Mỗi lần họ tham gia, cho dù đó là sự cố vỡ đập ở Hoa Kỳ, hay là nhà năng lượng nào đó ở Đức bị đóng cửa, hay đám cháy ở Công gô, đều không có mối liên hệ nào với họ, cũng không thể nhìn ra được bất cứ ảnh hưởng sâu rộng gì.
Cục Đặc Sự đã thử nhiều cách, để liên lạc tổ chức Syndicate này, nhưng vẫn chưa thể tìm ra cứ điểm của họ trong thế giới thực.
Có một lần, một đội đặc nhiệm lưu động ở nước ngoài tình cờ bắt được một cán bộ của Syndicate, nhưng còn chưa kịp chuyển giao và tra khảo hắn ta. Vị cán bộ ngoại vi này đã được giải cứu khỏi ngục tối, toàn bộ lực lượng đặc nhiệm cơ động bị quật ngã xuống đất. Không thể đả thương hay thậm chí không thể nhìn thấy khuôn mặt của người cứu trợ đó.
-Đặc Sự Cục chúng tôi luôn hoan nghênh các hiệp hội khác buông lỏng cảnh giác và giao tiếp bình đẳng.
Long Tướng Biến Báo thu lại ánh mắt nhìn về phía xa xăm, từ nơi khán đài, hắn đã nhận được chỉ thị từ cấp, không cần lưu tình.
-Có điều bây giờ, tích lũy của trò chơi này, nên để tôi lấy được thì đi vậy.
Trước khi lời kịp nói hết, con số đếm ngược ở phía trên đấu trường đã trở về con số 0, Long Tương Báo Biến cũng biến mất không còn thấy bóng dáng.
Chỉ còn lại Umberlee, có chút ngạc nhiên mà đứng yên tại chỗ.
Trên khán đài hướng sáu gi, khu vực Cục Đặc Sự.
Hình Hà trong bộ vest thẳng tắp, cau mày và nhìn về phía đấu trường thứ tư.
-Lão Hình, làm sao vậy?
Chu Ấm ngồi bên cạnh Hình Hà Sầu nhấp một ngụm nước, thuận miệng hỏi:
-Vẻ mặt nghiêm túc như vậy? Anh đang lo lắng cho đồng đội của mình sao?
Long Tướng Báo Biến và Hình Hà Sầu từng đi ở trong cùng một quân đội, tuy rằng thời điểm khác nhau, hai người trước đây cũng không quen biết, tuy nhiên vẫn tồn tại một loại tình nghĩa gọi là đồng bào.
Hình Hà Sầu chậm rãi lắc đầu, trầm giọng nói:
-Ở vòng đầu tiên, có thể sẽ không có kẻ yếu xuất hiện, huống hồ đối phương lại là người của tổ chức Syndicate, ngay từ đầu Long Tương Báo Biến đã sử dụng một trong những con át chủ bài của mình, điều này chứng minh rằng hắn trên võ đài có thể cảm nhận rõ ràng những dao động năng lượng do đối thủ truyền tới…
Con át chủ bài?
Tuân Tử An, đội trưởng đội thứ sáu của đội cơ động đặc nhiệm thành phố m, ngồi bên cạnh, cau mày, khoanh hai tay trước ngực.
Bởi vì Cục Đặc Sự cần để lại đủ nhân lực để kiểm soát các hiện tượng dị thường trong thế giới thực, vì vậy nhiều nhân viên của Cục Đặc Trách mặc dù đã đạt đến Lv20 nhưng lại chọn không đăng ký tham gia Môn Phi Tranh Đoạt Chiến.
Mặc dù cả Hình Hà Sầu và Tuân Tử An đều không tham gia sự kiện này, nhưng mức độ bảo mật của họ đủ cao, trong tình huống không tham gia thi đấu cũng có thể biết được tư liệu của những thành viên được điều động.
Mới vậy mà đã sử dụng con át chủ bài…
Trên đấu trường, Umberlee nhướn mày, nhìn bốn phía xung quanh.
Hơi thở của đối phương biến mất.
Sky Arena chịu sự giám sát của hệ thống, hành vi sử dụng vật phẩm kỹ năng rời khỏi khu vực đấu trường sẽ bị hệ thống trực tiếp phát hiện, cộng thêm 5 điểm vào điểm hạ gục đối thủ, nếu trong thời gian dài không quay lại đấu trường, sẽ trực tiếp bị loại.
Hiện tại không có bất kỳ dòng chữ thông báo nào hiện lên, chứng tỏ rằng Long Tướng Báo Biến vẫn đang ở trong khu đấu trường.
