Người Cha Hàng Tỉ Sủng Nghiện

Chương 202



Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Lạc Lạc có chút đỏ bừng, mà đúng lúc này, người đàn ông trầm thấp cười hỏi: “Có muốn xuống nước chơi một lát không?”
“Em sao? Không muốn.

.

.” Tô Lạc Lạc lập tức nhát gan lắc đầu.
“Mommy, rất thú vị á! Mẹ có thể bơi một vòng, ba sẽ bảo vệ ở phía sau.” Tô Tiểu Hinh cũng đề nghị mẹ mình xuống nước chơi một chút.
Tô Lạc Lạc kỳ thật vẫn muốn thử chơi một chút, cô nhìn về phía chiếc phao bơi tròn mà nhân viên đưa đến bên cạnh, cô hít sâu một hơi: “Anh có thể bảo vệ em hay không?”
“Đương nhiên rồi.” Long Dạ Tước cong môi cười cười, dắt tay cô, Tô Lạc Lạc muốn cầm theo phao bơi, nhưng người đàn ông trực tiếp lên tiếng: “Không cần.”

“Ah.

.

.

Em cần, em muốn phao bơi!” Tô Lạc Lạc lời vừa nói ra, người đã đứng trong nước biển rồi, hoàng hôn phản chiếu lên bãi biển đầy cát vàng, khung cảnh rất động lòng người, cô bị Long Dạ Tước lôi kéo đi sâu vào trong nước.
Thời điểm nước biển lên đến eo của cô, cô khẩn trương khoác lên cánh tay của anh, càng ngày càng đi đến chỗ nước sâu, Tô Lạc Lạc chẳng biết từ lúc nào, tay đã chặt chẽ ôm eo người đàn ông, cũng không dám đi về phía trước nữa.
Rất nhanh, nước đã sắp qua đến cổ, Tô Lạc Lạc cả người hơi lung lay, cô cứ như vậy ôm cổ Long Dạ Tước, mà từ lúc cô xuống nước, tấm lụa mỏng phía dưới đã lập tức trở nên trong suốt, trực tiếp đem xuân quang đưa vào trong mắt người đàn ông.
Long Dạ Tước không khỏi bị xuân quang trước ngực cô hấp dẫn, Tô Lạc Lạc lập tức thấp giọng kêu một tiếng: “Anh nhìn cái gì? Không cho phép nhìn loạn.”
Một giây sau, cô cảm giác bờ mông của mình bị người khác dùng lực nhấc lên, hai chân của cô cứ như vậy vòng qua thắt lưng người đàn ông, vô cùng ám muội.
Tô Lạc Lạc muốn choáng, cô vô thức nhìn về phía trên bờ biển hai tiểu gia hỏa căn bản không nhìn qua bên này, hai đứa nhóc hiện giờ đang rất nghiêm túc nghịch cát, khuôn mặt Tô Lạc Lạc trở nên đỏ hồng, sớm biết như vậy đã không đi theo anh xuống nước rồi.
“Thử buông anh ra, em sẽ càng thích hơn đấy.” Long Dạ Tước không muốn cô cứ như bạch tuộc quấn quýt lấy mình.
“Không được.

.

.


Em sợ!” Tô Lạc Lạc có chút nhỏ giọng.
Long Dạ Tước nắm lấy hai cánh tay cô: “Không cần lo lắng, anh sẽ giữ em.”
Tô Lạc Lạc nhẹ nhàng buông lỏng hai chân, sau đó, cô cảm giác chính mình thực sự trôi bồng bềnh, thật thần kỳ.
Miệng nhỏ của cô đã nứt ra, nhìn thấy cặp mắt người đàn ông sâu như đại dương, giống như có thể xua đuổi nỗi sợ hãi của cô, Tô Lạc Lạc đưa tay phất nước, một cơn sóng nhỏ ập đến lại, lập tức, cả người cô lại vọt vào trong ngực nam nhân, bị hai tay của anh ôm chặt.
Tô Lạc Lạc cảm giác được bộ ngực rắn chắc của anh, mà ở chỗ khác, cũng cứng rắn đến khiếp người, khuôn mặt Tô Lạc Lạc đỏ đến mang tai, có chút oán hận trừng mắt nhìn anh.
Long Dạ Tước đương nhiên biết rõ ánh mắt này của cô đại biểu cho cái gì, anh thấp giọng cười: “Nếu anh ôm em như vậy, mà lại không có bất kì phản ứng gì…, thì anh còn là người đàn ông bình thường sao?”
Cái này thì Tô Lạc Lạc bó tay rồi, cả thân hình như lửa nóng của anh dán sát vào cô, cô cảm giác nước biển bốn phía đều trở nên nóng lên, cô e thẹn nói: “Chúng ta lên bờ đi!”
Long Dạ Tước dắt tay cô, thời điểm lên bờ, Tô Lạc Lạc liếc nhìn anh một cái, cũng may, phía dưới quần cũng không thấy được gì.
Long Dạ Tước im lặng, cô gái này rất thích xem sao?
Kế tiếp, hai người cùng bọn nhỏ nghịch cát trên bờ, hai nhóc con đều chơi rất cao hứng, không chịu về nhà.
Đến khi sắc trời trở nên tối, bốn người một nhà mới trở lại biệt thự, Tô Lạc Lạc tắm rửa cho hai đứa nhóc, sau đó ăn tối ở một nhà hàng bên cạnh biệt thự, đầu bếp có chuyên môn thay bọn họ chuẩn bị đồ ăn.
Mấy ngày kế tiếp, bọn họ đã đi tham quan một số thắng cảnh trên đảo, những thứ mà bọn nhỏ mê nhất, đó là bãi biển cạnh biệt thự.
Đảo mắt bọn họ đã ở trên đảo một tuần lễ, Tô Lạc Lạc cũng đi từ kích động tò mò khi vừa tới, đến tâm trạng bình tĩnh, tìm hiểu và cùng thưởng thức phong cảnh khác nhau trên đảo.
Ban ngày, hai đứa nhóc được dẫn đi chơi, đến buổi tối, hai nhóc tì này lại bắt đầu biến thành chú heo con, mệt mỏi đi ngủ sớm.
Tô Lạc Lạc lại có chút không ngủ được, cô ngồi ở ghế salon trên sân thượng, nhìn trăng tròn phía xa xa, như hạt ngọc sáng tỏ, mặt biển tĩnh lặng, thâm trầm, phảng phất như một tấm gương cực lớn .
Sau lưng, một chuỗi bước chân trầm ổn truyền đến, tản ra hơi thở chỉ thuộc về người đàn ông kia, Tô Lạc Lạc cũng không quay đầu lại, cô cùng Long Dạ Tước buổi tối đều chia ra mang theo con đi ngủ, chuyện này đã diễn ra được một tuần, mà cô tựa hồ cũng mệt mỏi theo lũ nhóc, cho nên, cũng đi ngủ sớm.
Khó được như đêm nay, có thể ngồi ở chỗ này thưởng thức cảnh đêm, đường chân trời.

