Người Chim, Tiết Tháo Các Ngươi Đâu Mất Rồi!

Chương 237

Editor: Gia Nghi.

Beta: Gia Nghi.

__________

"Này, thân ái, ngày hôm nay sẽ dẫn em đến nơi chân chính đang giá nha... Bao đã mắt luôn!" Reid nghiêng người qua, cho lão bà thân ái một nụ hôn chào buổi sáng.

Tiêu Tiễn mắt mông lung, dùng chăn quấn chặt thân thể của mình, vù mũi nói: "Ta không tin còn có nơi đáng giá hơn sân bóng rổ kim cương đâu! Tuyết lớn như vậy, ta không thèm ra khỏi cửa đâu!"

Ở trong nhà ấm áp như thế này còn cảm thấy lạnh, bên ngoài băng thiên tuyết địa, không thèm ra ngoài để chịu đông đâu.

Người chim có lông chim, y không có. Đi ra ngoài ăn mặc nhiều hơn nữa cũng không bằng đồ lông của bọn họ, y cũng không ngốc!

"Hoàng kim có giá ngọc vô giá, đây là câu nhân loại đã nói đúng chứ?" Blake lúc không tán gẫu đã mặc quần áo tử tế, chuẩn bị đi trong phòng bếp làm ầm ĩ...

"Ngọc? Các anh là nói, nhà các anh chẳng những có hố muối, mỏ kim cương hố, còn có hố Ngọc Thạch?"

"Đúng vậy, có điều cái hố ngọc kia cũng không lớn, vì thế cho tới nay cũng không lấy ra để buôn bán, cái ngọc kia rất hi hữu, chỉ dùng để tự cấp tự túc." White cũng dãn gân cốt một cái, chuẩn bị rời giường.

"Này này, dừng tay, đừng có rớ vào nguyên liệu nấu ăn cùng với đồ làm bếp quý giá của ta!" Tiêu Tiễn kêu to ngăn lại Blake nhiệt tình...

Trời mới biết muốn vận nguyên liệu nấu ăn đến cái nơi băng tuyết dày đặc như Bắc Nguyên thế này khó khăn biết bao, tiêu tốn cao bao nhiêu.

Tiêu Tiễn từ trong chăn nhảy lên một cái, run cầm cập bắt đầu mặc quần áo. Nhìn thấy trên thân thể trần truồng có những "dấu vết yêu thương", ba nam nhân cũng vui vẻ huýt sáo, kích động như trở lại thời điểm mấy năm trước bọn họ đã gặp nhau.

"Này này, ta muốn làm bữa sáng... Đừng có tới đây... Tiết tháo nha! Anh để tay ở chỗ nào đấy, lạnh quá!"

"Không muốn a... Trên người còn đau đấy, tối ngày hôm qua các anh rất quá đáng, sáng sớm lại còn muốn? Không phải nói muốn đi tới hố Ngọc Thạch gì đó sao?"

... Bên ngoài gió tuyết rất mạnh, dày đến không thể nhìn thấy thiên địa, trong phòng ấm áp dung dung, ý xuân nồng đậm.

"Toàn thân không nhấc nổi tý sức nào cả! Đều trách các anh... Không một chút tiết tháo..." Mấy tiếng sau đó, Tiêu Tiễn bị đóng gói, ném vào bên trong "phi thuyền quân dụng trong tuyết ".

Tuy rằng Tiêu Tiễn vẻ mặt rất khó chịu, nhưng trong lòng lại cực kỳ hả hê – chồng già vợ già cả rồi mà còn giải quyết nhiều chuyện theo cách ngọt ngào như thế, là tình yêu chân thành a...

Reid mê hoặc y nói: "Biết em khổ cực, vì thế mang em đi dãn gân cốt... Trong mỏ ngọc có tiểu biệt thự thần bí của gia tộc XP, còn có Ôn Tuyền có thể ngâm mình nha..."

"Ôn Tuyền? Nói sớm chút đi..." Vừa nghĩ tới Ôn Tuyền, Tiêu Tiễn liền thoải mái rên rỉ... Ở tuyết trời thế này lại có thể tắm Ôn Tuyền, là hưởng thụ bao lớn a. Y nhớ tới vẻ đẹp suối nước nóng ở Nhật Bản năm đó, đương nhiên, đầu y tự động xóa bớt cái tên tra nam Johnson đi cùng y.

