Người Cha Hàng Tỉ Sủng Nghiện

Chương 197



Tô Lạc Lạc cũng cẩn thận chú ý một ít thời gian, thẳng đến đúng 4:30 giờ, điện thoại của cô ở bên cạnh bắt đầu đổ chuông, lòng của cô không khỏi gấp một cái.

Là Long Dạ Tước cố ý gọi điện thoại cho cô, giống như hình thành trong nội tâm cô định đồng hồ báo thức, giờ phút này, lại hiện lên một tia ngọt ngào ý vị.

Hạ Thấm ở một bên nhìn chằm chằm điện thoại di động của cô, ánh mắt lộ ra ngọt ngào ý cười, cô ấy liền thúc giục nói: “Ngốc cái gì, còn không nhanh chóng bắt máy, nhìn cậu sao lại ngồi cười ngốc như thế.


Tô Lạc Lạc tranh thủ thời gian làm một cái im lặng với cô ấy, sau đó nghe máy: “A lô!”
“Em còn ở chỗ xế chiều hôm nay không?”
“Đúng vậy, em ở quán cà phê bên cạnh.


“Anh lập tức tới ngay, sau mười lăm phút nữa sẽ tới.


“Dạ!” Tô Lạc Lạc lên tiếng, trước cúp điện thoại.

Hạ Thấm ranh mãnh cười: “Ơ! Tiến triển thần tốc nha! Xem ra đời này ngài Long Dạ Tước trốn không thoát lòng bàn tay của tiểu thư Tô Lạc Lạc.


Lần này, mặt Tô Lạc Lạc tự dưng lại đỏ lên, Hạ Thấm làm cho cô có một loại cảm giác giống như cô và Long Dạ Tước thực sự quấn cùng một chỗ.


“Không cho phép nói lung tung, tớ và anh ấy còn chưa tới tình trạng kia.

” Tô Lạc Lạc cười trừng cô ấy một chút.

Hạ Thấm gặp da mặt của cô mỏng như vậy, chỉ buồn cười nói: “Đi thôi, không nói nữa, tớ xem trọng các cậu nha!”
Tô Lạc Lạc nhìn xem thời gian, Hạ Thấm không khỏi đứng dậy nói: “Đi thôi, chúng mình tính tiền rồi đi thôi!”
Tô Lạc Lạc gật gật đầu, hai người từ quán cà phê bên này đi về phía cổng công ty của cô ấy, Hạ Thấm đẩy cô: “Cậu ở chỗ này chậm rãi chờ nha! Tớ đi lên trước, tớ là trốn việc đi ra đây đấy.


“Vậy cậu nhanh đi lên đi! Cố lên!” Tô Lạc Lạc nói với cô ấy.

Hạ Thấm trừng mắt nhìn cô, tranh thủ thời gian chạy vào thang máy trong đại sảnh của công ty.

Chưa được vài phút, Long Dạ Tước lái chiếc xe con màu đen mười phần đáng chú ý xa hoa đến, Tô Lạc Lạc ngồi vào trên ghế lái phụ, quay đầu, cảm giác Long Dạ Tước đang nhìn cô, cô vội vàng đem ánh mắt nửa đường dời trở về.

Long Dạ Tước nhìn biểu tình khó có thể gặp thẹn thùng này của cô không khỏi lại xem thêm mấy giây, Tô Lạc Lạc cắn môi nói: “Đừng nhìn em, lái xe đi!”
“Được rồi, về nhà thôi.

” Long Dạ Tước tiêu sái nổ máy xe, giống như đây là quyền dành riêng cho anh vậy.

Tô Lạc Lạc tranh thủ thời gian quay đầu nhìn về phía bên cạnh, tên này nói cái gì đó! Cô cũng không phải đồ vật để thưởng thức.

Xe một đường lái về phía trường học, khi đến thời điểm, Long Dạ Tước cùng Tô Lạc Lạc xuống xe quét thẻ tiến vào.

Hai đứa nhỏ đang ở bên trên bậc thang trơn bóng chơi, thầy giáo đi tới, nói cho bọn họ một tin tức tốt, ngày mai sẽ là ngày cuối cùng, bọn nhỏ sẽ được nghỉ, sắp có một buổi lễ tổng kết, hai đứa nhỏ đều có tiết mục, để bọn họ tham gia đúng giờ.

Tô Lạc Lạc và Long Dạ Tước tự nhiên sẽ tới tham gia, bọn nhỏ biểu diễn tiết mục là sự kiện lớn.

Sau khi dắt hai đứa nhỏ đi ra, Long Dạ Tước nói với chúng: “Hôm nay ba chở các con đi ăn tiệc.


“Con muốn ăn tiệc.

” Miệng nhỏ của Tô Tiểu Hinh mừng rỡ cong lên.

Tô Lạc Lạc cũng mới biết được đêm nay anh muốn dẫn cả nhà ra ngoài ăn, cô hướng anh nói: ” Đang êm đẹp tại sao muốn ra ngoài ăn thế?”
“Thay em chúc mừng một chút, buổi tối hôm qua dừng lại không tính.

” Long Dạ Tước nghiêng đầu nhìn cô, hôm nay mới xem như chính thức chúc mừng, chúc mừng cô thoát khỏi nhóm người nhà họ Tô kia.

Tô Lạc Lạc nhìn bọn nhỏ vui vẻ, cô cũng không có ý kiến: “Vậy được rồi!”
“Daddy thay mommy chúc mừng cái gì? Daddy và mommy muốn yêu nhau sao?” Tô Tiểu Hinh tò mò hỏi.


