Người Cha Hàng Tỷ Sủng Nghiện

Chương 282

Lâm Thiển Hạ đưa con gái trở về phòng ngủ rồi, nhưng mà con gái ngủ được rồi, cô thì lại ngủ không được. Vừa rồi câu nói kia của Quyền Quân Lâm làm cho tâm trạng cô như  loạn như ma.

Cô không biết nên trả lời chuyện này với anh như thế nào, ở cùng với anh sao?

Bốn năm trước Lâm Thiển Hạ đã bị tình yêu hung hăng đâm cho một vết thương, cho nên đối với chuyện tình cảm này cô càng trở nên cẩn thận và e dè hơn, cô xem đàn ông giống như con mãnh thú và dòng nước lũ vô cùng đáng sợ.

Rõ ràng trước đó một phút có thể nói yêu cô … nhưng một giây sau lại trở mặt, trở thành một người xa lạ không quen biết cô.

Sở Trạch Hiên đã mang đến ám ảnh cho cô cho tới bây giờ vẫn không thể xóa mờ được.

Lâm Thiển Hạ nằm trên ghế salon nhắm mắt lại, cô quyết định không thèm nghĩ nhiều như vậy nữa, ít nhất bây giờ cô đã rất khác rồi, nếu Quyền Quân Lâm nguyện ý chăm sóc cho Nhan Nhan thì cô chỉ đối với anh một lòng biết ơn mà thôi.

Tình yêu cô đã không cần đến nữa rồi.

Hôn nhân, càng làm cho cô thêm sợ hãi.

Đúng lúc này, điện thoại di động của cô lại vang lên, cô cầm lên kiểm tra một chút thì thấy trên màn hình xuất hiện dãy số lạ lẫm, cô hơi nhíu mày, lúc này thì ai gọi đến đây?

Hiện tại cô lập tức đã vào tổ quay phim rồi, thì chính xác cũng có rất nhiều số điện thoại lạ gọi đến đây, nhưng mà đa phần đều là nhân viên quan trọng của tổ quay phim, nên cô sẽ không từ chối bắt máy được.

“Xin chào, bạn khỏe.” Lâm Thiển Hạ bắt máy.

“Thiển Hạ, là anh đây, Sở Trạch Hiên đây.” Tiếng đầu dây bên kia vang lên một tiếng quen thuộc.

Lâm Thiển Hạ cầm di động trên tay có chút run lên bần bật, đầu óc cô lập tức trống rỗng trong giây lát, sau đó giọng nói của cô cũng lãnh đạm hẳn đi: “Xin hỏi anh có chuyện gì sao?”

“Thiển Hạ, vừa rồi ở quán ăn có gặp em, anh muốn biết em gần đây sống có ổn không?”

Nghe cái sự quan tâm giả vờ này, Lâm Thiển Hạ chỉ cảm thấy một trận đùa cợt mà thôi, một cước đẩy cô vào địa ngục, vài năm sau đó lại giả mù sa mưa tới tìm cô hỏi cô sống có tốt không, đây là chuyện châm chọc đến mức nào nữa.

“Tôi sống có tốt hay không cũng không liên quan gì tới anh cả.” Giọng của Lâm Thiển Hạ lạnh tanh nói, thậm chí cô còn muốn lập tức cúp điện thoại.

“Đừng cúp máy được không? Anh có một chuyện muốn hỏi em, em có biết Quyền Quân Lâm hay không?” Giọng của Sở Trạch Hiên mang theo thăm dò, hỏi ra.

Về chuyện liên quan đến Quyền Quân Lâm, Lâm Thiển Hạ muốn cúp máy nhưng cuối cùng vẫn ngừng một chút, cô mới cắn răng hỏi: “Anh hỏi chuyện này để làm gì?”

“Vừa rồi anh ở trong quán ăn nhìn thấy người đàn ông ngồi đối diện với em, giống như tên Quyền Quân Lâm à!”

