-Mọi người, tôi nắm chắc khá lớn, khẳng định hồn ma trong trung tâm thương mại này đều có quy luật hành động nhất định.
Lý Ngang nhập từ nói:
-Cho đến nay, trong những hồn ma tôi đã gặp phải có ‘cô bé và phải chơi bóng với cô bé ấy’, và ‘ma mặc âu phục chỉ cần lật trang lại là có thể tức giận bỏ đi’. Mọi người cũng có thể thử tổng kết lại một chút hình thức hành động của hồn ma, chỉ cần hiểu rõ ràng những quy luật này thì sẽ không nguy hiểm đến tính mạng nữa, thậm chí có thể qua màn mà không bị thương.
Qua màn mà không bị thương sao...
Tinh thần mấy người đồng đội còn lại không khỏi sảng khoái, ở trong nhiệm vụ kịch bản khủng bố và quỷ dị này, những đồng bạn sẵn sàng truyền đạt kinh nghiệm thành công vẫn luôn khiến người khác an tâm.
Sau khi Lý Ngang thoát khỏi hai hồn ma đã rất nhanh lục soát xong hết tầng bốn, đồng thời bên phía Ngao Dũng cũng truyền đến tin tức tốt, hắn đã phát hiện một lá bùa ở khe hở giữa các ghế ở hành lang tầng ba.
Lý Ngang đã tìm được ba lá bùa, Dịch Y tìm được một lá, Ngao Dũng tìm được một lá, như vậy tính ra thì chỉ còn lại một lá bùa cuối cùng là có thể hoàn thành mục tiêu nhiệm vụ rồi.
Mắt thấy sắp được qua màn, thời hạn nhiệm vụ cũng vẫn còn dư dả một tiếng.
Ý chí chiến đấu của bốn người chơi còn lại đều tương đối dâng cao, cẩn thận tìm kiếm từng ngóc ngách.
Trên lưng Liễu Vô Đãi mang theo cung tên, cô đang tìm lá bùa ở trong quán cà phê, điện thoại trong túi khẽ rung lên một chút, cô mở mật mã điện thoại ra, nhận ra là tin nhắn của Lý Ngang.
-Nếu như tìm thấy một lá bùa cuối cùng thì đừng vội vẽ, hãy nhắn cho tôi trước.
Liễu Vô Đãi nhìn màn hình điện thoại mờ tối, khẽ nhíu mày, sau khi suy nghĩ trong giây lát, trực tiếp ngắn gọn trả lời lại một chữ “Được”.
Cô tin rằng người đồng đội bị nghi ngờ mắc bệnh tâm thần có nhiều suy nghĩ vui vẻ này khi làm việc lại khá đáng tin, ít nhất sẽ không hãm hại cô.
Lý Ngang sau đó lại gửi một icon mỉm cười, hỏi:
-Hồn ma trước đó đuổi theo cô ở tầng bốn kia là nam hay là nữ thế?
-?
Liễu Vô Đãi gửi một dấu chấm hỏi, cô cắn cắn môi, híp mắt suy nghĩ, sau đó gõ chữ:
-Có lẽ là nam.
-Tại sao?
-Bởi vì sau khi anh ta bị mũi tên của tôi bắn trúng, anh ta đã phát ra một tiếng kêu thảm thiết bằng giọng nam.
-Ồ...
Lý Ngang tiếp tục hỏi:
-Thật là thú vị... Nhiệm vụ lần này sẽ không đơn giản như vậy, cô có đường lui gì ở trong toà trung tâm thương mại này, tốt nhất là nên nói trước cho tôi biết một chút.
Liễu Vô Đãi sửng sốt, sau khi nhìn ngang liếc dọc xác nhận xung quanh không có ai mới gõ chữ trả lời trên điện thoại: “... Sẽ không đơn giản như vậy... là sao?”
-Số lượng hồn ma không đúng.
Lý Ngang cầm điện thoại, hai tay gõ chữ như bay:
-Cô xem, ở trong toà trung tâm thương mại này, mười năm qua tổng cộng có năm vụ án tử vong bất thường, cũng chính là năm người chết.
-Lần lượt là kĩ sư bị rơi từ trên cao xuống, ông lão nhặt ve chai phát bệnh tim khi vừa bị đuổi ra ngoài cửa, cô bé và mẹ rơi xuống cầu thang, cùng với người đi đường vô tội khi đi qua trung tâm thương mại bị tấm biển quảng cáo rơi xuống đập chết.
-Hồn ma mà Dịch Y nhìn thấy ở dưới đất trong phòng điều khiển chính là ông lão nhặt ve chai nhập hồn vào bên trong Tàu Bay Bị Lạc, và một hồn ma có thể điều khiển nguồn điện của trung tâm thương mại, giám sát và điều khiển hệ thống.
-Giả định hồn ma đó là kĩ sư.
-Đây chính là hai hồn ma.
-Khi tôi ở tầng bốn trước sau gặp phải hồn ma cô bé và một hồn ma mặc quần tây.
-Hồn ma mặc quần tây đương nhiên không thể là mẹ của cô bé, nếu như dùng phương pháp loại trừ, chỉ có thể là người đi đường vô tội bị biển quảng cáo đập chết kia, nhưng đồng thời cô cũng gặp phải hồn ma nam ở lầu bốn.
-Thế thì lại cộng thêm hồn ma mẹ vẫn chưa từng lộ mặt kia thì chính là sáu hồn ma?
-Chưa chắc, có khả năng hồn ma anh và tôi gặp phải là cùng một hồn ma.
-Khả năng không cao.
Lý Ngang trả lời:
-Hình thức hành động của hồn ma không có khả năng cao đột nhiên xảy ra thay đổi lớn, hồn ma tôi gặp phải căn cứ vào động tác lật trang sách để leo lên cầu thang, mà hồn ma cô gặp lại có thể tự động trôi nổi tiến hành truy đuổi cô.
-Dựa theo lẽ thường trong giới ma quỷ, sự khác biệt giữa hai hồn ma này giống như sự khác nhau giữa gấu trúc và heo.
Cái gọi là lẽ thường của giới ma quỷ thật ra chính là cách nhìn của ác quỷ sống rành rành Sài Thuý Kiều này mà thôi.
Liễu Vô Đãi hỏi:
-Hồn ma thứ sáu... Có phải là trong toà trung tâm thương mại này vẫn còn vụ án tử vong bất thường khác không được ghi vào trong hệ thống chính thức hay không?
-Cho dù trung tâm thương mại Long Hằng cũng coi như là nhiều tiền ở toàn bộ thành phố Ân, nhưng những vụ án tử vong bất thường đã từng xảy ra ở đây, thậm chí là vụ án tử vong tự nhiên đều sẽ được đưa vào trong ghi chép chính thức ở hệ thống của thành phố Ân.
Lý Ngang trả lời:
-Tôi không hề cảm thấy trung tâm thương mại có người có thể một tay che trời đến trình độ này, xoá bỏ toàn bộ ghi chép của vụ án.
Ngoại trừ hồn ma mẹ kia, ác quỷ nam thứ sáu cuối cùng là ai?
Nghe Lý Ngang phân tích như vậy, Liễu Vô Đãi cũng có chút không chắc chắn lắm.
Nếu không phải trong nhiệm vụ kịch bản của trò chơi chết chóc không thể kết nối với điện thoại ở thế giới bên ngoài, e rằng cô sớm đã gọi điện thoại chất vấn chủ sở hữu của trung tâm thương mại Long Hằng.