Người Cha Hàng Tỉ Sủng Nghiện

Chương 145



Sáng sớm.

Sau khi Tô Lạc Lạc giúp bọn nhỏ thay đồng phục xong liền nghĩ đến buổi tối phải đến biệt thự nhà họ Long ăn bữa tối, cô quyết định dặn dò bọn nhỏ một chút: “Tối nay chúng ta đi qua nhà ông bà nội, các con nhất định phải ngoan ngoãn nghe lời biết chưa?”
“Dạ! Chúng con sẽ nghe lời mà.

” Tô Tiểu Sâm cam đoan, Tô Tiểu Hinh cũng gật đầu.

Thật ra Tô Lạc Lạc không muốn gặp mặt người của nhà họ Long, cũng không muốn có qua lại gì với bọn họ nhưng mà cô cũng biết người của nhà họ Long xem thường thân phận của cô, cho nên hai bên không gặp mặt cũng là một chuyện tốt.

Ánh mắt Long Dạ Tước như nhìn thấu tâm tư của cô, mày kiếm nhíu chặt lại, đến bây giờ anh cũng không rõ tâm tư người phụ nữ này đang nghĩ cái gì.

Nhưng mà có một điểm anh hiểu rõ, do môi trường sống và kinh nghiệm từ nhỏ của cô nên đã tạo thành tính cách không tin tưởng vào bất kì ai của cô, trong mắt cô, có lẽ cô chỉ có thể tin vào chính mình.

Chuyện này đối với anh mà nói, không phải là chuyện gì tốt cả.

Bởi vì chuyện này có nghĩa là nếu anh muốn bước vào tim của cô thì cần phải hành động và trả giá nhiều hơn.


Tô Lạc Lạc vẫy tay tạm biệt bọn nhỏ, nhìn bọn nhỏ lên xe xong, đưa mắt nhìn theo chiếc xe sang trọng lái ra khỏi biệt thự, Tô Lạc Lạc suy nghĩ một chút rồi quyết định lên lầu ba, đi vào phòng tập thể dục, bắt đầu chạy bộ.

Một thân thể khỏe mạnh là tiền vốn của cách mạng.

Lúc chiều, Tô Lạc Lạc vẫn là không nhịn được cầm điện thoại lên mạng tìm kiếm, phát hiện những bài báo và bình luận liên quan đến cô rất khó tìm kiếm ra được.

Nhưng đa số trên mạng đều là hình ảnh và bài viết của Dạ Trạch Hạo và Hạ Dung, thậm chí mối quan hệ tình cảm của bọn họ được nhà báo viết vô cùng mạch lạc rõ ràng, mà Hạ Dung cũng hào phóng tương tác qua lại với Dạ Trạch Hạo ở trên weibo, thoải mái thừa nhận mối quan hệ tình cảm này.

Tô Lạc Lạc ngồi xem ảnh trên mạng của họ, cảm thấy cũng rất xứng đôi, là một cặp đôi vàng, nếu như anh ta thực sự thích Hạ Dung thì từ tận đáy lòng cô chúc phúc cho anh.

Bất tri bất giác thời gian đã đến xế chiều, sau khi Tô Lạc Lạc ngủ trưa tỉnh dậy đã là bốn giờ ba mươi, cô nhớ đến buổi tối còn phải tham dự buổi tiệc cùng Long Dạ Tước nên tranh thủ rời giường.

Đúng năm giờ, chuông cửa vang lên, thông qua màn hình camera nhìn thấy người đứng ngoài cửa là Tống Nhã thư kí của Long Dạ Tước.

Tô Lạc Lạc vội vàng mở cửa cho cô ta, Tống Nhã tươi cười đi vào sảnh.

“Chào cô Tô, tôi được tổng giám Long dặn dò đến đón cô đi trang điểm đấy.

” Tống Nhã mỉm cười nói.

Tô Lạc Lạc gật đầu: “Được, để tôi đi lấy túi xách đã.


