-Hửm?
Hắc Thánh Tử nhướng mày một cái, suy nghĩ nhanh chóng thay đổi, trong ngáy mắt liền hiểu được ý mà Bạch Hạo Chính muốn nói.
-Ý của cậu là mấy bóng người đội đấu lạp mà cậu nhắc đến còn thiếu một người, ám chỉ đó là một trong những người ở các tầng của khách sạn.
Bọn họ đi dọc theo hành lang lên lầu, chính là vì quy tắc 'Mỗi tầng đều phải có người ở' trong hướng dẫn về chỗ ở sao?
Bởi vì thân thể và ý thức của Bob đều đi vào không gian tối đen, cho nên tầng chín mới không có người ở, dẫn đến việc bóng người đội đấu lạp xuất hiện,
Mà theo sự trở về hoặc tử vong của Bob, đã thỏa mãn được quy tắc, bóng người đội đấu lạp cũng sẽ tự động biến mất phải không?
-Đúng vậy.
Bạch Hạo Chính gật đầu,
-Có điều bản thân tôi cũng biết giả thiết này có thể không đúng lắm,
Nếu bóng người đội đấu lạp xuất hiện do các tầng khách sạn bị thiếu người, như vậy thì Lý Nhật Thăng ở lầu năm lúc đó đang đứng trong thang máy mới là mục tiêu tấn công chính của họ,
Vả lại ngày hôm qua, khi tất cả các tầng đều có người ở hoặc là đã tử vong, nhưng những bóng người đội đấu lạp vẫn xuất hiện —— Hiện tượng này lại trái với giả thiết mà tôi đưa ra.
Nếu không phải là bóng người đội đấu lạp, vậy thì ai đã giết Bob chứ?
Vũ Y Tâm Trung nhíu mày hỏi:
-Lúc Hắc Thánh Tử và Lý Nhật Thăng đi thang máy đến tầng chín, thì cửa phòng vẫn đang mở, trong phòng đã không còn thấy bóng dáng của Bob.
Giả dụ hắn chết trong không gian tối đen, thi thể được dịch chuyển ra ngoài, vậy thì vì sao cửa lại mở ra? Hơn nữa thi thể hắn ở đâu rồi?
Nếu như ngay cả thi thể của hắn cũng không dịch chuyển ra, như vậy nhật kí và trang giấy vì sao lại xuất hiện ở trong phòng? Tại sao trên mặt đất có nhiều máu như vậy chứ?
Có khi nào, Bob dịch chuyển ra ngoài lúc vẫn còn sống, nhưng lại gặp bất trắc ở trong phòng?
Có ai đó hoặc là một thứ gì đó, đã mở cửa phòng của hắn, mạnh mẽ giết chết hắn, rồi mang thi thể đi —— Việc này có thể giải thích vì sao trong phòng lại hỗn loạn như vậy và thi thể cũng biến mất.
-Cậu đang ám chỉ, trong chúng ta có người nói dối, là nội gián có đúng không?
13MARK hừ lạnh một tiếng, nhìn chằm chằm vào Vũ Y Tâm Trung nói:
-Dị thường chính là dị thường, cần gì phải thêm 'có ai đó' vào đây,
Cậu nói như vậy, hoàn toàn đang ám chỉ là giữa chúng ta có ai đó, đã giết chết Bob.
Có phải cậu hoài nghi là do Hắc Thánh Tử làm?
Đêm nay hắn đi thang máy từ tầng mười ba xuống, khi đi ngang qua tầng chín, hoàn toàn có cơ hội mở cửa phòng, ra tay với Bob.
Hai ngày trước, Bob đã nói cho chúng ta biết, nội dung trong lời ghi chú của hắn đại khái là hắn ngủ say suốt đêm, mất đi ý thức,
Hắc Thánh Tử có thể lắp đặt cơ quan ở trong phòng, đợi đến đúng thời gian, thì cơ quan sẽ tự động kích hoạt, giết chết Bob đang trong trạng thái hôn mê.
Vào hôm trước, rõ ràng Mục Ẩn Chi Quỷ không làm sai gì hết, không hiểu vì sao vẫn bị bóng người đội đấu lạp lôi đi rồi giết chết.
Nói cách khác, bóng người đội đấu lạp có thể là giết người ngẫu nhiên, sau khi giết chết một người thì sẽ tự động rút lui,
Để tránh việc bị giết ngẫu nhiên sẽ đến lượt mình, Hắc Thánh Tử đã quyết định đi vào trong thang máy tuyệt đối an toàn để lánh nạn,
Hơn nữa để phòng ngừa thang máy mất tác dụng, còn lắp đặt cơ quan nhắm vào Bob, nếu tình hình bất thường sẽ giết chết Bob,
Nếu bóng người đội đấu lạp không xuất hiện, thì quay lại tầng chín, gỡ cơ quan xuống, buông tha cho Bob vì dù sao Bob vẫn còn đang ngủ say, nên sẽ không xác nhận hắn chính là nội gián.
Ngoài ra, nhìn lại danh sách người đã hi sinh trước đây,
Mục Ẩn Chi Quỷ ở tầng mười hai, Danfi ở tầng mười một, Caffey ở tầng mười,
Nếu bóng người đội đấu lạp không phải giết người ngẫu nhiên, mà là lấy một tầng làm trung tâm, rồi mở rộng ra các tầng phía trên hoặc phía dưới,
Như vậy Hắc Thánh Tử ở tầng mười ba cũng có lý do ra tay, trước tiên là giết Bob ở tầng mười một, rồi bản thân sẽ đến một nơi an toàn.
Những gì tôi nói, có đúng không?
Vũ Y Tâm Trung im lặng nghe 13MARK nói xong hết một lượt, trên gương mặt xinh đẹp lạnh lùng như sương, không có cảm xúc gì.
Đột nhiên, cánh tay của nữ sinh trung học này lướt qua nhanh như tia chớp, đi đôi với cuồng phong bất ngờ nổi lên, cô rút thanh kiếm samurai ở bên hông ra, lưỡi kiếm sắt bén nhắm tới cái cổ mềm mại của 13MARK,
Ánh sáng lạnh lẽo từ lưỡi kiếm lặng lẽ chiếu lên cái cổ màu đồng của 13MARK?!
Bạch Hạo Chính nhíu mày, sức mạnh tâm trí* tích tụ ở dưới chân bộc phát mạnh mẽ, như hàng ngàn hạng vạn con rắn, bao trùm khắp phòng 0908, chuẩn bị sẵn sàng xen vào giữa Vũ Y Tâm Trung và 13MARK bất cứ lúc nào, để chấm dứt xung đột.
*Sức mạnh tâm trí: hay còn gọi là Psychokinesis, là khả năng can thiệp vào chuyển động của hệ thống vật chất thông qua tâm trí. Ví dụ điển hình về psychokinesis là di chuyển đồ vật, khiến nó bay lơ lửng bằng ý nghĩ.
-Mong hai người bình tĩnh lại một chút, kẻ thù chính của chúng ta trong quá khứ, hiện tại hay tương lai đều là khách sạn Dolphin và cuộc sống thường ngày ở đó. Không cần thiết phải đối địch và nghi ngờ vô căn cứ lẫn nhau.
Bạch Hạo Chính ôn hòa khuyên can, nhưng mà hai người đang giằng co nhau lại không hề nể mặt hắn.
13MARK hơi ngẩng đầu, nhìn thấy Vũ Y Tâm Trung ở phía trước, trên mặt nở một nụ cười ác độc, thoải mái phóng túng.
-Này em gái, đang uy hiếp ai vậy?