Ngược Tàn Vợ Yêu: Tổng Tài Xin Đừng Hối Hận

Chương 859

Chương 859

Lục Trầm cảm nhận được vật nặng trên tay mình, ngơ ngác một lúc rồi nhìn vào đĩa táo… Đúng là không còn gì để nói.

Tô Lương Mặc, cậu có cần mặt mũi nữa hay không?

Trong mắt Lương Chi Hoành lóe lên một tia kinh ngạc.

Được thăm bệnh xong, lại có Lương Tiểu Ý hết lòng khuyên nhủ, hai đứa trẻ mới bằng lòng đi theo Lục Trầm trở về biệt thự Lý Ân.

Tiên xong hai đứa trẻ, Lương Tiểu Ý cảm thấy kiệt sức.

Hôm nay đã xảy ra quá nhiều chuyện, cô mệt mỏi rã rời đưa tay lên dụi mắt.

“Cũng muộn rồi” Lương Tiểu Ý lên tiếng. Tô Lương Mặc đang ngồi cạnh giường khẽ gật đầu: “Ừ, chúng ta đi ngủ thôi”

“… Được” Lương Tiểu Ý vừa nói vừa nhìn sang Tô Lương Mặc, cảm thấy bất đắc dĩ vì người đàn ông vẫn cứ ngồi yên không nhúc nhích.

Lương Tiểu Ý cố tình ám chỉ: “Em thấy hơi mệt”

Người đàn ông nào đó mặt dày giả vờ không hiểu ý của cô: “Mệt thì nghỉ đi”

“Thế còn anh…”

“Anh không mệt. Em cứ ngủ đi”

Gặp quỷ rồi!

Lương Tiểu Ý cảm thấy rất đau đầu với hành vi vô lại của Tô Lương Mặc.

Cô buồn bực nghiến răng rồi nói thẳng: “Đừng nói đêm nay anh định chen chúc trên một chiếc giường với em đấy nhé?”

Nói xong, cô trừng mắt quan sát phản ứng của người đàn ông không biết xấu hổ nào đó. Cô cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, nếu anh dám nói phải, cô sẽ lập tức trở mặt.

Gương mặt anh tuấn của người đàn ông nhẹ nhàng cúi xuống nhìn người phụ nữ đang nằm trên giường. Hàng mi gợi cảm của anh khẽ rung động, hỏi ngược lại cô: “Không được sao?”

Không được sao?… “Anh nói xem!” Lương Tiểu Ý bị anh chọc giận, duỗi một chân ra chào hỏi với người đàn ông kia, chuẩn bị tung ra chiêu võ “Chân vô hình” đã sớm thất truyền từ lâu của Phật Sơn!

Người đàn ông ung dung nắm lấy bàn chân đang đạp tới của cô, nhìn mũi chân hung hăng tràn đầy khí thế. Anh nắm chặt mắt cá nhân của cô. Nhiệt độ nóng rực từ lòng bàn tay anh truyền xuống như muốn đốt cháy làn da của cô.

“Thả ra!” Lương Tiểu Ý dùng sức rút chân về nhưng không thể. Căn bản với sức lực nhỏ bé của cô không thể đánh lại được người đàn ông vô lại này. Cô chỉ có thể quát nhẹ một câu.

Bàn tay đang nắm chặt mắt cá chân của cô chợt thả lỏng, từng đầu ngón tay gập lại vuốt ve mu bàn chân cô.

Sau đó, anh chậm rãi thưởng thức vẻ mặt đỏ bừng của cô.

Trên gương mặt tuấn tú của anh tràn ngập thỏa mãn.

“Chim nhỏ!”

Người phụ nữ thầm mắng.

Mà người đàn ông lại nhướn mày: “Nếu em đã khen ngợi anh như vậy, anh đâu thể làm em thất vọng được. Hãy để anh… làm chút chuyện mà chim nhỏ nên làm”

Nói xong, anh đột nhiên tiến tới rút gần khoảng cách giữa hai người Trong nháy mắt, gương mặt của người đàn ông kia dán sát vào mặt cô, hơi thở nóng bỏng phả lên da mặt cô.

Mặt của Lương Tiểu Ý đỏ bừng như mông khi.

“Đừng làm loạn nữa” Hai mắt của cô lóe sáng, hơi nước mờ mịt. Cánh môi hồng phấn nộn bị hàm răng nhỏ cắn vào lại càng thêm trơn bóng óng ánh… Ánh mắt của người đàn ông luyến tiếc không muốn rời khỏi cô. Cơ thể đột nhiên nảy sinh biến hóa khiến anh phải chửi thầm “Shit!”

Bình Luận (0)
Comment