"Tại sao nhà ngươi nhiều hố châu báu như vậy?"

"Bắc nguyên nhiều vùng núi, tự nhiên tài nguyên cũng nhiều, chúng ta cũng muốn trồng trọt một chút, đáng tiếc trong một năm có hơn nửa thời gian bị băng tuyết bao trùm, không thể làm gì khác hơn là phát triển khai thác, các châu báu em nhìn thấy chỉ là một phần nhỏ của hết thảy tài nguyên nơi đây, kỳ thực còn có thật nhiều khoáng thạch có thể khai thác, nhưng em nhất định sẽ không cảm thấy hứng thú, vì thế không đưa ra..."

"Hơn nữa em biết Bắc nguyên này lớn bao nhiêu không? Hố ngọc thạch ngày hôm nay chúng ta đến cách biệt mấy trăm km với hố kim cương lần trước em đi..."

"Đến, chuẩn bị hạ xuống!" Người điều khiển phi thuyền quân dụng Blake tướng quân nhắc nhở ba vị hành khách, hãy thắt dây an toàn.

Phi thuyền quân dụng là loại đi trong tuyết, khá là nặng, lúc hạ xuống phát sinh một tiếng vang kha lớn.

"Hi vọng hồ này đóng băng đủ dày." White nhẹ đánh khóe miệng.

"Hồ?" Tiêu Tiễn nhìn vùng đất bằng phẳng ngoài cửa sổ một chút, một mảnh trắng như tuyết, hóa ra không phải bình nguyên, mà là mặt băng trên hồ sao?

"Yên tâm, còn phải sáu tháng nữa băng trên hồ mới có thể tan, hiện tại ít nhất cũng dày ba, năm mét, chứa nổi máy bay này!" Blake mở ra cửa máy, mưa gió lập tức bay ngộp trời, quả thực để Tiêu Tiễn không thể hô hấp.

Ba người chim ở trong bão tuyết căn bản không mở ra được cánh, nhưng thay phiên ôm lấy Tiêu Tiễn vào trong ngực, dùng cánh giúp y ngăn trở mưa gió.

Thật vất vả mới vào được trong hầm, hai lão bộc nhân loại đã qua đến hầu hạ. Giúp bọn họ quét một thân tuyết, lại dùng tiếng địa phương nói mấy câu Tiêu Tiễn nghe không hiểu.

"Đều đã được chuẩn bị kỹ càng, trực tiếp đi thôi!" Blake buông Tiêu Tiễn ra. Tiêu Tiễn rốt cục mới dám mở mắt ra hô hấp mạnh. Nhìn lên thấy ba người kia mũi đã đông đỏ, lại khanh khách chế nhạo bọn họ một hồi lâu.

Thông quá xe mỏ rất dài, bọn họ đến một nơi rất sâu trong hầm mỏ, đi xuống xe con phải đi bộ một khoảng, địa phương thấp bé nhất làm hại cong eo. Nhưng càng đi về phía trước, càng cảm thấy thân thể nóng lên.

"Ta đi được một thân mồ hôi rồi!" Tiêu Tiễn cởi áo khoác thông khí bên ngoài.

"Là địa nhiệt... Để em cảm thấy ấm áp!" White giải thích.

Đi tới phụ cận Ôn Tuyền, Tiêu Tiễn đã cởi đồ đến chỉ còn hai, ba bộ quần áo, thật không nghĩ tới, trong vương quốc băng tuyết này còn có một nơi thần kỳ như vậy!

"Lại còn có cây, còn có hoa? Thậm chí còn có chim? Quá thần kỳ!" Tiêu Tiễn bị hết thảy những điều trước mắt kinh ngạc đến ngây người!

Quả thực như ốc đảo trong sa mạc, nơi này là mùa xuân bên trong quốc gia băng tuyết!

"Ừm, nơi này là nơi năm ta 18 tuổi thì khai phá, nguồn sáng ở đây là nhân tạo, từ bên trong địa nhiệt có thể dùng máy phát điện từ tuyết liên hợp cung cấp nguồn năng lượng..."

