Ngược Tàn Vợ Yêu: Tổng Tài Xin Đừng Hối Hận

Chương 306

Chương 306

Cũng lúc này, cánh truyền thông cũng sôi trào, đủ loại ép hỏi, chất vấn Lương Tiểu Ý không ngừng vang lên.

“Ôn Tình Noãn! Cô nói lại một lần nữa xem! Cô đem câu vừa nãy nói lại một lần nữa xem!”

Lồng ngực nhấp nhô kịch liệt, Lương Tiểu Ý cảm thấy tức giận vô cùng, cô dùng ánh mắt không thể tin nổi nhìn chằm chằm vào Ôn Tình Noãn. Hôm nay cô cảm thán n lần, sao trên đời lại có loại phụ nữ như cô ta! Cô ta sao có thể trở thành bạn bè với loại phụ nữ như thế này chứ! Hơn nữa còn là bạn bè nhiều năm như vậy!

Trong ánh mắt của cánh truyền thông, Ôn Tình Noãn bị Lương Tiểu Ý quát sợ đến mức co rúm người lại, một bà chị đứng sau lưng Ôn Tình Noãn nói, “Đừng sợ, ở chỗ này có rất nhiều người đang nhìn. Huống hồ, chỗ này có người đang phát trực tiếp. Tất cả những hành động của vị giáo sư Lương nổi tiếng thế giới này sẽ đồng thời được phát trên TV của mọi nhà.

Tất cả hành động của cô ta, bố mẹ cô ta cũng có thể nhìn thấy trên TV, hàng xóm trước kia cũng có thể xem. Cô ta khiến bố mẹ mình xấu hổ”

Lương Tiểu Ý sau khi chịu đựng đả kích bị Ôn Tình Noãn lật lọng trộm hô bắt trộm, nghe thấy câu này lại một lần nữa bị sốc.

Bố mẹt Hai chữ này ngay lập tức khiến Lương Tiểu Ý trợn trừng mắt, trong đáy mắt trong sáng tràn ngập sợ hãi. Cô sợ bố mẹ đang ở thành phố N xa xôi sẽ nhìn thấy một cảnh này, sợ bố mẹ vì cô mà bị hiểu lầm rồi chịu đựng sự chỉ trỏ bàn tán của hàng xóm láng giềng, lúc này cô đã không còn là niềm kiêu ngạo của bọn họ nữa, ngược lại sẽ trở thành nỗi xấu hổ của bố mẹ.

Nhưng cánh truyền thông lại cho rằng sự sợ hãi trong mắt cô là chột dạ một cách đương nhiên, cho rằng cô sợ hãi những chuyện mình làm bị người dân cả nước biết được, từ đó thân bại danh tàn.

Cảm giác sợ hãi lo lắng nháy mắt bao trùm lên Lương Tiểu Ý, thế giới của cô dường như chợt dừng lại và bị ngăn cách bởi sự yên tĩnh. Đôi mắt vốn chứ đầy sự sợ hãi lo lắng chậm rãi trở nên kiên định.

Không! Đời này cô đã thiếu bố mẹ quá nhiều rồi, cô tuyệt đối không thể khiến bọn họ bị hiểu lầm, bị người khác chỉ trỏ giống như cô!

Cho dù đến ngày cô chết, Lương Tiểu Ý cô cũng phải là niềm kiêu ngạo của bố mẹt!

Cô thong dong kéo chiếc balo lệch trên vai xuống một cách chậm rãi, Lương Tiểu Ý khom người vững vàng đem chiếc balo chứa đựng vận mệnh những ngày tháng sau này của cô đặt lên đất bên cạnh. Sau đó Lương Tiểu Ý đứng thẳng người, ưỡn ngực. Cô đưa mắt liếc nhìn khuôn mặt của cánh phóng viên, cuối cùng dừng lại trên khuôn mặt vô tội chói mắt trong đám người kia.

Người ta thường nói, lùi một bước biển rộng trời cao, không có hận thù sống chết nào, không cần quá so đo tính toán. Lời này cũng chẳng thích hợp với loại người được voi đòi tiên, tang tận lương tâm như Ôn Tình Noãn.

Ôn Tình Noãn nhìn Lương Tiểu Ý có chút gì đó không giống trước kia, trong lòng nảy lên dự cảm không lành. Nhưng mà cô ta rất tự tin, tự cho răng Lương Tiểu Ý vẫn là cô nàng ngu ngốc trong mắt cô ta, vẫn mềm lòng, tự mình chịu hết tiếng xấu.

“Ôn Tình Noãn, nữ, 27 tuổi, một năm trước được chẩn đoán có khối u trong não, bởi vì khối u nằm ở vị trí vô cùng đặc thù nên cho dù đi đến không biết bao nhiêu bệnh viện, đến ngay cả những bác sĩ trưởng của các bệnh viện có tiếng ở Australia cũng không chắc chắn có thể phẫu thuật thành công, bệnh nhân Ôn Tình Noãn cũng không dám tùy tiện thực hiện phẫu thuật. Vì vậy một năm sau vẫn luôn áp dụng phương pháp chữa trị cũ…”

Lương Tiểu Ý mặt không chút cảm xúc nhìn Ôn Tình Noãn, “Cô Ôn Tình Noãn, tình hình bệnh tật của cô tôi có nhắm nhắt cũng có thể nói ra được. Đây là vì sao chứ? Bởi vì tôi dành ra cả một tuần lẽ, trắng đêm không ngủ để nghiên cứu ca phẫu thuật này! Vì đề cao tỷ lệ thành công của ca phẫu thuật, thân là bác sĩ, tôi cho rằng bản thân đã làm chuyện nên làm: Lúc này, cô gái trẻ tuổi kia lại chen miệng vào: “Bác sĩ Lương, chuyện này thì có thể nói rõ được điều gì chứ? Chẳng lẽ thân là bác sĩ trị bệnh cứu người không phải là thiên chức của cô sao?”

Lương Tiểu Ý không thèm để ý đến cô ta. Cô bất ngờ quay người lại, chủ động đối mặt với máy quay, sắc mặt nghiêm túc: “Bên trên chính là bệnh án đầy đủ của cô Ôn Tình Noãn. Người ngoài ngành chỉ xem cho vui, người trong ngành mới hiểu được hết” Lương Tiểu Ý đột nhiên khom người chào, rồi lại ngẩng đầu lên, thần sắc nghiêm túc nhìn thẳng vào máy quay, “Nghe nói đây là chương trình truyền hình trực tiếp, tiếp theo đây, tôi sẽ đem phương án chữa trị dành riêng cho bệnh tình của cô Ôn Tình Noãn mà tôi đã mất một tuần không ăn không ngủ công bố với tất cả mọi người. Xin các bác sĩ khoa ngoại thần kinh cùng giám sát và làm chứng cho tôi” Lương Tiểu Ý suy nghĩ rõ ràng nghĩ ra kế sách đối phó với Ôn Tình Noãn vẫn luôn lấy bệnh tình ra để hại cô rồi nói ra tất cả một cách rõ ràng trước máy quay.

Bình Luận (0)
Comment