Người Cha Hàng Tỉ Sủng Nghiện

Chương 312



Quyền Quân Lâm cầm ống nghe, thần kinh không khỏi căng thẳng hơn.

Vốn anh còn định giấu giếm người nhà, nhưng không nghĩ tới mẹ mình sẽ nhìn thấy tin tức về anh và Lâm Thiển Hạ trên báo.
“Mẹ, mọi chuyện không phải như mẹ suy nghĩ đâu.”
“Không phải sao? Đừng có giấu mẹ nữa, con trai.

Mẹ cho con biết, mẹ chỉ có mỗi một đứa con trai là con, con không thể tùy tiện kết hôn với người khác, còn lại thì mẹ có thể cho phép con chơi một chút.”
“Mẹ, con không chơi.

Nếu thật sự thích một người, con sẽ nghiêm túc.” Quyền Quân Lâm kiên định trả lời mẹ mình.
Tống Cầm nghe thấy lời này của con trai thì vẫn thấy vui mừng: “Được, coi như con là một kẻ si tình.

Về sau mà xảy ra chuyện như này thì không cần đăng báo đâu, hơi mất thể diện.”
“Mẹ, vậy con làm việc trước đây.” Quyền Quân Lâm nói với mẹ.

“Ừ!” Tống Cầm cúp điện thoại.

Sở dĩ bà không nói nhiều trong điện thoại bởi vì bà đã có một quyết định.
Bà muốn tự mình đi gặp cô gái Lâm Thiển Hạ này, muốn dò xét một vài tình huống từ chỗ cô ấy, xem xem con trai có thật sự phải đến với cô gái ấy không.
Vừa đúng lúc trên báo nhắc đến kịch bản mà Lâm Thiển Hạ đang quay phim, cho nên, nếu Tống Cầm muốn tìm ra đoàn làm phim này cũng không khó, hơn nữa, phía dưới bà ta còn có mấy người tương đối được việc.
Tống Cầm gọi điện thoại cho một trợ lý, ra một mệnh lệnh cho anh ta: “Thay tôi tìm hiểu địa điểm quay chụp của đoàn làm phim này.”
Tống Cầm giao việc xong liền kiên nhẫn chờ đợi.

Bà nhìn cô gái trên báo, vừa có thể làm minh tinh lại vừa có thể diễn vai nữ chính, hiển nhiên mặt mũi sẽ không quá kém.
Tập đoàn Sở thị.
Hiện tại, ngay cả tâm trạng quản lý công ty Sở Trạch Hiên cũng không có, giờ phút này, anh ta đang suy nghĩ xem làm cách nào để lấy được DNA từ trên người Quyền Quân Lâm.

Đàn ông giống Quyền Quân Lâm không hề dễ dàng tiếp cận.
Trừ phi dùng kế nào đó.

Sở Trạch Hiên quay đầu, nhìn thấy nữ trợ lý Tống Liên của anh ta.

Tống Liên là một cô gái hết sức có phong cách, lại khá xinh đẹp.
Anh ta nghĩ, thời điểm có thể khiến cho Quyền Quân Lâm hạ xuống chút phòng bị có lẽ chính là lúc bị một cô gái tiếp cận.
Đương nhiên, anh ta không muốn để Tống Liên đi quyến rũ Quyền Quân Lâm, mà đây cũng là chuyện không thể.

Bây giờ, tất cả suy nghĩ của Quyền Quân Lâm đều đặt trên người Lâm Thiển Hạ.
Đại khái ngay cả nhìn, anh cũng sẽ không nhìn những cô gái khác!
Sở Trạch Hiên lại nghĩ ra cách khác, chỉ cần tìm được Quyền Quân Lâm, rồi trong lúc vô ý để Tống Liên vạch lên mu bàn tay của anh ta một cái, sau đó lập tức cầm khăn thay anh ta lau đi vết máu thì có thể có được DNA của anh ta.
Mặc dù cơ hội này tương đối mong manh nhưng ít nhất còn có thể làm được.
“Tiểu Liên, cô qua đây, tôi có chuyện cần cô làm.”
“Tổng giám đốc Sở, có chuyện gì ạ?” Tống Liên lập tức đi đến trước mặt anh ta chờ nhận lệnh.
Sở Trạch Hiên giải thích rõ ràng với cô ta.


Tống Liên là một cô gái có gan khá lớn, cô ta nghĩ thầm, có thể dốc sức vì Tổng giám đốc Sở thì sau này cô ta nhất định sẽ nhận được không ít lợi ích.
“Được, tôi đồng ý giúp ngài.” Tống Liên trả lời.
Sở Trạch Hiên thấy cô ta đồng ý, ngay lập tức liền muốn nắm bắt được những nơi Quyền Quân Lâm ra vào.
Mà chuyện này thì chỉ cần anh ta liên hệ với một vài bạn làm ăn là có thể có manh mối.
Cũng xem như anh ta khá may mắn, rất nhanh anh ta đã nghe ngóng được từ chỗ một người bạn rằng ngày mai, Quyền Quân Lâm sẽ hẹn đánh gôn với một vị tai to mặt lớn trong giới kinh doanh.
Cho nên, chỉ cần cài Tống Liên vào đó là có thể có cơ hội tiếp xúc với Quyền Quân Lâm, Sở Trạch Hiên lập tức nói với Tống Liên: “Cô đến đây với tôi.”
Tốn một chút thời gian, Tống Cầm cũng nhận được địa chỉ chính xác của sân bãi nơi Lâm Thiển Hạ đang quay, bà cũng quyết định ngày mai sẽ đến đó xem một chút.
Buổi tối, con trai vẫn chưa về, Tống Cầm cũng thấy hơi lo lắng.