“À còn có, tổng giám đốc Long bảo cô hãy cầm theo quà sinh nhật anh ấy tặng cô, vì nó sẽ phối vừa vặn với lễ phục tối nay.


Tô Lạc Lạc không nghĩ đến anh còn nhớ cái này, Tô Lạc Lạc chỉ có thể gật đầu: “Được, tôi biết rồi.


Tô Lạc Lạc đi đến góc tủ quần áo của Long Dạ Tước lấy ra bộ trang sức mà sinh nhật lần trước anh đã tặng rồi đi xuống lầu.

Cô ngồi trên xe của Tống Nhã rồi đi đến một cửa hàng lễ phục cao cấp ở trung tâm thành phố.

Tống Nhã nói với quản lý nơi Tô Lạc Lạc sẽ đến tối nay, quản lý sẽ biết phải chọn lễ phục như thế nào cho phù hợp.

Tô Lạc Lạc ngồi trên ghế sô pha, quản lý quan sát cẩn thận tỉ mỉ một chút rồi liền có quyết định.


Tô Lạc Lạc có làn da trắng sáng và vóc dáng mảnh mai, quản lý quyết định sẽ không che giấu đôi chân thon dài và cặp đùi xinh đẹp của cô, cô ta chọn cho cô một bộ váy màu đen trễ vai.

Kiểu dáng cổ điển nhưng sang trọng tôn lên vòng eo thon thả, đường viền lụa mỏng như một tấm màn che ôm chặt lấy vòng eo thon thả ấy, làm cho cặp chân thon dài vô cùng hoàn mỹ lộ ra.

Chiếc váy dạ hội cũng được điểm xuyến bằng những viên châu nhỏ, lấp lánh, đẹp tựa như những ngôi sao.

Tô Lạc Lạc khoác lên mình bộ trang sức mà Long Dạ Tước đã tặng, mái tóc dài uốn cong bồng bềnh, một khuôn mặt nhỏ nhắn được trang điểm tinh xảo mà thanh nhã, vừa khéo.

Tống Nhã cuối cùng cũng hiểu được lí do mà tổng giám đốc Long thích cô, bởi vì trên người cô có một loại hào quang không thể làm ngơ được, đến cả bản thân mình là phụ nữ mà còn nhịn không được nhìn cô đến thất thần.

Tô Lạc Lạc và Tống Nhã đi ra thì đã gần sáu giờ rồi, Tống Nhã gọi điện thoại cho Long Dạ Tước, cô ta đưa Tô Lạc Lạc đến bên cạnh chiếc xe sang trọng của Long Dạ Tước.

Đột nhiên đèn xe nháy sáng lên, Tô Lạc Lạc quay đầu nhìn thấy từ phía thang máy, Long Dạ Tước một thân âu phục màu đen đi giày da trầm ổn bước đến, khí chất vừa cao ngạo lại lạnh lùng, cô âm thầm nhìn anh đang từng bước đi về phía mình.

Trái tim của Tô Lạc Lạc nhịn không được nhảy lên đập mạnh.

Không thể không thừa nhận, người đàn ông này có một loại khí chất mê người đồng thời cũng mang theo khí thế độc đoán.

Long Dạ Tước vừa mới bước từ văn phòng xuống, lúc cửa thang máy vừa mở ra tầm mắt anh liền phóng ra nhìn thấy bóng lưng của cô gái đứng cùng Tống Nhã.

Ánh mắt anh lập tức nhíu chặt, chỉ là một cái bóng lưng của cô thôi mà làm lòng anh hưng phấn muốn nhảy lên, anh cố ý nhấn nút mở khóa xe để đèn nháy lên làm cô chú ý mà quay đầu lại.

Khoảng khắc Tô Lạc Lạc quay đầu lại, mặc dù đèn trong ga ra mờ mờ nhưng dường như hào quang ở khắp bốn phía đều tụ lại ở trên người cô vậy, cách ăn mặc trang điểm đêm nay của cô anh cho max điểm.