Vậy thì, hắn ở đâu...
Umberlee hơi híp mắ, tay phải lóe lên, thanh trường đao cướp biển mảnh mai ngay lập tức ra khỏi bao, nghiêng nghiêng chỉ xuống mặt đất phía trước.
Uỳnh!
Trên bề mặt võ đài đột nhiên xuất hiện ba khe hở khổng lồ, bắt đầu từ nơi thanh đao chĩa cuống, lan ra phía trước.
Nền đá của toàn bộ đấu trường bị vỡ bắn tung tóe lên không trung, ngồi trong khán phòng, có thể thấy rõ những viên đá xám phía bên dưới- đấu trường của Sky Arena có thể bị phá hủy, nhưng đá ở càng thấp thì càng kiên cố.
Hiệp hội Thủ Vọng Giả cũng sẽ đã lập một bảng để đánh giá, căn cứ vàođộ sâu của bề mặt đấu trường mà người chơi có thể phá vỡ để đánh giá sức mạnh của người chơi.
Một đao nhìn có vẻ tùy ý này của Umberlee đã cắt ba vết nứt dài gần một mét trên đấu trường.
Một màn chiến đấu đẳng cấp này ngay lập tức thu hút sự chú ý của hầu hết khán giả trên khán đài.
Trên bầu trời đầy đá vụn, Umberlee lặng lẽ nắm chặt chuôi đao, trong đôi mắt lạnh ẩn hiện những con sóng.
Ù…
Không có bất kỳ dấu hiệu nào, một cái bóng hình nón, đang khuấy động, những viên đá to nhỏ bằng nắm tay ở giữa không trung bên cạnh Umberlee bắn ra.
Một bức màn ánh sáng trắng như ngọc nổi lên xung quanh người Umberlee, chặn cái bóng ấy lại.
Tuy rằng cái bóng đó dường như có một năng lực kỳ lạ, giống như một chứng hoại tử xương, tiếp tục ăn mòn bức màn ánh sáng, tách ra thành những cái bóng nhỏ, thâm nhập vào bên trong rào cản.
Đẩy lùi Umberlee, hai chân ma sát với mặt đất, liên tục lùi về phía rìa của đấu trường,
Ồ…
Khán đài hướng chín giờ, ánh mắt của trạch nam Lư Ngư mặc áo sơ mi anime sáng lên, hắn hút một ngụm coca, mơ hồ nói:
-Long Tướng Báo Biến này đúng là rất lợi hại.
Lợi hại?
Thợ Đá quay đầu nhìn Lư Ngư một cái, sau khi giáo sư nói với họ những điều quan trọng của Môn Phi Tranh Đoạt Chiến liền rời quảng trường, trước khi rời đi, còn yêu cầu Thái Hạo dọn dẹp những chiếc ghế trong quầy bar.
Trong số các đệ tử khác, Vương Hổ đề nghị đến Sky Arena để xem những cuộc tranh tài đầu tiên.
Đầu Thằn Lằn Nại Sắt Nhĩ nói rằng hắn ta cần đến thế giới hiện tại để tiến hành thí nghiệm. Thiếu niên áo trắng nhìn như bị thận hư, LAN, nói rằng hắn phải tăng ca. Phù Thủy và Miêu Miêu Đầu cần nắm bắt thời gian để bán những lọ thuốc kém chất lượng kiếm tiền, mỗi người đều có lý do riêng.
Cuối cùng, chỉ có Vương Hổ, Lư Ngư, và thành viên mới Thợ Đá vừa gia nhập hàng ngũ đệ tử, đến xem trận đấu.
Là người mới đến, Thợ Đá vẫn có chút thận trọng, do dự một chút, vẫn hỏi:
-Vậy thì ...Umberlee sư tỉ, sẽ không có chuyện gì chứ?
-Có chuyện?
Lư Ngư nhếch miệng cười:
-Người phụ nữ điên rồ trong số chúng ta ngoại trừ Thái Ngộ, Thất Khống ra, thì chính là người có chiến lực mạnh nhất đó, đừng nhìn cô ấy hiện tại như thể bị áp chế, thật ra cô ấy chỉ đang quan sát và chờ đợi.
Chờ đợi cái gì?
Những nghi ngờ trong lòng Thợ Đá nhanh chóng được giải đáp.
Vào khoảnh khắc khi cái bóng hình nón chuẩn bị hất Umberlee ra khỏi sàn đấu, đôi giày cướp biển ấn mạnh vào mép sàn đấu.