác trở về, đem quần áo đưa cho cô, cũng không nói với cô rằng chiếc váy này chỗ đắt đỏ của chiếc váy này.

 

Giờ đây nghe tất cả những lời của Phó Đình Đình, lòng của Lương Tiểu Ý ngược lại không có bị Phó Đình Đình quấy nhiễu, cảm giác bị sỉ nhục trước mặt mọi người nữa. Bây giờ cô chỉ đau xót vì chiếc váy trên người cô đã tốn rất nhiều tiền a a a a…..

 

Nhưng mà cũng bởi lời nói của Phó Đình Đình mà ánh mắt của tất cả mọi người trong phòng bao nhìn Lương Tiểu Ý cũng đã thay đổi.

 

Lương Tiểu Ý cắn môi, nghĩ một lúc, nói: “Tôi không phải là tình nhân của Tô Lương Mặc, tôi là vợ của anh ấy: Câu nói này giống như một quả bom nguyên tử với lực phá hoại vô cùng kinh người.

 

Không khí trong phòng bao trở lên yên ắng đến kỳ lạ. Phó Đình Đình nghe vậy kinh ngạc một lúc, sau đó khuôn mặt trong sáng tỏ vẻ khinh bỉ: “Lương Tiểu Ý, cô muốn gả cho Tô Lương Mặc đến điên rồi sao? Ai chẳng biết Tô Lương Mặc và Ôn Tình Noãn đã quen nhau mười năm rồi, họ còn sắp đính hôn rồi! Nếu không phải do cô, có khi họ đã lấy nhau từ lâu rồi! Tô Lương Mặc sẽ lấy người đã hại Ôn Tình Noãn đến thảm thương như cô sao? Tôi thấy cô bị hoang tưởng rồi!”

 

Đúng là cay nghiệt mà… cô ta thế mà lại trực tiếp chọc vào nỗi đau của Lương Tiểu Ý.

 

Giờ phút này, sắc mặt Lương Tiểu Ý đã thay đổi từ lâu.

 

Lương Tiểu Ý đưa mắt nhìn mọi người xung quanh, cô nhận ra ánh mắt nhìn cô của rất nhiều người trong phòng bao đều có vẻ hài hước và mỉa mai.

 

“Tôi thật sự là…”

 

Ngay vào lúc này, cửa phòng bao bị đẩy ra.

 

Theo tiếng mở cửa, mọi người theo bản năng ngẩng đầu nhìn về phía cửa phòng bao.

 

“Tô Tô Tô… tổng giám đốc Tô, ngài ngài ngài sao lại có thời gian đến đây?” Trương Chỉ Lưu là người đầu tiên phản ứng lại, hắn ta lập tức nở nụ cười đi lên tiếp đón, nịnh hót Tô Lương Mặc: “Tổng giám đốc Tô bận rộn như vậy có thể bớt thời gian tới tham gia buổi họp lớp, tất cả mọi người chúng tôi đều lấy làm vinh dự”

 

Bởi vì sự có mặt của Tô Lương Mặc, bầu không khí ngột ngạt trong phòng bao nhất thời tan đi. Đàn ông phụ nữ, cho dù là ai, trên mặt đều treo lên nụ cười vui vẻ, trong khoảng khắc, không khí trở nên vui vẻ nhẹ nhàng.

 

Đến ngay cả Phó Đình Đình vẫn luôn kéo chặt lấy Lương Tiểu Ý cũng buông tay ra, chỉnh lại đầu tóc một chút, vuốt phẳng chiếc váy đen trên người, vừa cười vừa chào hỏi Tô Lương Mặc: “Chào anh, tổng giám đốc Tô. Lâu rồi không gặp, tổng giám đốc Tô ngày càng có sức hấp dần!”

 

Một người phụ nữ tán thưởng một người đàn ông cũng chỉ có như vậy.

 

Tô Lương Mặc hơi nghiêng đầu nhìn Phó Đình Đình một cái, hững hờ gật đầu.

 

Trương Chi Lưu vội vàng cúi đầu khom lưng, dùng kỹ năng cực kỳ nịnh nọt của mình làm động tác mời: “Nào nào nào, tổng giám đốc Tô ngồi xuống đây”

 

Hắn ta tự tỏ vẻ thân quen nói: “Mấy năm gần đây mỗi lần họp lớp, hỏi Tình Noãn, cô ấy đều nói công việc của tổng giám đốc Tô quá bận không rút ra được thời gian, không ngờ rằng hôm nay hôm nay tổng giám đốc Tô sẽ tới tham gia. Tha thứ cho ôi mạo muội hỏi một chút, lần này có phải cậu tới thay Tình Noãn phải không? Dù sao những năm trước khi cậu ấy còn chưa xảy ra chuyện đều sẽ tham dự họp lớp”

 

Nói tới đây, mọi người đều ý tứ sâu xa nhìn Lương Tiểu Ý một cái.

 

‘Vụ clip kia ồn ào quá lớn, cho dù sau đó clip đã bị người ta xóa đi, trên mạng cũng không tìm được clip nữa, nhưng trong lòng mọi người vẫn nhớ kỹ chuyện này.

 

Trương Chỉ Lưu quả thực xấu xa… Hắn ta còn muốn châm ngòi Lương Tiểu Ý và Tô Lương Mặc.

 

Lương Tiểu Ý cúi thấp đầu, đứng chỗ cửa phòng bao, trong lòng rối rắm vô cùng.

Bình Luận (0)
Comment