Người Chơi Hung Mãnh (Bản Dịch)

Chương 1167 - Chương 1169: Tạp Chí

Chương 1169: Tạp chí Chương 1169: Tạp chí

Sau khi chiến thắng hai trận đấu, mấy trận đấu trên những võ đài khác cũng gần như đồng thời hạ màn.

Eric của Gác Chuông hóa thân thành pháo đài cố định, từ khi bắt đầu lập tức phóng ra yếu tố năng lượng pháp thuật trải khắp trời đất, muốn nhấn chìm đối thủ trong lửa đạn pháp thuật hoa lệ rực rỡ.

Còn đối với Nghi Bệnh Vọng Tưởng mặc áo liền váy thanh tân thanh nhã thì nhẹ nhàng đạp đạp mặt đất, màn che hắc ám phóng ra từ dưới chân che đậy toàn bộ tòa võ đài, ngăn cản tầm mắt của bên ngoài.

Đợi khi màn che hắc ám rời đi, người còn đứng trên trận đấu chỉ còn lại một người Nghi Bệnh Vọng Tưởng ngửa đầu mỉm cười, toàn thân đầy máu tươi và cầm dao găm trong tay.

Eric đã bị cắt thành hai mươi mấy mảnh, vụn vặn tán loạn trên võ đài, hoàn toàn dựa vào hiệu quả bảo mệnh của sảnh chiến đấu mà kéo lại một mạng, chống đỡ được đến thời điểm Gác Chuông cứu trị.

Chiến đấu trên võ đài số hai thì có phần bớt nghiêng về một phía một chút.

Cha sứ Heinsenberg của đoàn Kỵ sĩ Thánh Điện đánh cận chiến vật lộn với Quái Vật Liên Minh, hai người đánh từng đấm vào nhục thể người kia, nện võ đài đến gồ ghề, cuối cùng vẫn là Cha sứ giành được thắng lợi – về phần tại sao rõ ràng là Cha sứ chịu trách nhiệm xưng tội, giảng đạo có thể đánh được như vậy….

Điều này không ai biết.

Tử Hồn Khúc và đối thủ của hắn trên võ đài số ba sau khi đăng ký xong, đột nhiên hai người rơi vào im lặng, đứng bất động y nguyên tại chỗ.

Người xem đang ở bên ngoài không rõ ràng cho lắm, Tàn Hưởng người của Cục Đặc Sự khóa thứ chín điều tra dị thường của Nhật Đảo chợt ngửa người về sau, hôn mê bất tỉnh, trực tiếp bị phán thua.

Có vẻ là loại kỹ năng tâm linh gì đó.

Mà võ đài số bốn thì có phong cách kéo dài vòng tranh tài.

Bách Diện Ma Hầu của Công ty kỹ thuật sinh vật Gen-Sys nhìn qua là người có tướng mạo bình thường, thanh niên tóc đen mặc áo tù, sau khi tiến vào hình thức chiến đấu, các khí quan trên cơ thể hắn lập tức biến thành dáng vẻ quái vật, mập mạp dị dạng, dữ tợn đáng sợ.

Mà đối thủ của hắn đến từ Cục tâm lý học GRU, Bắc Phong Chi Thần bao trùm toàn thân trong trang phục chiến đấu hai màu trắng vàng hoa lệ.

Triệu hồi ra các loại vũ khí hiện đại như đạn đạo, đại bác, súng máy hạng nặng, pháo máy từ trong không khí.

Tiến hành áp chế hỏa lực đối với Bách Diện Ma Hầu đang tiến tới gần.

Cuối cùng dùng ưu thế yếu ớt 10:9 thắng được trận đấu trên võ đài.

Lý Ngang ngồi trong phòng chờ nhìn trận đấu trên mấy võ đài một vòng, lúc này mới lên tiếng chào hỏi với Con La, logout trở lại thế giới thực.

Nguyên nhân logout à, đầu tiên là quá trình cuộc thi diễn ra trong mười sáu ngày rất dài, hoàn toàn không cần vội một hay hai ngày.

Tiếp theo, cho dù có sớm bò lên lầu thật cao, cũng phải đối mặt với kẻ địch mạnh mẽ do hệ thống phân phối, sau khi bị thua tính ra còn bị giảm số tầng như thường.

Cuối cùng…sáng mai Lý Ngang còn có lớp học, thức đêm không tốt.

————

Trung học Thực Nghiệm, trong phòng học, thời gian nghỉ giữa giờ.

Lý Ngang đang ngồi trong vị trí của hắn, đè trán lên bàn học, tay lướt điện thoại di động, tập trung tinh thần nhìn chữ trên màn hình điện thoại di động, phát ra tiếng cảm thán ‘a, ừm’ như có như không.

Vương Tùng San đang sắp xếp lại bàn học liếc hắn một cái, cũng không có gì ngạc nhiên.

Cách đây rất lâu, trường học các nơi cho phép học sinh mang điện thoại di động theo, thậm chí khi đi học cũng giữ nguyên trạng thái để mở điện thoại – điều này chủ yếu là để tiện cho việc thông báo cho tất cả người dân về tình huống thời gian thực của các sự kiện dị thường.

Những người dân không có điện thoại thông minh, Cục Đặc Sự còn cho bọn họ vay điện thoại di động miễn phí – những điện thoại này bị khóa lại chung với giấy căn cước, không thể nào bán đi, bất kỳ hành động mua bán nào đều phải nhận truy cứu trách nhiệm.

Chẳng qua là gần cuối kỳ rồi, chắc là phần lớn bạn học còn không có thời gian lấy điện thoại ra chơi, cũng chỉ có người tài giỏi như Lý Ngang mới như vậy.

-Nhìn cái gì đó? Chăm chú quá vậy.

Sau khi sắp xếp bàn học xong xuôi, Vương Tùng San tiện tay vén tóc ra sau tai, cúi đầu xuống đến gần, muốn nhìn màn hình điện thoại di động của Lý Ngang một chút.

Người sau cũng không ngẩng đầu lên, nói:

-Tớ đang xem

-???

Vương Tùng San ngây ngẩn cả người:

-Cậu nói gì?

-Tên gọi tắt là .

Lý Ngang thong thả ung dung lướt màn hình điện thoại di động, thản nhiên nói:

-Đoạn chữ vừa rồi chính là tên đầy đủ của tiểu thuyết do người đặt nền móng cho chủ nghĩa hiện thực ở nước Anh – Daniel Defoe đặt ra, là tên viết tắt. Defoe là người thứ hai. Thế nào, có phải là ngồi cùng với tớ thì mỗi ngày có thể hiểu biết thêm điều mới hay không?

-Oa, đúng là kiến thức có cái đầu bòi thực dụng á~

Vương Tùng San liếc tròng mắt giả dối chửi tục:

-Sao gần đây cậu lại đọc tiểu thuyết rồi, không phải là lúc trước toàn đọc mấy tạp chí «Science », « Nature », «The Lancet » , «Physical Review Letter » , «Jane 's Defence Weekly » linh tinh hay sao?

Lý Ngang thản nhiên nói:

-Bây giờ tớ vẫn đọc mà, chỉ có điều kiến thức y học của tớ đã chuẩn bị xong, sắp phải phát biểu luận văn giải quyết ung thư, thế nên có rảnh rỗi thì để nhiều tinh lực hơn chuyên chú vào phương diện văn học.

-Tớ tin.

Bình Luận (0)
Comment