Mà quần áo trang sức dù sao cũng là đồ phụ trợ, đẹp nhất vẫn là chính bản thân cô.

Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của anh, Tô Lạc Lạc có chút xấu hổ không biết nên để tay vào đâu, lông mi dày cong khẽ run lên, cố gắng khống chế nhịp tim của mình.

Rất nhanh, một đôi giày da màu đen bóng lưỡng dừng lại trước mặt cô, ánh mặt cô không khỏi chậm rãi nâng lên, dọc theo quần tây thẳng thớm không hề có nếp gấp của người đàn ông, cuối cùng là chạm vào đôi mắt sâu thẳm như màn đêm của anh.

Lập tức cô không biết vì sao mà tim đập loạn cả lên.

Tống Nhã bên cạnh sớm đã thức thời trốn vào xe của mình rồi.

Tay Tô Lạc Lạc nhanh chóng bị anh nắm lấy dẫn cô đi đến ghế phụ xe anh, anh mở cửa xe lịch lãm như một quý ông trầm giọng nói: “Lên xe.



Tô Lạc Lạc cúi người ngồi vào xe, Long Dạ Tước cũng đi đến ghế lái ngồi vào theo, khởi động xe, chiếc xe sang trọng nhanh chóng lao ra khỏi cửa ga ra rồi lái vào đường chính.

Cùng lúc đó, xe bảo mẫu của Dạ Trạch Hạo cũng từ một cửa hàng lễ phục cao cấp đi ra.

Trong xe, Dạ Trạch Hạo mặc một bộ vest màu trắng bảnh bao, bên cạnh anh ta là Hạ Dung đang quyến rũ ngồi đó, cô vận một thân lễ phục màu đỏ đậm, đường cổ khoét sâu hình chữ V, lộ ra ‘một nửa đường sự nghiệp’, rất bắt mắt người khác.

Đồng thời ánh mắt phong tình vạn chủng vô cùng khát khao nhìn Dạ Trạch Hạo đang ngồi bên cạnh, ánh mắt hiện lên vẻ mừng rỡ, cô ta thật sự không ngờ tới Dạ Trạch Hạo sẽ chủ động tìm tới cô ta, để cô ta đồng ý cùng anh đứng ra tuyên bố với bên ngoài mối quan hệ qua lại của bọn họ.

Tuy cô biết rằng nguyên nhân Dạ Trạch Hạo làm vậy là để che đi scandal với cô gái tên Tô Lạc Lạc nhưng mà cô ta cam tâm tình nguyện trở thành bạn gái tin đồn mới của anh.

Hơn nữa, tối nay cô ta còn có vinh hạnh trở thành bạn gái đồng hành đi cùng anh tham dự buổi tiệc.

Tối nay, một bữa tiệc hoành tráng được tổ chức tại một khách sạn bảy sao ở trung tâm thành phố, danh sách khách mời đều là những người nổi tiếng giàu có của giới chính trị và giới kinh doanh trong nước, họ đều vui vẻ tề tụ ở nơi đây.

Mặc dù Tô Vũ Phỉ không tình không nguyện đi nữa thì cô ta cũng xuất hiện trong xe của cậu chủ Lâm với một thân váy màu hồng, bên cạnh cô là người đàn ông tướng mạo bình thường hơn nữa chiều cao lại không đủ.

“Cô Tô, tối nay cô thật xinh đẹp.

” Cậu chủ Lâm này vô cùng có hứng thú với Tô Vũ Phỉ.

Tô Vũ Phỉ cười cười: “Cảm ơn.


Nói xong cô ta nhẹ nhàng vuốt ve chiếc túi nhỏ sáng bóng của mình, trong đó có chứa vũ khí bí mật đêm nay cô ta đặc biệt dùng để đối phó với Tô Lạc Lạc.

.


Bình Luận (0)
Comment