“Đúng, chúc mừng mẹ con bắt đầu đáp ứng ba theo đuổi.

” Mắt Long Dạ Tước thâm thúy mỉm cười từ kính chiếu hậu nhìn con gái.

“A! Quá tốt rồi.

” Tô Tiểu Sâm cũng phá lệ vui vẻ.

Chỉ có Tô Lạc Lạc cảm giác da mặt của người đàn ông này tựa hồ càng ngày càng dày, lúc nào cô đã đáp ứng?
Rõ ràng chính là anh tự mình nói.

Đến phòng tiệc ăn, Long Dạ Tước muốn bao một phòng, người một nhà cũng phá lệ yên tĩnh hưởng thụ bữa tiệc, Tô Tiểu Hinh thích ăn đồ ngọt, mà Tô Tiểu Sâm thì không chọn, cho nên, về mặt hình thể, Tô Tiểu Hinh vẫn là béo hơn một chút so với Tô Tiểu Sâm.

“Mommy, mẹ ăn một miếng.

” Tô Tiểu Hinh dùng thìa múc một muỗng bơ cho Tô Lạc Lạc.

Lông mi Tô Lạc Lạc cong lên cười một tiếng, sờ lên đầu nhỏ của cô bé, cô cầm lấy đũa kẹp một khối thịt tôm hùm tiến trong cái miệng nhỏ của cô bé.

Long Dạ Tước nhìn xem hai mẹ con đối diện ấm áp, đáy mắt ý cười cũng giấu không được.

Nếm qua bữa tối, dạo vài bước trong công viên gần đó một lúc đã là chín giờ tối.

Hai người tranh thủ thời gian tắm rửa cho hai đứa nhỏ ra một thân mồ hôi xong lập tức bèn muốn đi nghỉ, hai đứa nhỏ đối với bãi biển muốn ra nước ngoài chơi vẫn luôn đang mong đợi!
Long Dạ Tước cũng đã chuẩn bị tốt , chờ hai đứa nghỉ, ở trong nhà nghỉ ngơi ba ngày, sẽ bắt đầu lên đường ra nước ngoài bơi.

Tô Lạc Lạc cũng rất chờ mong cùng mấy đứa nhỏ đi du lịch nước ngoài.

Ngày mai sẽ là ngày cuối cùng, lễ tổng kết bắt đầu lúc hai giờ chiều mà diễn ra đến tận tám giờ tối, gặp phải ngày nghỉ bọn nhỏ vui vẻ nhất.

Tối nay đem hai đứa nhỏ dỗ ngủ cần một chút thời gian, chờ bọn nhỏ ngủ xong thì thời gian đã mười giờ rồi, Tô Lạc Lạc cũng buồn ngủ, sau khi Long Dạ Tước tắm rửa qua cho tiểu Sâm xong bèn đi xuống lầu làm việc.

Bởi vì múi giờ họp ở các quốc gia có chênh lệch, cho nên, ban đêm Long Dạ Tước cũng thường thường cần phải tiếp nhận hội nghị video.

Tô Lạc Lạc muốn vào gian phòng của mình, có thể nghĩ đến tên này còn đang làm việc, những ngày này anh chăm sóc cô không ít, cô nghĩ cô nên pha ly trà cho anh rồi đi vào ngủ tiếp!
Tô Lạc Lạc nghĩ như vậy bèn bước nhẹ xuống lầu.

Cô cầm lấy ly anh thường uống, rót một chút lá trà, dùng nước sôi lọc một lần, một lần nữa lại rót vào, mùi hương trà thơm ngát phiêu tán tràn ra tới, Tô Lạc Lạc hít một hơi, cũng cảm giác tâm thần thanh thản.

Cô đi đến cửa phòng làm việc, nhẹ nhàng gõ cửa một cái.

“Tiến vào.


” Giọng Long Dạ Tước trầm thấp truyền đến.

Tô Lạc Lạc nhẹ nhàng đẩy cửa ra, nhìn thấy anh ngồi trên ghế làm việc, không có mở video hội nghị, mà là đang xem văn kiện.

“Em phá cho anh một chén trà, anh khát thì uống chút đi!” Tô Lạc Lạc đặt chén trà ở trên bàn của anh, ánh mắt Long Dạ Tước thâm thúy phức tạp rơi vào khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lộ ra vài tia mừng rỡ.

Người phụ nữ này bắt đầu biết quan tâm anh, đây là chuyện tốt.

“Không có chuyện gì nữa, em đi ngủ trước đây.


“Chờ một chút.

” Long Dạ Tước đương nhiên không muốn cứ buông tha cho cô như vậy.

“Còn có việc sao?”
“Tới đây.

” Long Dạ Tước đưa tay ra hiệu với côp.

Tô Lạc Lạc kinh ngạc một chút, không biết anh lại muốn cô đi qua làm gì, thế nhưng cô có một loại dự cảm xấu, vẫn là không nghĩ muốn đi tới.

“Nhanh lên.

” Long Dạ Tước bá đạo mệnh lệnh.

Tô Lạc Lạc đành phải đi đến bên cạnh anh, mà một giây sau, người đàn ông này bèn ôm cô vào trong ngực, để cô ngồi ở trên đùi của anh, tùy anh cứ ôm như thế.

“Anh.

.

.

” Khuôn mặt Tô Lạc Lạc đỏ lên, biết ngay cái tên đàn ông này sẽ không trung thực, anh khi dễ cô thành nghiện là thật sao?.


Bình Luận (0)
Comment