“Đúng thì thế nào?” Lâm Thiển Hạ cười lạnh một tiếng, Sở Trạch Hiên nghe ngóng chuyện này làm gì?

“Thiển Hạ, em có thể giúp anh một chuyện được không? Thay anh hẹn anh ta và anh gặp mặt một lần, anh sẽ rất biết ơn em.” Sở Trạch Hiên mặt dày mày dạn cầu xin cô.

Lâm Thiển Hạ chỉ cảm thấy dối trá kinh khủng: “Tôi không giúp được anh và tôi cũng sẽ không giúp anh, sau này đừng có quấy rầy tôi nữa.”

Nói xong, Lâm Thiển Hạ cúp luôn điện thoại.

Sau khi cúp điện thoại, cô bắt đầu không ngừng suy nghĩ, đây là cuộc gọi lần đầu tiên của Sở Trạch Hiên gọi cho cô sau bốn năm nay.

Buồn cười chính là anh ta lại đi cầu xin cô giúp đỡ đấy, cô dù có chết cũng sẽ không giúp người đàn ông này bất cứ chuyện gì cả.

Ở tại phòng giám đốc của tập đoàn họ Sở, Sở Trạch Hiên cất điện thoại rồi thở dài một hơi nhìn về phía xa, phản ứng của Lâm Thiển Hạ, anh có thể đoán trước được.

Đồng thời anh cũng có chút thất lạc, anh thật không ngờ Lâm Thiển Hạ lại hận anh đến như vậy, dù chuyện gì đi nữa thì cô cũng đã từng yêu anh rồi không phải sao?

Lại nói đến chuyện tình cảm của phụ nữ, cho nên anh tuyệt đối không buông tha được, chỉ cần anh thể hiện một chút dịu dàng, tin tưởng rằng sẽ có thể gọi lại tình cảm của Lâm Thiển Hạ trở về.

Quyền Quân Lâm là một người vô cùng khó hẹn được, anh cũng đã nhiều lần nhờ trợ lý gọi điện thoại cho anh ta, nhưng đều bị từ chối.

Bây giờ, chỉ có cách thông qua mối quan hệ giữa Lâm Thiển Hạ với anh ta mà hẹn một cuộc với anh ta mà thôi.

Sở Trạch Hiên thật sự không nghĩ được, Lâm Thiển Hạ sẽ quen biết Quyền Quân Lâm như thế nào? Chẳng lẽ là do sức thu hút Lâm Thiển Hạ lớn như vậy sao?

Rõ ràng cô là một người mẹ đơn thân.

Đảo mắt cái đã đến ngày Lâm Thiển Hạ đã phải đến tổ quay phim rồi, mà chỉ còn cách khai giảng của con gái cũng hơn mười ngày nữa, Lâm Thiển Hạ cũng muốn đưa con mình đến trường, nhưng bây giờ cô phải đến tổ quay phim để báo cáo.

Nghĩ đến chuyện lần này cô đứng ở vị trí nhân vật nữ chính đã khiến cho mọi người xung quanh nhìn  thấy ghét bỏ cô, xem ra dù cô có bước vào tổ quay phim hay không thì cũng không thể tránh được ánh mắt khác thường của người khác.

Lâm Thiển Hạ cũng chuẩn bị kỹ càng rồi, chỉ cần có thể kiếm được nhiều tiền hơn thì ủy khuất nào cô cũng có thể chịu được.

Sáng sớm, dì Lưu vẫn còn đang chơi với con gái trong phòng, Lâm Thiển Hạ đã cầm lên túi xách, lặng lẽ rời khỏi phòng, vành mắt của cô có chút ẩm ướt, mỗi lần rời khỏi con gái đi công tác thì cô đều vô cũng rất khó chịu.

Ai lại tình nguyện rời xa cốt nhục của mình chứ! Nhưng mà cũng may, lần này cô làm ở trung tâm siêu thị, cô quyết định sau này sẽ mua thêm một chiếc xe! Cũng thuận tiện mỗi ngày trở về thăm con gái.

