Người Chơi Hung Mãnh (Bản Dịch)

Chương 1108 - Chương 1109: Thu Hồi

Chương 1109: Thu hồi Chương 1109: Thu hồi

Nhưng trò chơi chết chóc cũng sẽ thiết kế ra những cơ hội giống nhau cho mỗi người chơi, vô cùng công bằng.

Những hiện tượng, manh mối lẻ tẻ, nhưng vẫn đủ để nói rõ trong một mức độ nào đó.

Trong nhiệm vụ lần này, khám phá thế giới quan hoàn chỉnh, không trực tiếp quyết định sống chết của người chơi mà nó chỉ tồn tại dưới dạng phần thưởng bổ sung.

Ngay cả khi người chơi không thể phát hiện ra thế giới quan, cứu được Joto Yukari ra khỏi khổ ải thì cũng không ảnh hưởng tới sự sống chết của người chơi, thoát ly khỏi nhiệm vụ __ Nếu không, với sự ngẫu nhiên và công bằng mà nhiệm vụ thiết kế thế này thì đã không được trò chơi chết chóc đề cử rồi.

Lý Ngang nhanh chóng suy nghĩ thấu đáo mọi nguyện, nhìn vào đồng hồ trong tay.

Hiện tại là 1:29, nếu những lời Hồng Y Lão Phụ nói là thật thì dựa vào thiết kế ban đầu của nhiệm vụ lần này, sẽ có 14 người chơi tương ứng với 14 tầng, mỗi người dựa vào khả năng của mình sống sót sau 180 tiếng.

Cho dù chết cũng phải chết tại tầng của mình mà không làm kích động tới đám người cao gầy đội mũ rộng vành.

Nhưng do Danfi dùng [Gậy chống Bawon Samedi] đã khiến Hồng Y Lão Phụ xảy ra biến dị, Danfi giả chết không được khách sạn thừa nhận, mà hắn lại không thể tự sát để cứu những người khác.

Từ đêm thứ hai trở đi, những người chơi chắc chắn không thể thỏa mãn điệu kiện mỗi tầng nhất định phải có một người ở được.

Dưới đủ loại nhân tố, Danfi tất nhiên sẽ đi tới con đường phải giết chết đồng đội.

Mà nội gián hợp tác với Danfi tất nhiên cũng biết trước điều này trước những người khác, phối hợp với Danfi giết người chơi khác để phòng việc bản thân bị chết.

-Một khi có chuyện lệch khỏi quỹ đạo thì nhiệm vụ sẽ thay đổi nghiêm trọng, độ khó đột ngột tăng cao...

Lý Ngang lắc đầu, bình tĩnh nhìn về phía Hồng Y Lão Phụ:

-Hiện tại đã là 1:29, đêm nay không có ai chết nên tất nhiên đám người cao gầy đội mũ rộng vành kia sẽ xuất hiện.

-Những người đang đứng ở đây dĩ nhiên sẽ không hy vọng bản thân bị chọn trúng, chúng ta chưa thử nghiệm xem liệu thang máy hay là hố thang máy có thể ngăn cản được đám người cao gầy đội mũ rộng vành có sức mạnh ngang với quy tắc của khách sạn.

-Như vậy, chúng ta chỉ còn một lựa chọn.

-Bà lựa chọn đứng trò chuyện với chúng tôi lâu như vậy, một mặt là để chữa trị vết thương trên người chính mình, mặt khác chính là đang chờ tên đồng đội nội gián kia cua anh chuẩn bị sẵn sàng...

Lời còn chưa dứt thì dị biến đã xảy ra, Vũ Y Tâm Trung đột nhiên tiến vào trạng thái hóa hình Bàn Nhược, lưỡi kiếm mang theo sấm sét chém về phía Hắc Thánh Tử ở phía trước.

Coong!

Hắc Thánh Tử đứng im tại chỗ, hai chân không nhúc nhích, nửa người trên vặn một góc 180 độ, dùng con dao găm rắn chắc trong tay để ngăn cản lại thanh đao của Vũ Y Tâm Trung.

Vụt...