Trong không khí, hít vào hương thơm của rượu vang, cô không khỏi nhẹ nhàng nghiêng đầu, trong tay Long Dạ Tước bưng hai chén rượu vang đỏ, đưa cho cô một ly, Tô Lạc Lạc tiếp nhận, nghĩ đến rượu vang đỏ làm hỏng sự tình, cô thực sự không muốn uống, thế nhưng mà, tình cảnh này, một ly rượu vang thực sự rất hợp với tình huống hiện tại!
Long Dạ Tước nhẹ nhàng đưa tay chạm nhẹ vào ly của cô, anh ưu nhã lắc nhẹ một cái, đưa ly rượu đến bờ môi mỏng khêu gợi, Tô Lạc Lạc nhìn động tác uống rượu của anh, dưới ánh đèn mờ nhạt, đường nét ngũ quan của anh đẹp đến mức giống như tranh vẽ.
Long Dạ Tước thấy cô chỉ nhìn không uống, anh híp mắt trầm giọng nói: “Chúng ta đổi phương thức uống rượu một chút được không?”
Tô Lạc Lạc trừng mắt nhìn, không hiểu anh đang nói phương thức gì!
Chỉ thấy Long Dạ Tước đưa tay cướp lấy chén rượu trong tay cô , đưa đến môi của anh uống một ngụm, ngay sau đó, anh kéo tay cô, Tô Lạc Lạc mở to đôi mắt, đôi môi đỏ bị người đàn ông bá đạo phủ xuống.
Mà rượu đỏ trong miệng anh, cứ như vậy ám muội tiến vào khoang miệng cô, cổ họng của Tô Lạc Lạc theo bản năng, cứ như vậy nuốt xuống.
Nuốt xuống rồi!
Hai gò má của Tô Lạc Lạc đều đỏ bừng, người đàn ông này cực kỳ đáng giận.
Cô nhẹ nhàng đẩy anh ra, Long Dạ Tước cười nhẹ nhìn cô, thưởng thức vẻ mặt giận dỗi, nũng nịu của cô lúc này.
Long Dạ Tước nhìn hồ bơi bên cạnh, trong lòng đột nhiên dâng lên một nụ cười xấu, anh đột nhiên thò tay kéo cô, Tô Lạc Lạc còn chưa kịp phản ứng, cô cảm giác thân thể bất ổn, mà một giây sau, tùm một tiếng, cô đã rơi xuống nước rồi.
Mà ngay lập tức, người đàn ông cũng chui vào trong nước, đem cô gái đang kinh hoảng ôm vào trong lòng, Tô Lạc Lạc khẽ mím đôi môi đỏ, đôi môi nóng bỏng của người đàn ông dán vào, điều hòa hơi thở cho cô.
Cả người Tô Lạc Lạc được bao bọc trong nước, thân thể bị người đàn ông gắt gao ôm trong ngực, phổi cô như thiếu dưỡng khí, giờ phút này, giống như sinh vật biển tham lam, buộc phải gắt gao hôn lên môi anh, muốn từ trong miệng của anh cướp đi dưỡng khí.
Nhưng mà, hôn như vậy, vừa ám muội, vừa làm cho anh hít thở không thông, quả thực sắp khiến anh điên cuồng.
Thẳng đến lúc, anh duỗi tay ôm lấy cô, đem cô từ trong nước mang lên, khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Lạc Lạc đã nghẹn đến đỏ bừng rồi, chuyện đầu tiên cô nghĩ đến, chính là nắm đôi bàn tay trắng như phấn cực kỳ tức giận đấm vào ngực người đàn ông..


Bình Luận (0)
Comment