Dưới lầu chị Lý đã cùng hai người trợ lý đến chờ cô, người lái xe cũng đã đứng chờ ở dưới, bây giờ Lâm Thiển Hạ được đãi ngộ của nữ chính thứ nhất rồi, tự nhiên cũng muốn thể hiện một chút khí thể của nữ chính thứ nhất.

Hiện tại chị Lý cũng tập trung vào cô, bây giờ Lâm Thiển Hạ là nữ nghệ sĩ có triển vọng nhất.

Lâm Thiển Hạ vừa lên xe, chị Lý đã bắt đầu dạy cô.

“Thiển Hạ, chốc nữa đến tổ quay phim, em phải biết chắc chắn có người đố kị với em, đặc biệt là Lý Oánh kia, khẳng định cô ta sẽ có ý kiến rất nhiều đối với em, nên em ngàn vạn lần phải nhịn một chút, em nhất định phải là người đứng ở trên vị trí này.”

Lâm Thiển Hạ nhẹ gật đầu, về điểm này cô rất rõ: “Yên tâm đi! Chị Lý, em sẽ không gây chuyện gì đâu.”

“Nhưng mà, em cũng không thể để những người kia thấy em dễ bị bắt nạt được.”

Lái xe chạy đến hướng tổ quay phim, lần này rạp quay phim xây dựng rất lớn, hơn nữa bên trong thành phố A cũng có một khu vực để quay chụp, bây giờ tổ quay phim cũng đã thuê sân bãi xong rồi, chuẩn bị bắt đầu quay.

Xe của Lâm Thiển Hạ chạy nhanh vào cửa của tổ quay phim, Lâm Thiển Hạ cùng với chị Lý và hai người trợ lý nữ cùng nhau xuống xe, đi đến phòng hóa trang.

Vừa mới bước ra, chỉ nghe tiếng đạo diễn Trương Nhất Long, thật ra Trương Nhất Long đang nói gì đó với cấp dưới của mình, nhìn thấy Lâm Thiển Hạ đến đây, ngay lập tức cười mị mị bước đến.

“Thiển Hạ đến rồi đấy à, trên đường đi có mệt không? Muốn uống một ngụm nước không?”

“Đạo diễn, tôi không có vấn đề gì.”Lâm Thiển Hạ mím môi cười cười.

Trương Nhất Long lập tức nói với người bên cạnh mình: “Theo đúng sắp xếp đi, lập tức nói nhóm người của chị Thiển Hạ đã đến, đợi hóa trang tốt rồi có thể quay cảnh đầu rồi.”

“Được! Vậy chị Thiển Hạ, chúng tôi đợi chị.” Rõ ràng tuổi của nhân viên hiện trường lại lớn hơn Lâm Thiển Hạ vài tuổi, nhưng lại rất tôn kính gọi cô một tiếng ‘chị’ đấy.

Đây là quy tắc trong ngành giải trí, chỉ cần có thanh danh rồi, xưng hô cũng có thể đạt được mức độ tôn trọng của nó.

Lâm Thiển Hạ đi về phía phòng hóa trang, vừa vặn mới đến lại gặp Lý Oánh đứng ở trong hành lang.

“Ơ đến rồi đấy à, thật là một người tên tuổi lớn mà! Ngày đầu tiên lại đến muộn á!”

“Cô Lý, Thiển Hạ của chúng tôi không phải cố tình, mà là xe trên đường bị kẹt, chúng tôi cũng rất sốt ruột đấy chứ!” Chị Lý thay cô nói.

Lý Oánh lập tức cong môi lạnh lùng, trào phúng nói: “Không sao đâu, bây giờ Lâm Thiển Hạ cũng không còn là nhân vật qua đường nữa, mà đột nhiên biến thành nữ chính, thay đổi như vậy cũng không phải mỗi người đều có thể thích nghi được.”

Trong lời nói của Thiển Oánh, như ám chỉ Lâm Thiển Hạ tuân theo quy tắc ngầm rồi.
Bình Luận (0)
Comment