Dưới chân Hắc Thánh Tử bùng lên ngọn lửa đen, áo choàng không gió mà lay động, hắn ngoẹo đầu, nheo mắt khàn giọng nói:

-Vì sao?

-...

Vũ Y Tâm Trung vẫn duy trì trạng thái yêu hóa, không nhìn đám đồng đội xung quanh đang gươm súng sẵn sàng và Dịch Y đang kinh ngạc thế nào, chỉ lạnh lùng nói:

-Mục Ẩn Chi Quỷ chết vào đêm thứ ba cũng gặp được Joto Yukari trong giấc mơ. Hắn ta là người của anh, trung thành với anh. Mặc dù trong nội dung trong tờ ghi chú không ai có thể cam đoan được hắn ta có phát hiện cái gì vào đêm đó hay không, hắn ta còn để lại manh mối trên tờ ghi chú và nói cho anh biết.

-Đồng thời, vào đêm thứ năm khi Hồng Y Lão Phụ tấn công 13Mark, anh ta đã leo từ cầu thang bộ xuống, chứng minh trước đó anh ta đã chờ ở tầng nào đó từ tầng 14 tới tầng 9.

-Anh và Bạch Hạo Chính là hai người có hiềm nghi lớn nhất.

Hắc Thánh Tử hơi gật đầu, bình tĩnh nói:

-Vậy tại sao cô lại không nghĩ là anh ta?

Vũ Y Tâm Trung im lặng gia tăng sức lực trên thân kiếm, lạnh lùng đáp:

-Hồng Y Lão Phụ sẽ dung hợp những linh hồn mà anh ta thôn phệ, Mục Ẩn Chi Quỷ chỉ trung thành với anh, và trên người anh vừa xuất hiện một sợi tơ vô hình kết nối với anh ta.

-Sợi tơ vô hình à...

Hắc Thánh Tử cúi thấp đầu, nhẹ nhàng bật cười thành tiếng, phần bên dưới áo choàng phát ra những tiếng răng rắc do xương cốt đang biến hình:

-Quả nhiên người chơi có rất nhiều loại kỹ năng kỳ lạ. Điều này thật đáng ghét...

Bên trong cơ thể của Hắc Thánh Tử bùng phát ra sự ác ý mạnh mẽ, càn quét khắp hành lang trong mê cung.

Ngọn lửa đen dưới chân tựa núi tựa lửa, dựa vào làn gió mà thổi dài lên.

Bạch Hạo Chính và đám người La Tử đứng bên cạnh không do dự nữa, vội vàng dùng kỹ năng của mình để tấn công về phía Hắc Thánh Tử.

Hồng Y Lão Phụ đạp mạnh cahan xuống mặt đất, những bông tuyết đen quanh người đang kết tinh cùng sát khi phủ xuống người Lý ngang.

Còn anh ta thì dùng bông tuyết để làm vật che chắn, nửa người dưới hóa thành luồng khói đen, tay cầm thế đao chém mạnh về phía Lý Ngang và Vạn Lý Phong Đao.

Vẻ mặt của Vạn Lý Phong Đao trở nên khẩn trương, lấy trong thanh ba lô ra một thanh trường kiếm dự bị.

Giờ đây Vạn Lý Phong Đao chẳng còn tình cảm cực đoan như là kiếm còn người còn, kiếm mất người mất nữa.

Thanh Cửu Thương Kiếm này là một trong những thanh kiếm mà hắn sưu tầm, phẩm chất không thấp. Nhưng khá nặng, chiều dài, hình dạng, tác dụng đặc biệt đều không thuận tay bằng Trảm Long Kiếm.

Thực lực phát huy ra e là cũng giảm đi một chút.

-Roào, muốn đánh chính diện sao? Không lựa chọn chạy trốn mà trái lại muốn chủ động đánh chính diện với tôi?

Lý Ngang mỉm cười lắc đầu, giơ cánh tay lên, ngón trỏ chỉ vào Hồng Y Lão Phụ:

-Câu tiếp theo của anh sẽ là, ọe!

Đồ khó hiểu!

Bình Luận (0)
Comment