Bà bắt đầu nghĩ đến việc vì sao con trai lại muốn ở trong khu nhà kia dù có đủ tiền mua khu vực tốt hơn chứ?
Chẳng lẽ là có nguyên nhân gì khác sao? Hay là bởi vì Lâm Thiển Hạ?
Tống Cầm cảm thấy mọi chuyện dường như nghiêm trọng hơn nhiều so với trong tưởng tượng của bà, sẽ không phải là con trai bà bị vây hãm ở bên cô gái này đến không thể tự kiềm chế đi!
Nếu là như vậy thì bà nhất định phải sớm tham gia mới được, nếu không, nhỡ con trai thực sự động chân tình với cô gái Lâm Thiển Hạ này, sau này sẽ khó mà tách ra.

Bà chỉ có mỗi một đứa con trai như vậy, đương nhiên hy vọng trong tương lai, một nửa kia của con trai cũng sẽ là người ưu tú, có thể giúp đỡ con trai trên phương diện kinh doanh.
Buổi tối, Lâm Thiển Hạ nhận được điện thoại của Quyền Quân Lâm.
“Em không cần phải quản chuyện ở trên báo! Chỉ cần truyền thông không chạm đến những chuyện gây bất lợi cho em thì em đừng để ở trong lòng.” Quyền Quân Lâm an ủi cô.
Tất nhiên Lâm Thiển Hạ cũng nghĩ như vậy.

Hôm nay, đạo diễn còn trò chuyện với cô, người ta thì tìm đủ mọi cách để mua hot search, mà cô thì ngược lại, không cần bỏ tiền ra cũng thu hút được cực nhiều tiếng tăm, coi như là làm một chút tuyên truyền cho tác phẩm đầu tay của cô đi!
“Rồi, em hiểu mà.” Lâm Thiển Hạ nhẹ giọng trả lời.
“Nhan Nhan đâu? Con bé ngủ chưa vậy?”
“Vẫn chưa, còn đang nằm lì ở trên giường xem phim hoạt hình kia kìa!”
“Đừng để con xem lâu quá, không tốt cho mắt đâu.”
“Em biết mà, bây giờ em đi ngủ với con đây.”
Quyền Quân Lâm thấy cô nói muốn ngủ liền không làm phiền cô nữa.
“Được, vậy em đi nghỉ đi! Mai nói chuyện tiếp.”
Cúp điện thoại, Lâm Thiển Hạ nhẹ thở phào, nhìn con gái cũng dụi mắt buồn ngủ.

Cô mỉm cười đi đến, lấy iPad ra: “Nhan Nhan, không cho phép xem nữa, chúng ta đi ngủ thôi.”
Cô bé lập tức quấn lấy cô, làm nũng muốn cô ấy ôm”Mẹ, ngủ cùng với con đi.”
Lâm Thiển Hạ hôn xuống khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé: “Được, mẹ cũng ngủ đây.”
Sáng sớm.
Xe của Sở Trạch Hiên dừng lại ngay trước cửa của một câu lạc bộ, ở bên cạnh anh ta, Tiểu Liên được gài vào đã thay quần áo của nữ nhân viên trong câu lạc bộ.
“Đi thôi! Cố gắng hoàn thành nhiệm vụ, tôi nhất định sẽ không đối xử tệ với cô.” Sở Trạch Hiên nói với cô ta.
Tiểu Liên lập tức trả lời: “Dạ, Sở tổng.

Tôi nhất định sẽ không để anh thất vọng.”
Sở Trạch Hiên không khỏi nhìn cô ta nhiều một cái, song, bây giờ anh ta không có hứng thú gì đối với phụ nữ, nếu không có lẽ anh ta sẽ không từ chối sự lấy lòng của Tiểu Liên.
Tiểu Liên đương nhiên cũng muốn trèo lên đầu cành, nhưng mà, trước mắt, cô ta vẫn phải hoàn thành chuyện trong tay đã.
Tối hôm qua, Sở Trạch Hiên và cô ta đã diễn luyện/tập luyện qua mấy lần, làm thế nào mới có thể quẹt bị thương mu bàn tay của Quyền Quân Lâm, lấy được vết máu của anh ta.
Lâm Thiển Hạ đến trường quay, gần đây cảnh quay của cô được xếp rất sát, cho nên vừa đến đoàn làm phim, cô liền lập tức tập trung vào quay.
Tống Cầm gọi xe xong thì đi ra ngoài.

Bà còn chưa kịp bàn bạc chuyện này với chồng mình, bởi vì bà biết, đối với chuyện của con trai, chồng bà vẫn luôn mặc kệ, không có yêu cầu gì cả.

Nhưng bà không giống thế.
Đối với con dâu tương lai, bà chọn lựa vô cùng cẩn thận.
Nhất định phải chọn đến khi nào bà hài lòng mới thôi.
Xe của Tống Cầm đi thẳng đến đoàn làm phim nơi Lâm Thiển Hạ đang quay, bà đến đó vào lúc chín giờ rưỡi.

Tống Cầm dùng lí do thăm ban đi vào, một thân trang phục đẹp đẽ của bà khiến nhân viên công tác cho rằng bà là người nào đó của Lâm Thiển Hạ, nên đã đưa bà đi về phía Lâm Thiển Hạ đang đóng phim..


Bình Luận (0)
Comment