"Tuyết có thể tạo ra năng lượng?"

"Không sai, cối xoay tạo năng lượng gió ở đây không có cách nào sử dụng, thường thường sẽ bị đông lại, nhưng tuyết có thể bị ta hữu hiệu lợi dụng..."

"Vì thế anh tạo ra thiên đường ở đây?"

"Thiên đường? Ta rất thích cái từ hình dung này..."

"Vậy không phải nơi đây đã là tiên ốc ngay từ khi được biết đến sao?" Tiêu Tiễn đi tới, đối với thảm thực vật đều rất tò mò. Hoa và cỏ ở đây tất cả đều là thật, ngay cả thứ hình tròn phát sáng trên đầu cũng mô phỏng mặt trời. Khiến người ta có ảo giác nằm ở thôn nhỏ Giang Nam ý xuân dạt dào.

"Không phải, nơi này là tác phẩm tốt nghiệp của ta. Kỳ thực bản thân ta chỉ ghé qua nơi này một lần, sau đó ta dùng máy tính để thiết kế các thứ ở đây, Nhị ca giúp ta tạo ra thành phẩm, đây cũng là lần thứ đầu tiên ta quay lại..."

"Xịn ghê, ta đây thưởng cho sự ưu tú của anh!" Tiêu Tiễn tán thưởng đi tới, nhóm chân hôn vang trên má của White.

Không có cái gì so với người yêu khẳng định càng đáng giá kiêu ngạo!

"Còn thần kỳ hơn là hình thành quần xã như vậy!" Tiêu Tiễn nhìn mấy cái cây nở ra các bông hoa không biết tên, nhìn thấy cái kia cánh hoa chính thưa thớt thành bùn, bị mình mới ở dưới chân... Bên trong ngọn cây xanh biếc kia còn có một tổ chim nhỏ... Trên đóa hoa thậm chí còn có ong mật bận rộn.

"Nhìn, nơi này hình thành một hệ thống tuần hoàn sinh vật hoàn chỉnh, có chuỗi thực vật hoàn mỹ, ở bên trong nơi này, không mang theo bất kỳ đồ ăn cũng có thể sinh tồn hơn một tháng! Ta có dặn dò bọn họ trồng trọt lương thực! Trong đất bùn còn có cá chạch cùng bọ hung, cùng với rất nhiều vi sinh vật, có thể phân giải vật nguyên sinh..."

"Ngươi sẽ không nói cho ta, nơi này không có WC đi, vật nguyên sinh... Cái kia không phải là nhân loại nhận biết!"

"Ta đến giới thiệu cho em toàn bộ hệ thống tuần hoàn... Loại chim này là loài chim cần lao trung hậu nhất, loại trùng giáp xác này rất lợi hại nha... Bên trong hồ còn có trong cá, sẽ xuôi dòng chảy xuống, tương đối màu mỡ..."

Tiêu Tiễn theo hắn chỉ, nhìn thấy hai cái dòng suối từ thượng lưu giao nhau chảy xuống, một dòng có hơi nước bốc lên, rõ ràng là dòng nước ấm, một dòng khác bình tĩnh hơn nhiều, là dòng lạnh, trong nước lạnh thật là có cá tôm nhảy lên, trong nháy mắt bị chim nhỏ chờ sẵn bên cạnh mổ đi, chim nhỏ biết bắt cá thực sự là... Quá sắc bén.

Dòng nước ấm chuyển đến hạ du, biến thành Ôn Tuyền.

Bên trong Ôn Tuyền có hai nam nhân đang ngâm mình. Chính là Blake cùng Reid...

Mục tiêu của bọn họ rất rõ ràng, mới không thèm để ý tới Tiêu Tiễn ham học cùng với học sinh ưu tú thiết kế tất cả mọi thứ ở đây!

A a a a, Tiêu Tiễn liền chạy vội qua, một bên chạy một bên lột quần áo. Thật đáng ghét, hai cái tên kia xuống tắm suối nước nóng mà không gọi y!

"Ôn Tuyền, ta đến đâyy!" Y lắc cái mông trần nhảy xuống ôn tuyền bắn lên bọt nước to lớn!
Bình Luận (0)
Comment